Tôi là mẹ của Trạng Nguyên trẻ tuổi của nước ta. Nhìn con trai mình công thành danh toại, tôi vô cùng hạnh phúc. Nghĩ về những ngày tháng đã qua, tôi càng thêm trân quý những điều đang có lúc này.
Hồi ấy, tôi uống nước đọng trong một cái gáo dừa nên mới mang thai. Mãi đến khi chồng qua đời, tôi mới thuận lợi sinh con ra. Hoàn cảnh gia đình khó khăn, lại một thân một mình, nhìn đứa con mới sinh không tay không chân, tôi vô cùng bất lực. Nhưng nghe con nài nỉ, tình mẹ lại trỗi dậy, tôi liền quyết tâm dù con có thế nào cũng hết lòng nuôi dưỡng con.
Tuy ngoại hình khác lạ, nhưng Sọ Dừa rất ngoan và hiếu thảo. Con đã xin được chăn đàn bò của nhà phú ông để kiếm tiền giúp mẹ. Không hiểu sao, ngoại hình con như thế mà vẫn chăn bò rất giỏi. Không những không mất con nào, mà còn chăm chúng con nào cũng béo tốt. Thấy thế, tôi mừng lắm. Ít lâu sau, con nằng nặc xin tôi hỏi vợ cho. Nhìn con lại nhìn hoàn cảnh nhà mình, lòng tôi thắt lại. Nhưng thấy con mong quá, tôi đành mang buồng chuối sang nhà phú ông để hỏi vợ. Ngờ đâu, cô út hiền lành, xinh đẹp lại bằng lòng gà cho con trai tôi. Điều ấy khiến tôi hạnh phúc lắm.
Ngày cưới đến, tự nhiên nhà cửa được sửa lại khang trang, rồi còn có thêm gia nhân tấp nập. Khi tôi đang ngờ vực thì một chàng trai khôi ngô xuất hiện, gọi tôi là mẹ. Sau một hồi nghe con giải thích, tôi mới tin đây là sự thật. Mừng mừng tủi tủi, tôi chứng kiến đám cưới của con trai mình diễn ra. Sau hôn lễ, con trai tôi chăm chỉ dùi mài kinh sử. Mùa thi năm ấy, con đỗ Trạng Nguyên, vinh quy bái tổ. Rồi vài tháng sau, con được nhà vua tin tưởng, cử đi sứ nước ngoài. Đúng là chẳng có gì vinh dự bằng.
Con trai tôi vừa đi sứ, hai cô chị của con dâu tôi liền sang rủ con đi chơi thuyền. Thấy con dâu từ ngày chồng đi sứ luôn buồn bã, tôi liền khuyên con đi cùng. Ngờ đâu, lần đi ấy khiến con dâu gặp nạn ngoài biển, không trở về nữa. Tôi vô cùng ân hận, nhờ người khắp nơi đi tìm vẫn không thấy. Nhưng không thể tin được rằng, hơn một tháng sau, khi con trai tôi đi sứ về thì lại về cùng vợ mình. Kinh ngạc nghe con kể lại mọi chuyện, tôi mới biết rằng tất cả là do hai cô chị độc ác kia gây nên. May sao con trai tôi lường trước mọi chuyện nên đã dặn dò vợ rồi.
Sau lần ấy, hai cô chị kia xấu hổ bỏ xứ mà đi, còn con trai tôi cũng thuận lợi trở thành một vị quan tốt. Cả gia đình tôi sống cùng nhau hạnh phúc và vui vẻ.
GỬI BẠN NHÉ CHÚC BẠN HỌC TỐT !!!
Tôi là Sọ Dừa. Khi mẹ sinh ra, tôi không có chân tay, mình mẩy cứ tròn lông lốc như quả dừa. Bà buồn quá, định vứt tôi đi, thì tôi liền nói:
- Mẹ ơi! Con là người đấy! Mẹ đừng vứt con mà tội nghiệp.
Vì thương tôi nên mẹ đã để lại nuôi, đặt cho tôi cái tên là Sọ Dừa. Lớn lên, tôi vẫn như lúc nhỏ, lăn lông lốc trong nhà. Mẹ liền nói với tôi:
- Con nhà người ta báy tám tuổi đã đi ở chăn bò, còn mày chẳng được tích sự gì.
Tôi liền bảo với mẹ:
- Chuyện gì chứ chăn bò con cũng làm được. Mẹ cứ xin phú ông cho con đi chăn bò.
Nghe vậy, mẹ tôi liền đến hỏi phú ông. Từ đó tôi đến ở nhà phú ông. Ngày ngày, tôi lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà, đàn bò béo tốt hẳn ra. Tôi thấy phú ông mừng ra mặt.
Ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm hết cả, phú ông bèn sai ba cô con gái thay phiên nhau đem cơm cho tôi. Hai cô chị độc ác nên thường hắt hủi tôi. Chỉ có cô út hiền lành, đối xử với với tôi.
Một hôm, tôi biến thành người, ngồi thổi sáo trên lưng trâu thì tiếng động, biết có người nên tôi lại hóa về hình dáng cũ. Từ đó, cô út càng chăm sóc tôi nhiều hơn, có thức ăn ngon lại giấu đem cho tôi.
Cuối mùa ở, tôi liền về giục mẹ đến hỏi con gái phú ông làm vợ. Mẹ tôi ửng sốt lắm, nhưng thấy tôi năn nỉ mãi nên cũng sang hỏi phú ông. Khi trở về, bà nói rằng phú ông yêu cầu phải sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm mới đồng ý gả con gái. Tôi nói với mẹ cứ yên tâm.
Đến ngày hẹn, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên khi trong nhà bỗng có đủ những lễ vật mà phú ông yêu cầu. Không chỉ vậy, còn có chục giai nhân khiêng sính lễ sang nhà phú ông. Phú ông liền hỏi ba cô con gái xem có ai đồng ý, thì chỉ có cô út.
Trong ngày cưới, tôi cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, tôi biến thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú sang đón cô út về làm vợ. Hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc. Tôi ngày đêm miệt mài đèn sách và thi đỗ trạng nguyên. Chẳng bao lâu, nhà vua cử tôi đi sứ. Trước khi đi, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải giữ luôn các thứ ấy bên mình để có lúc cần dùng đến.
Một hôm có chiếc thuyền đi qua đảo, tôi nghe thấy tiếng con gà trống gáy vang ba lần:
- Ò… ó… o… Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Tôi hạ lệnh cho thuyền vào xem, thì gặp lại vợ mình. Vợ chồng đoàn tụ hạnh phúc. Tôi đưa vợ về nhà, mở tiệc mừng, mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai người chị của vợ tôi tranh nhau kể chuyện nàng gặp phải rủi ro, tỏ vẻ thương tiếc lắm. Tôi không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Nhìn thấy em mình đã trở về bình an, họ xấu hổ bỏ về.
xin 5 sao +1 cảm ơn +1 hay nhất vs ạ plssssss
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247