Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Không những vậy, mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm...

Không những vậy, mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Vào mỗi buổi sáng, mẹ phải thức dậy sớm tần tảo chăm lo cho gia đình nhỏ. Sau đó, lại lo

Câu hỏi :

Không những vậy, mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Vào mỗi buổi sáng, mẹ phải thức dậy sớm tần tảo chăm lo cho gia đình nhỏ. Sau đó, lại lo cho cả nhà bữa sáng. Ngày nắng cũng như ngày mưa, chưa khi nào mẹ nghỉ ngơi dù đã rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm để khi cả nhà về được ăn một bữa cơm thịnh soạn sau một ngày làm việc vất vả và căng thẳng. Vì mẹ là giáo viên của em . Nên dù ở nhà hay ở trường , mẹ cũng vừa là mẹ vừa là cô giáo. Tối nào mẹ cũng giúp đỡ em học tập. Thế nên khi ấy , em không còn sợ những bài toán khó nữa vì đã luôn có mẹ ở bên cạnh chỉ bảo cho mình. Ngày em thi vào lớp chọn, mẹ đã rất lo lắng đến nỗi chỉ muốn vào đó xem em làm bài thế nào nhưng dù vậy mẹ vẫn phải đứng ở ngoài cổng chờ đợi tôi làm bài xong . Khi em nói cho mẹ biết mình đã làm bài như thế nào, mẹ còn có thể chấm điểm luôn cho em. Thường thì lần nào mẹ cũng chấm rất đúng. Có mẹ làm giáo viên thật là thích biết bao. Từ khi tôi lên cấp 2, chương trình học của em nặng hơn. Mẹ cũng không thể kèm theo em được nữa vì mẹ là giáo viên cấp 1. Tôi phải tự lực một mình nhưng đôi khi có những bài toán khó, hai mẹ con vẫn ngồi cùng nhau nghiên cứu. Chính mẹ là người đã truyền cảm hứng cho em, là người luôn động viên và khuyến khích em . Mẹ chăm sóc cho em từng li từng tí. Và đến tận bây giờ, hình ảnh ấy vẫn còn mãi đọng trong em, đó là hình ảnh về mẹ đang chăm sóc cho em khi em bị ốm, lúc ấy mẹ em rất lo lắng cho em : đi mua thuốc, mang nước, đi mua cháo cho em dễ ăn. Không những thế dù người mẹ đã mệt nhoài nhưng vào mỗi tối, vẫn luôn luôn bên cạnh thức đêm, thức khuya vì em. Nhìn mẹ thức đêm thức khuya để lộ đôi mắt quầng thâm , lúc này em đã tự dằn vặt bản thân mình : " Tại sao lại luôn để mẹ lo lắng, để mẹ phải thức đêm hôm vì mình khi mẹ để mệt lắm rồi, đã phải chăm lo cho cả nhà lại còn phải chăm lo cho mình nếu giá như, giá như mình có thể nhanh chóng khỏe mạnh thì mẹ sẽ không phải thế này ". Thật thần kì mấy hôm sau, em đã khỏe lại thật nhanh chóng và khi thấy em khỏe lại mẹ rất vui mừng. Nhìn mẹ vui mừng, trở lại , trong lòng em cũng vui theo và em thầm nghĩ : " Mình đã khỏe lại rồi thì sẽ không còn phải để mẹ chịu khổ nữa và mình hứa : sẽ không bao giờ để mẹ lo nữa đâu". Đến tận bây giờ, lời hứa ấy em đã làm được rồi, không còn để mẹ lo nữa. Nhưng bỗng chợt một suy nghĩ ngu ngốc trong đầu em hiện ra : " Tại sao lúc ấy mẹ lại hy sinh, chăm lo cho mình trong lúc mẹ đã không còn sức để làm bất cứ việc gì nữa ? " bởi vì suy nghĩ này mà em đã mân man mãi để tìm ra câu trả lời nhưng vẫn mãi không ra và khi mẹ đi dạy về,em đã hỏi mẹ, lúc này trong em cảm giác bỗng run sợ, sợ mẹ trách em hỏi những câu ngu ngốc, khi đấy mẹ đã nhìn thấy em run run, mẹ đã cầm tay em, chỉ mỉm một nụ cười thật tươi và trả lời em : Cô bé nhỏ nhắn của mẹ à ! con thật ngốc, mẹ hy sinh, chăm lo, nuôi nấng con nên người đó là vì con là con của mẹ đó, ngốc à ! Đây là một đoạn văn trong phần kết của phần thân bài mình làm (kiểu đề bài là: Người ấy sống mãi trong lòng tôi ) mình viết rồi các bạn có thể xem giúp mình nên sửa gì không và viết tiếp hộ mình phần kết cuối ( ý mình là làm sao làm tiếp câu cuối để mình nghĩ tiếp phần kết bài ) giúp mình đi mà 1 mình vote 2 bài của các bạn đều 5 * và tlhn ! 💖💖💕💓💗🧡💛💚💙 !

Lời giải 1 :

Mình chữa các câu và về dấu cho bạn nhé: (vì bài khá dài nên có thể mình ko soát đc hết, sorry)

Không những vậy, mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Vào mỗi buổi sáng, mẹ phải thức dậy sớm tần tảo chăm lo cho gia đình nhỏ. Sau đó, lại lo cho cả nhà bữa sáng. Ngày nắng cũng như ngày mưa, chưa khi nào mẹ nghỉ ngơi dù đã rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm để khi cả nhà về được ăn một bữa cơm thịnh soạn sau một ngày làm việc vất vả và căng thẳng. Vì mẹ là giáo viên của lớp em đang học  nên dù ở nhà hay ở trường , mẹ vừa là người mẹ luôn yêu thương con cái  đồng thời cũng vừa là người giáo viên luôn quan tâm tới học sinh . Tối nào mẹ cũng giúp đỡ em học. Vì vậy mà em không còn sợ những bài toán khó nữa bởi luôn có mẹ ở bên cạnh chỉ bảo cho mình. Có mẹ làm giáo viên thật là thích biết bao!

Từ khi tôi lên cấp 2, chương trình học của em nặng hơn. Mẹ cũng không thể kèm theo em được nữa vì mẹ là giáo viên cấp 1. Em phải tự lực một mình nhưng đôi khi có những bài toán khó, hai mẹ con vẫn ngồi cùng nhau nghiên cứu. Mẹ  cũng là người đã truyền cảm hứng cho em, là người luôn động viên và khuyến khích em .  Bởi Những lúc em cảm thấy áp lực thì cũng chỉ có mẹ là người động viên, khuyên em nên làm gì. Mẹ  còn  chăm sóc cho em từng li từng tí. Em nhớ  rất rõ hình ảnh mẹ chăm sóc em lúc ốm. Lúc em ốm, mẹ chính là người  đi mua thuốc, mang nước, đi mua cháo cho em dễ ăn.  Dù đã đến tạn khuya, đã mệt lắm rồi nhưng mẹ vẫn ở bên em, quan tâm, chăm sóc từng tí.  Nhìn mẹ lúc ấy với quâng thâm trên mắt  ,em cảm thấy vô cùng dằn vặt và xót xam, em nghĩ rằng : " Tại sao lại luôn để mẹ lo lắng, để mẹ phải thức đêm hôm vì mình khi mẹ để mệt lắm rồi, đã phải chăm lo cho cả nhà lại còn phải chăm lo cho mình nếu giá như, giá như mình có thể nhanh chóng khỏe mạnh thì mẹ sẽ không phải thế này ".  Và cũng thật may mắn, mấy hôm sau , em đã khỏe lại . Khi thấy em khỏe lại mẹ  đã rất vui mừng.  Mẹ nở một nụ cười thật tươi khiến em cũng cảm thấy trong lòng cũng vui theo, em thầm nghĩ: " Mình đã khỏe lại rồi thì sẽ không còn phải để mẹ chịu khổ nữa và mình hứa : sẽ không bao giờ để mẹ lo nữa đâu". Đến tận bây giờ, lời hứa ấy em đã làm được rồi, không còn để mẹ lo nữa.  Nhưng  chợt một hôm, em lại nhớ lại lúc mình ốm, em thắc mắc rằng : " Tại sao lúc ấy mẹ lại hy sinh, chăm lo cho mình trong lúc mẹ đã không còn sức để làm bất cứ việc gì nữa ? ".  Cũng Bởi vì suy nghĩ này mà em đã mân man mãi để tìm ra câu trả lời nhưng vẫn mãi không ra. Và khi mẹ đi dạy về,em đã hỏi mẹ, lúc này trong em cảm giác bỗng run sợ, sợ mẹ trách em hỏi những câu ngu ngốc, khi đấy mẹ đã nhìn thấy em run run, mẹ đã cầm tay em, chỉ mỉm một nụ cười thật tươi và trả lời em : Cô bé nhỏ nhắn của mẹ à ! con thật ngốc, mẹ hy sinh, chăm lo, nuôi nấng con nên người đó là vì con là con của mẹ đó, ngốc à ! Khi nghe thấy mẹ nói vậy, trong lòng em cảm thấy vô cùng hạnh phúc và cảm động.  Vì thế mà tình cảm giữa hai mẹ con lại càng thêm sâu đậm, gắn bó...

Thảo luận

-- vậy nếu mình ngắt đoạn mình bảo thì câu nối sẽ như thế nào !
-- mình cảm ơn vì đã giúp mình làm bài !
-- Thì dùng các từ như là : Không chỉ thế/ Không chỉ vậy/ Còn/ Cũng...
-- Còn tùy
-- Bạn tách đoạn ra để kiểm soát nội dung dễ. Chứ gộp như này thì dễ viết linh tinh
-- uk, vậy cảm ơn bạn nha 1 tạm biệt ạ ! câu tlhn thì phải có 2 người nên mình chưa cho đc ! xin lỗi !
-- Oki, hẹn mai nhé!
-- oki !

Lời giải 2 :

@Meoss_

     Không những vậy, mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Vào mỗi buổi sáng, mẹ phải thức dậy sớm tần tảo chăm lo cho gia đình nhỏ. Sau đó, lại lo cho cả nhà bữa sáng. Ngày nắng cũng như ngày mưa, chưa khi nào mẹ nghỉ ngơi dù đã rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm để khi cả nhà về được ăn một bữa cơm thịnh soạn sau một ngày làm việc vất vả và căng thẳng. Vì mẹ là giáo viên của em . Nên dù ở nhà hay ở trường , mẹ cũng vừa là mẹ vừa là cô giáo. Tối nào mẹ cũng giúp đỡ em học tập. Thế nên khi ấy , em không còn sợ những bài toán khó nữa vì đã luôn có mẹ ở bên cạnh chỉ bảo cho mình. Ngày em thi vào lớp chọn, mẹ đã rất lo lắng đến nỗi chỉ muốn vào đó xem em làm bài thế nào nhưng dù vậy mẹ vẫn phải đứng ở ngoài cổng chờ đợi tôi làm bài xong . Khi em nói cho mẹ biết mình đã làm bài như thế nào, mẹ còn có thể chấm điểm luôn cho em. Thường thì lần nào mẹ cũng chấm rất đúng. Có mẹ làm giáo viên thật là thích biết bao.

       Từ khi tôi lên cấp 2, chương trình học của em nặng hơn. Mẹ cũng không thể kèm theo em được nữa vì mẹ là giáo viên cấp 1. Tôi phải tự lực một mình nhưng đôi khi có những bài toán khó, hai mẹ con vẫn ngồi cùng nhau nghiên cứu. Chính mẹ là người đã truyền cảm hứng cho em, là người luôn động viên và khuyến khích em . Mẹ chăm sóc cho em từng li từng tí. Và đến tận bây giờ, hình ảnh ấy vẫn còn mãi đọng trong em, đó là hình ảnh về mẹ đang chăm sóc cho em khi em bị ốm, lúc ấy mẹ em rất lo lắng cho em : đi mua thuốc, mang nước, đi mua cháo cho em dễ ăn. Không những thế dù người mẹ đã mệt nhoài nhưng vào mỗi tối, vẫn luôn luôn bên cạnh thức đêm, thức khuya vì em. Nhìn mẹ thức đêm thức khuya để lộ đôi mắt quầng thâm , lúc này em đã tự dằn vặt bản thân mình : " Tại sao lại luôn để mẹ lo lắng, để mẹ phải thức đêm hôm vì mình khi mẹ để mệt lắm rồi, đã phải chăm lo cho cả nhà lại còn phải chăm lo cho mình nếu giá như, giá như mình có thể nhanh chóng khỏe mạnh thì mẹ sẽ không phải thế này ". Thật thần kì mấy hôm sau, em đã khỏe lại thật nhanh chóng và khi thấy em khỏe lại mẹ rất vui mừng. Nhìn mẹ vui mừng, trở lại , trong lòng em cũng vui theo và em thầm nghĩ : " Mình đã khỏe lại rồi thì sẽ không còn phải để mẹ chịu khổ nữa và mình hứa : sẽ không bao giờ để mẹ lo nữa đâu". Đến tận bây giờ, lời hứa ấy em đã làm được rồi, không còn để mẹ lo nữa. Nhưng bỗng chợt một suy nghĩ ngu ngốc trong đầu em hiện ra : " Tại sao lúc ấy mẹ lại hy sinh, chăm lo cho mình trong lúc mẹ đã không còn sức để làm bất cứ việc gì nữa ? " bởi vì suy nghĩ này mà em đã mân man mãi để tìm ra câu trả lời nhưng vẫn mãi không ra và khi mẹ đi dạy về,em đã hỏi mẹ, lúc này trong em cảm giác bỗng run sợ, sợ mẹ trách em hỏi những câu ngu ngốc, khi đấy mẹ đã nhìn thấy em run run, mẹ đã cầm tay em, chỉ mỉm một nụ cười thật tươi và trả lời em : Cô bé nhỏ nhắn của mẹ à ! con thật ngốc, mẹ hy sinh, chăm lo, nuôi nấng con nên người đó là vì con là con của mẹ đó, ngốc à !

* Phần kết bài:

    Mẹ - người luôn sống mãi trong lòng tôi. Dù sau này có đi đâu xa hay phải làm việc vất vả, tôi vẫn sẽ mãi nhớ về người mẹ thân yêu. Mẹ luôn là người truyền động lực và năng lượng sống tích cực cho tôi và tôi hứa rằng: '' Con sẽ sống thật tốt để xứng đáng với những công lao mà mẹ đã dành cho con ''.

-> Cái câu gạch chân đặt dấu chấm như vậy là không đúng nha, nên bỏ dấu chấm đi.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247