Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 ét o ét giúp tôi với :(( xin đó tôi...

ét o ét giúp tôi với :(( xin đó tôi ngu văn lắm Đề bài: Kể về một trải nghiệm đáng nhớ của em (chuyến đi tham quan, chuyến đi về quê, …). gợi ý nè *Mở bài: Giớ

Câu hỏi :

ét o ét giúp tôi với :(( xin đó tôi ngu văn lắm Đề bài: Kể về một trải nghiệm đáng nhớ của em (chuyến đi tham quan, chuyến đi về quê, …). gợi ý nè *Mở bài: Giới thiệu và nêu nhận xét khái quát về chuyến đi tham quan/chuyến về quê mà em muốn kể. *Thân bài: - Nêu lí do chuyến đi đáng nhớ. - Sự chuẩn bị và tâm trạng trước khi đi. - Kể lại hành trình chuyến đi: + Bắt đầu đi: Khung cảnh, tâm trạng… + Trên đường đi: Khung cảnh, tâm trạng, suy nghĩ, điều làm em ấn tượng… + Khi đến nơi: Miêu tả khung cảnh, con người, sự kiện…gây ấn tượng. + Kể lại sự việc đáng nhớ hoặc nhiêu tả quang cảnh thiên nhiên, di tích lịch sử, danh lam thắng cảnh,…ở những nơi em đã đi qua mà em thấy ấn tượng nhất. *Kết bài: - Ấn tượng của em về chuyến đi. - Suy nghĩ về chuyến đi hoặc mong ước về những chuyến đi bổ ích, lí thú tiếp theo.

Lời giải 1 :

Gia đình em sống ở Hà Nội, nhưng mẹ em vốn là người miền Trung, gốc Huế. Mỗi năm gia đình em chỉ về thăm quê một đến hai lần, nhưng lần nào về quê cũng rất vui.

Em còn nhớ đó là năm lớp 4, nhân dịp Giỗ ông cố ngoại, mẹ và em sắp xếp vào thăm quê. Em và mẹ đi xe khách hơn 6 tiếng đồng hồ mới tới Huế, dù rất mệt nhưng sự chào đón của mọi người khiến cả em và mẹ đều quên đi sự mệt mỏi lúc ấy.

Mọi người cùng nhau dọn bữa cơm họp mặt, trò chuyện sau thời gian không gặp gỡ. Đó là những câu chuyện về người bà con xa, về bác hàng xóm gần và cả những câu chuyện về dự định tương lai của các cháu trong gia đình.

Sau bữa ăn, em cùng mẹ đi dạo phố. Huế cũng như mọi lần em về, trầm tư như mang một nỗi niềm gì đó. Những hàng cây bắt đầu rụng lá vàng, rải trên những con đường thứ màu sắc mê hoặc lòng người. Cầu Tràng Tiền tư lự bên dòng sông Hương chiều cuối thu êm đềm, thảnh thơi. Dòng sông lúc này đây như một cô gái Huế vậy, đầy dịu dàng, đằm thắm và e ấp, những gợn sóng lăn tăn vỗ nhẹ vào bờ càng khiến người ta mong chờ, khắc khoải một điều gì đó không rõ. Em và mẹ ghé vào nhà sách Phú Xuân, mọi người rất đông nhưng lạ thay không một tiếng ồn, thỉnh thoảng chỉ nghe vài âm thanh bé xíu từ tiếng trang sách được lật  mà thôi. Điều ấn tượng lúc này có lẽ là sự tế nhị và văn minh  con người quê hương mình.

Em và mẹ trở về nhà ngoại lúc trời cũng bắt đầu tối. Bữa cơm tối đã dọn sẵn, những món ngon ưa thích của em và mẹ đều được bà và dì Năm làm  như một món quà cho mẹ con em. Sau đó mọi người cùng nhau xem ti vi đầy ấm áp, em sà vào lòng bà nắm lấy đôi tay gầy guộc của bà và thấy thương bà nhiều lắm. Em bảo với bà: "Bà ơi, ít bữa bà ra Hà Nội chơi với cháu nghe bà". Bà cười hiền hậu rồi nhìn tôi âu yếm, bảo:

"Bà già rồi, có đi được đâu xa. Mẹ con cháu phải tranh thủ mà vô thường xuyên với bà nghe". Tôi dang cánh tay bé nhỏ của mình ôm lấy bà, dù không nói gì nhưng có lẽ cả bà và tôi đều hiểu được sự thương yêu và quý trọng của tôi với bà.

Hôm sau cùng ngày giỗ của ông, mọi người đến từ sớm để chuẩn bị. Sau khi  hoàn thành công việc là tôi và mẹ chia tay mọi người để ra Hà Nội cho kịp chuyến xe. Mọi người biếu gia đình rất nhiều quà, tuy bé nhỏ nhưng đong đầy tình cảm từ con người quê hương.

Tạm biệt xứ Huế thương yêu mà lòng tôi không nỡ, đành chấp nhận chia xa hẹn ngày gặp gỡ, ngày được gặp lại ngoại và những người thân yêu.

Thảo luận

-- ừ ok

Lời giải 2 :

các lần về quê thăm ông bà ngoại, chúng tôi phần nhiều bao hàm từng trải thật lưu niệm. chốn quê thăng bình mang đến nhiều điều tuyệt vời cũng như thú bởi.

đó tất cả thể khi là đầy đủ buổi sáng sớm đánh thức thật nhanh nhằm cộng ông đi dạo trên cánh đồng lúa không bến bờ, cảm nhận mùi thơm của bông lúa bắt đầu. đấy là mọi dở cơm ngon lành mà bà nước ngoài chế biến, cho dù đơn giản cơ mà chan đựng ái tình mến của bà. đó khi là hầu hết giờ chiều cùng đám các bạn trong buôn bản đi thả diều, nắm cá ngoài đồng. thật nhiều kỉ niệm đã mắt nhưng mà có lẽ có 1 kỉ niệm mà bên tôi sẽ còn lưu giữ mãi cho đến bây giờ.

ấy là kỉ niệm xảy ra vào thời gian tôi mười tuổi. chúng tôi cũng như anh Hoàng - anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. nhị bạn bè chúng tôi ngồi câu cá đc một thời gian thì nghe quan sát thấy giờ đồng hồ reo hò sôi sục. phía đằng xa khi là một team học trò đã thi bơi lội. tôi chạy mang lại nơi Cuộc Thi diễn ra. hoá ra khi là đội người dãy làng bên tôi bắt đầu quen đợt trước. tôi cảm thấy khôn cùng mếm mộ, lập tức bắt buộc đc dấn mình vào. bên tôi ngay tắp lự rủ anh Hoàng nhưng mà anh lại từ chối. bên tôi biết vày sao anh Hoàng khước từ kéo. Trước đây, anh đã từng giành giải tốt nhất Cuộc Thi bơi lội của city. Anh vô cùng ưa thích bơi lội. bằng hữu, thành viên giữa gần như kể anh bao gồm nhân kiệt. tuy vậy vì chưng một sự nạm, anh sẽ tự bỏ ước mơ của các bạn. Điều đấy đã khiến tôi cảm nhận khôn cùng ảm đạm...

team thi đấu của chúng tôi có những năm người trong gia đình. Trọng tài khi là Tuấn - người trong gia đình gia đình dãy xã thân yêu duy nhất của bên tôi. sau này trọng thổi còi bước đầu hiệp đấu. nhì tuyển thủ tự tứ cầm cố chuẩn bị sẵn sàng vẫn Cấp Tốc nệm vào cuộc đua. h hô hào, động viên vang vọng khắp bé dòng sông. cụm tình địch ngang sức ngang tài, không ai Chịu đựng bớt ai vẫn đã bơi song song nhau. tôi núm thay tập bơi vô cùng. bỗng nhiên chúng tôi cảm thấy chân bên trái của bản thân bị cơ. chúng tôi tập bơi chầm chậm lại rồi dần tụt lùi đằng sau. tôi nghe quan sát thấy bao gồm h ai hoảng loạn kêu lên: “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”.

bên tôi chốn vẫy trong nước. nhưng quan trọng bơi lội tiếp. lừng khừng bạn dạng thân vẫn uống biết bao nhiêu khi là lớp nước. ở dịp đam mê, tôi nghe thấy một các giọng nói quen cùng: “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. cho đến khi tỉnh giấc táo bị cắn dở thì bên tôi đã nhận thức thấy anh Hoàng trước bên gia đình. Khuôn mặt của anh ấy đầy băn khoăn lo lắng. Bên cạnh đó chủ yếu anh Hoàng là bạn sẽ cứu vãn chúng tôi.

Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên: “Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Có tiếng hưởng ứng: “Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”... Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói: “Cảm ơn anh!”.

nhờ vào gồm đề xuất đúng ngày hôm đó, tình cảm của nhị bạn bè càng trở phải đượm đà. không những thay, anh Hoàng còn quay đi xuống tập dượt nhằm sẵn sàng cho Hội Thi bơi lội dành riêng mang lại không đủ niên chuẩn bị ra mắt. một trải nghiệm nhỏ dại nhưng lại lấy đến đến đồng đội tôi thật các sự việc tốt rất đẹp.

mk gửi bn ạ

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247