Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 Đề bài tả mẹ của em Tự xưng : tôi...

Đề bài tả mẹ của em Tự xưng : tôi Viết thân bài Đặc điểm của mẹ mik Tóc ngang vai , màu nâu nhuộm 34 tủi Tên nhung Lm nghề cô giáo tiếng anh mầm non trường M

Câu hỏi :

Đề bài tả mẹ của em Tự xưng : tôi Viết thân bài Đặc điểm của mẹ mik Tóc ngang vai , màu nâu nhuộm 34 tủi Tên nhung Lm nghề cô giáo tiếng anh mầm non trường Mầm Non bibi Gầy , lun khoảng 1.6m Comment nếu cần bổ sung thêm thông tin

image

Lời giải 1 :

Mỗi ngày khi tan học, tôi thường ngồi dưới gốc bàng ở gần cổng để chờ một dáng hình quen thuộc đến đón về. Đó là hình dáng một người phụ nữ ngồi trên chiếc xe máy cũ màu xanh đen, mà chỉ cần nghe thấy tiếng thôi tôi cũng biết được mà chạy ngay ra cổng. Người phụ nữ ấy là mẹ của tôi.

Mẹ của tôi tên là Lan, một cái tên mộc mạc mà giản dị, giống như chính con người mẹ vậy. Năm nay, mẹ khoảng 35 tuổi, một độ tuổi chưa phải là già, nhưng có lẽ do cực khổ, khó khăn, mà mẹ trông có phần già hơn như thế. Dù vậy, tôi vẫn chẳng hề thấy mẹ mình xấu, trái lại, tôi còn thấy mẹ đẹp nữa là đằng khác. Mỗi khi nghe tôi nói vậy, mẹ thường cười rồi quay đi, đôi mắt lấp lánh hạnh phúc.

Mẹ là công nhân ở nhà máy chế biến hoa quả sấy. Vì lý do công việc luôn phải gom tóc vào mũ và đeo khẩu trang, nên mẹ chẳng làm kiểu tóc gì cầu kì cả. Cứ để thẳng và một màu đen tuyền giản dị. Vóc người mẹ hơi đậm, nhưng có làn da trắng hồng, xinh xắn. Khuôn mặt tròn và phúc hậu. Đôi mắt đen và sáng như hai viên ngọc quý. Mỗi khi mẹ cười thì hai mắt híp lại như trăng mồng một, đáng yêu vô cùng. Bởi sớm hôm tần tảo, đôi bàn tay mẹ chai sạn và thô ráp. Vì công việc, mẹ cũng chẳng để móng hay sơn màu xinh đẹp như các ca sĩ, diễn viên. Nhưng tôi vẫn thật thích cầm đôi bàn tay ấy, rồi áp mặt mình vào, cảm nhận hơi ấm từ mẹ. Chính đôi bàn tay ấy, đã chăm sóc, vỗ về, nuôi lớn tôi từng ngày, tôi thực sự tự hào về những vết chai sạn ấy. Khi đi làm, mẹ luôn mặc bồ đồ bảo hộ màu xanh biển thẫm, tóc buộc gọn lên, chân thì đi đôi giày vải màu đen, vừa gọn gàng lại sạch sẽ.

Từ nhỏ tới lớn, tuy công việc bận rộn và vất vả, nhưng mẹ luôn cố gắng quan tâm, chăm sóc và dành những điều tốt nhất cho tôi. Sáng nào, mẹ cũng dậy sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng, rồi chở tôi đến trường mới đi làm. Buổi chiều, vừa tan ca, mẹ liền vội vã chạy đến trường đón tôi về. Về nhà, mẹ lại tất bật dọn dẹp, giặt giũ, nấu cơm, mãi đến khuya mới được nghỉ ngơi. Vậy nên, điều tôi quen thuộc nhất chính là bóng lưng vội vàng của mẹ. Bận rộn là thế, mẹ vẫn dành thời gian đi chơi với tôi vào chủ nhật, ngồi chơi búp bê với tôi, chỉ tôi học bài, dỗ tôi ngủ… Những hi sinh ấy, suốt đời này tôi chẳng thể quên.

Mỗi ngày, tôi đều cầu nguyện để mẹ luôn được khỏe mạnh, vui vẻ, sống cùng tôi mãi. Và tôi, sẽ cố gắng học tập, rèn luyện và vâng lời cha mẹ, thầy cô, để mẹ được tự hào về tôi, như tôi vẫn luôn tự hào vì là con của mẹ.

Thảo luận

Lời giải 2 :

Lặng rồi cả tiếng con ve
Con ve cũng mệt vì hè nắng oi
Nhà em vẫn tiếng ạ ời
Kẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru
Lời ru có gió mùa Thu
Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về
Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.

Mỗi người đều có một người mẹ. Đó là một chỗ dựa tinh thần rất lớn mà ai cũng phải đáng quý trọng. Mẹ tôi cũng vậy, mẹ luôn luôn dành tình yêu thương lớn nhất cho chúng tôi để bù đắp nỗi mất mát về người cha.

Tôi sinh ra đã không thấy được mặt cha. Đó là sự tổn thương rất lớn. Tuy vậy, nhưng mỗi khi ở bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Năm tôi lên một tuổi, mẹ tôi phải đi làm thuê để kiếm tiền nuôi gia đình. Nào là đóng gạch, cuốc mướn... mẹ làm hết. Nghĩ đến đây mà tôi rưng rưng nước mắt. Số mẹ tôi thật khổ! Mẹ làm vất vả đến như vậy mà vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm nghề dạy trẻ. May mắn lắm mẹ mới xin được vào một nơi ổn định.

Bàn tay mẹ tần tảo, đầy những vết chai sần. Đôi mắt thì quầng đen vì làm việc vất vả. Nhưng tôi biết, vào những ngày Tết trong khi mọi người đang vui đùa chạy nhảy thì mẹ lại ra ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. Những giọt nước mắt chứa đọng tâm hồn trong sáng, chung thủy của mẹ.

Mẹ thật là cao cả! Mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước đi của tôi như một động lực giúp tôi không ngừng học hỏi. Tôi còn nhớ có năm lúa thất (mất) mùa mẹ phải đi khuân vác gạch thuê cho người ta để kiếm tiền. Đôi vai mẹ bị xước rất nhiều. Nhưng nó lại chưa đựng nhiều kỷ niệm đối với tôi. Đến bây giờ, mẹ vẫn không ngừng làm việc.

Có lẽ ông trời không cho mẹ nghỉ. Tuy vậy, mẹ có một tâm hồn vẫn lạc quan, yêu đời. Tôi thật cảm phục trước mẹ. Năm tháng qua đi, mẹ vẫn phải chịu đựng bao nỗi đắng cay, ngọt bùi. Mẹ như là một tia sáng của đời con. Tôi biết mẹ ấp ủ trong mình một nỗi hy vọng: “Không để cuộc đời con lại giống mình phải gây dựng cho con một sự nghiệp”. Tôi biết vì tôi, mẹ có thể hy sinh tất cả, kể cả niềm vui. Vì thế mẹ rất nghiêm khắc khi tôi làm sai việc.

Tôi thật khâm phục mẹ. Tôi phải phấn đấu để trở thành một người con ngoan để mẹ khỏi buồn lòng, để đền đáp công lao sinh dưỡng của mẹ. Mẹ là một người mẹ không giống với người mẹ nào. Trong mắt mẹ, tôi như là một hy vọng rực rỡ. Tôi vẫn luôn ghi nhớ câu nói: “Nếu mẹ là dòng sông, con là nước thì dòng sông không thể chảy được nếu thiếu nước”.

Bạn có biết?

Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.

Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247