Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Câu 2: Viết một bài văn kế lại một truyện...

Câu 2: Viết một bài văn kế lại một truyện cố tích về nhân vật bất hạnh

Câu hỏi :

em hứa vote 5 sao , cảm ơn và hay nhất !

image

Lời giải 1 :

Ngày xưa có một vị quý tộc góa vợ, lấy phải một người đàn bà tính nết kiêu căng, khó chịu chưa từng thấy trên đời. Mụ có hai đứa con gái giống mụ như in. Người chồng cũng có một đứa con gái riêng dịu dàng và tốt bụng không ai bằng.

Hôn lễ vừa xong là mụ dì ghẻ tỏ ngay thái độ cáu gắt. Mụ không thể chịu đựng được những nết tốt của cô bé, vì nó càng làm cho hai đứa con gái mụ trở nên đáng ghét hơn.

Mụ bắt cô bé làm những việc nặng nhọc nhất trong nhà. Cô bé phải ngủ trên gác thượng, trong vựa lúa, trên một cái ổ rơm tồi tàn. Trong khi đó, các em cô có phòng riêng, sàn lót ván, giường đúng thời trang, gương soi từ đầu đến chân. Cô bé chỉ biết nhẫn nhịn chịu đựng chứ không dám than vãn với cha, bởi sợ cha sẽ la mắng, vì cha đã bị mụ dì ghẻ điều khiển hoàn toàn.

Công việc đâu đó xong xuôi, cô bé thường ngồi đến bên lò sưởi trên đống tro, vì thế trong nhà gọi cô là cô bé Lọ Lem. Lọ Lem chỉ quần áo thôi chứ sắc đẹp thì cô gấp trăm lần hai cô em mình, cho dù chúng được ăn mặc sang trọng.

Một hôm, hoàng tử cho mở hội khiêu vũ. Các cô em trong lòng khấp khởi, suốt ngày bận rộn lựa chọn quần áo sao cho thật hợp với người. Lại thêm một khó nhọc mới cho cô bé Lọ Lem, vì cô phải ủi quần áo và xếp vuốt tay áo cho các em mình. Trong nhà chỉ nghe tiếng bàn tán về cách ăn mặc:

– Chị sẽ mặc bộ đồ nhung đỏ có viền ren quý phái này – cô chị nói.

– Còn em sẽ mặc chiếc váy xanh có đính vàng và đeo thêm sợi dây chuyền kim cương nữa.

Gần hai ngày ròng rã, hai cô em chẳng dám ăn thứ gì. Hai cô mừng không kể xiết đến nỗi làm đứt mười hai dây thắt lưng vì ráng sức kéo thật chặt để bó thân hình cho eo lại; chưa kể là suốt ngày đứng trước gương ngắm vuốt.

Cuối cùng ngày vui đến. Trong lúc Lọ Lem sửa tóc, sửa mũ cho hai cô em, một cô hỏi:

–Này Lọ Lem, Lọ Lem có thích đi dự khiêu vũ không?

–Các cô ơi, các cô đừng nhạo tôi, hội hè chẳng phải chuyện của tôi!

Thắng xong bộ cánh đẹp nhất vào, hai cô em vội vã bước đi. Cô bé Lọ Lem đưa mắt nhìn theo một lúc lâu, mãi đến khi không còn trông thấy gì nữa thì Lọ Lem mới bắt đầu khóc.

Bà tiên đỡ đầu thấy cô khóc, liền hiện ra, hỏi nguyên nhân vì sao.

– Con rất muốn… Con rất muốn… Cô bé khóc òa, không sao nói hết câu.

Bà tiên đỡ đầu bảo:

– Con rất muốn đi dự hội phải không?

– Vâng, cô bé Lọ Lem vừa nói vừa thở dài.

– Thế thì được, ta sẽ cho con đi dự hội. Bây giờ, con hãy ra vườn, hái cho ta một quả bí ngô.

Cô bé Lọ Lem liền hái trái bị đẹp nhất mang vào. Bà tiên khoét hết ruột bí, chỉ để lại cái vỏ. Sau đó bà gõ chiếc đũa thần vào vỏ bí, tức thì nó biến thành một cỗ xe dát vàng rực rỡ vô cùng. Tiếp theo, bà tiên lại nhìn vào bẫy chuột ở xó nhà, thấy có sáu chú chuột nhắt, bà lại dùng đũa thần gõ vào từng con, thế là mỗi con biến thành một con ngựa xinh xắn, lông xám lốm đốm trắng.

Sau đó bà lại bảo cô bé Lọ Lem:

– Con ra góc bếp, xách nốt chiếc bẫy chuột cống vào đây.

Chiếc bẫy được mang vào, bà tiên bắt con chuột to nhất và biến chú ta thành một chàng đánh xe cao lớn, lịch lãm.

Lúc này bà tiên mới quay sang bảo với cô bé Lọ Lem:

– Nào, đủ lễ bộ để đi dự hội chưa? Con thấy có vui không?

– Dạ có, nhưng làm sao con có thể đi dự hội trong bộ quần áo nhem nhuốc như thế này!

Truyện cổ tích Cô bé Lọ Lem

Bà tiên chỉ cần chạm nhẹ chiếc đũa thần vào người Lọ Lem, thế là quần áo của cô bé hóa ngay thành mộ bộ xiêm áo lộng lẫy, dát vàng và bạc lấp lánh. Bà tiên còn không quên tặng cho Lọ Lem một đôi giàu pha lê đẹp nhất thế gian.

Trước khi đi, bà tiên căn dặn Lọ Lem: không được ở dạ hội quá mười hai giờ khuya. Nếu ở quá một chút thì xe sẽ trở thành quả bí, ngựa sẽ trở thành chuột nhắt, lính hầu sẽ trở lại thành chuột cống, và quần áo sẽ là quần áo nhem nhuốc như lúc trước.

Cô bé Lọ Lem vâng lời ra đi, lòng mừng khấp khởi. Hoàng tử bị nàng cuốn hút vô cùng, vừa nhìn thấy đã vội vã ra đón, dắt vào phòng khách trước đông đủ mọi người. Tất cả đều im lặng. Khách khứa ngừng nhảy, vĩ cầm im bặt, ai nấy chăm chú ngắm nhìn sắc đẹp của nàng.

Hoàng tử mời cô cùng nhảy. Cô nhảy duyên dáng quá khiến mọi người càng thán phục.

Bữa ăn khuya được đọn ra, nhưng hoàng tử khong nếm qua một chút gì, chàng chỉ mải mê ngắm nhìn người đẹp. Lọ Lem đến gần hai cô em, ân cần trò chuyện, mời hai cô nếm thử mứt cam, mứt chanh mà hoàng tử tặng cô. Cử chỉ ấy làm hai cô em hết sức ngạc nhiên, vì hai cô không hận ra được đấy là Lọ Lem nhà mình.

Khi đồng hồ chỉ mười một giờ bốn mươi lăm phút, Lọ Lem đứng lên, nghiêng mình lễ phép chào quan khách rồi vội vã ra về.

Đến nhà, bà tiên đỡ đầu đang chờ. Cô cám ơn bà tiên và tỏ ý muốn tối mai lại tiếp tục đi dự hội, vi được hoàng tử đích thân mời.

Hôm sau, hai cô em đi dự hội và Lọ Lem cũng vậy. Hoàng tử không rời cô nửa bước và luôn nói với cô những lời trìu mến, êm dịu.

Cô bé Lọ Lem vui quá nên quên mất lời dặn của bà tiên. Đúng mười hai giờ, cô hoảng hốt, đứng dậy và vụt chạy vội vã ra về. Hoàng tử phóng theo mà không kịp, chỉ nhặt được một chiếc giày pha lê mà cô đánh rơi.

Ít lâu sau, hoàng tử loan tin ai có bàn chân đi vừa chiếc giày, chàng sẽ lấy làm vợ. Các cô gái thi nhau ướm thử giày, nhưng chẳng chân ai vừa cả. Lọ Lem đứng nhìn, nhận ra chiếc giày của mình, liền xin ướm thử. Bàn chân nhỏ nhắn dễ thương xỏ lọt nhẹ nhàng vào chiếc giày, thật là vừa vặn.

Hai cô em hết sức ngạc nhiên khi thấy Lọ Lem rút từ trong túi áo ra một chiếc giày thứ hai giống y như thế và cô xỏ luôn vào chân còn lại của mình. Ngay lúc ấy, bà tiên đỡ đầu xuất hiện. Bà gõ chiếc đũa thần lên quần áo của Lọ Lem, biến nàng thành một nàng công chúa lộng lẫy chưa từng thấy.

Bấy giờ hai cô em mới nhận ra cô bé Lọ Lem chính là nàng công chúa xinh đẹp ở dạ hội hôm trước. Cả hai liền quỳ ngay xuống chân Lọ Lem, xin nàng tha tội cho vì trước đây đã đối xử tệ bạc với nàng.

Lọ Lem đỡ hai cô em dậy, nói rằng cô sẵn lòng tha thứ và mong rằng họ hãy yêu thương cô.

Người ta đưa cô đến với hoàng tử trong bộ quần áo lộng lẫy như vậy. Chàng lại thấy nàng đẹp hơn bao giờ hết. Ít ngày sau, họ làm lễ cưới.

Lọ Lem vốn là một cô gái xinh đẹp và nhân hậu. Cô cho đón hai em vào hoàng cung ở cùng, từ đó hai cô dần thay đổi tâm tính, trở nên tốt đẹp hơn. Sau này, Lọ Lem còn mai mối hai cô với hai vương hầu trẻ tuổi có tài của triều đình.

Thảo luận

Lời giải 2 :

Ngày xưa, có hai vợ chồng nông dân hiền lành, chăm chỉ nhưng đã ngoài năm mươi mà vẫn chưa có con. Một hôm nọ, trời nắng rất to, người vợ vào rừng lấy củi cho chủ, khát nước quá không tìm thấy suối. Bà nhìn thấy cái sọ dừa bên cạnh gốc cây đựng đầy nước mưa, bà bưng lên uống, về nhà thì có mang. Chẳng bao lâu sau, bà sinh ra một đứa bé không chân không tay, tròn như một quả dừa nhưng lại biết nói. Bà toan vứt đi thì bỗng nhiên đứa bé cất tiếng nói: - Mẹ ơi, con là con của mẹ đây! Mẹ đừng vứt con đi mà tội nghiệp. Thương con, bà lão giữ lại nuôi. S au khi lớn lên, Sọ Dừa xin mẹ cho đi chăn bò ở nhà phú ông. Cậu chăn bò rất giỏi, con nào con nấy bụng no căng. Nhà phú ông có ba cô con gái thay phiên nhau đưa cơm cho Sọ Dừa. Hai cô chị ác nghiệt kiêu kỳ, chỉ có cô út là đối đãi tử tế với Sọ Dừa. Một hôm, như thường lệ đến phiên cô út mang cơm cho Sọ Dừa. Từ xa, cô bỗng nghe có tiếng sáo véo von. Cô rón rén nấp sau bụi cây và nhìn thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú đang ngồi trên võng đào thổi sáo cho đàn bò gặm cỏ. Nhưng nghe tiếng động, chàng trai biến mất, chỉ thấy Sọ Dừa nằm đấy. Nhiều lần như thế, cô út biết Sọ Dừa không phải là người trần, dần đem lòng yêu mến, có thức ăn nào ngon đều giấu đem cho chàng. Cuối mùa ở, Sọ Dừa đòi mẹ đến hỏi con gái phú ông làm vợ. Bà mẹ thấy con nói vậy, vì thương con nên đành đến nhà phú ông hỏi cưới. Phù ông nghe bà lão nói thì cười lớn rồi nói: - Muốn cười con gái ta thì phải chuẩn bị đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Bà lão trở về nhà nói với con. Sọ Dừa dặn mẹ cứ yên tâm. Đến ngày cưới, Sọ Dừa đã chuẩn bị đủ lễ vật cho mẹ mang sang nhà phú ông. Lúc rước dâu, không ai thấy Sọ Dừa đâu, chỉ thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú đứng bên cô út. Ai nấy đều sửng sốt và mừng rỡ, còn hai cô chị thì vừa tiếc nuối vừa ghen tức. Cuộc sống của hai vợ chồng Sọ Dừa rất hạnh phúc. Sọ Dừa học hành chăm chỉ đỗ trạng nguyên và được vua cử đi sứ. Trong thời gian đó, hai cô chị sinh lòng đố kị, bày mưu hãm hại em gái. Hai cô chị rủ em chèo thuyền ra biển chơi, rồi đẩy em xuống nước. Cô út bị một con cá kình nuốt chửng vào bụng. Sẵn có con dao mà Sọ Dừa đưa cho cô rạch bụng nó, con cá chết xác dạt vào hòn đảo. Nhờ có những đồ vật mà Sọ Dừa đưa cho, cô út sống sót trên đảo hoang. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ. Một hôm, có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống gay to: - Ò ó o… phải thuyền quan trạng rước cô tôi về. Quan trạng thấy thế bèn cho thuyền vào xem, hai vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, quan trạng mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, hết tiệc mới dẫn vợ ra. Hai cô chị thấy em, xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ ra đi biệt xứ.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247