Trang chủ GDCD Lớp 11 Ai giúp em vs ạ . Em cảm ơn nhiều...

Ai giúp em vs ạ . Em cảm ơn nhiều ạ . câu hỏi 1243845 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Ai giúp em vs ạ . Em cảm ơn nhiều ạ .

image

Lời giải 1 :

Kịch bản về bạo lực học đường:

Nhân vật:

+ An.

+ Liên.

+ Quang.

+ Hải.

+ Bố mẹ An.

+ Cô giáo.

   An là 1 học sinh ngoan, học giỏi, rất hiền lành và tốt bụng với mọi người xung quanh. Vì thế ai cũng yêu quý và mến thương bạn. Hôm đó, Hải mới chuyển trường và được phân học ở lớp 7/11 (lớp của An). Cậu này không phải là 1 học sinh tốt vì thường xuyên trốn học, đánh bạn, phá hoại tài sản nhà trường,... Chính vì vậy, cô đã xếp Hải ngồi cùng An bởi cô mong muốn bạn học tập và noi gương An. Ra về, cô giáo gặp An và nói:

Cô giáo: An ơi, cô xin lỗi em nhiều lắm. Vì cô mà em phải ngồi với bạn Hải. Chắc em cảm thấy khó khăn lắm phải không?

An: Cô ơi, cô đừng lo lắng cho em làm gì. Em sẽ cố gắng giúp bạn Hải nhiều nhất có thể trong khả năng của em.

Cô giáo: Ôi, cô cảm ơn em! Thôi em về đi, kẻo muộn.

An: Vâng ạ, em chào cô.

   Lúc đó, Hải đã âm thầm nghe lén cuộc trò chuyện giữa cô giáo và An. Cậu tức lắm, cho rằng An chỉ giả vờ tốt bụng để lấy lòng cô. Cậu gọi Quang (bạn thân của Hải) rằng phải cho An 1 trận, đồng thời lừa Liên (bạn thân của An) để lừa bạn. Thế là sáng hôm sau, Hải và Quang nắm tóc của An, giật thật mạnh làm bạn đau lắm, thậm chí Hải còn giẫm đạp lên người và sách vở của An. Các bạn trong lớp rất sợ nên không dám can thiệp. An khóc lóc, nghẹn ngào nói:

An: Hải à, tại... tại sao... cậu lại làm thế... với tớ?

Hải: Hôm qua, tôi đã nghe cậu nói chuyện với cô giáo. Cậu nghĩ cậu là con ngoan trò giỏi, là niềm tự hào hay sao mà dám nói vậy về tôi hả?

An: Tớ... tớ có nói gì... xúc phạm cậu... đâu?

Hải: Này này, cậu mới nói cái gì vậy hả? Xúc phạm tôi... hơ... đúng vậy, cậu đã xúc phạm tôi ngày hôm qua đấy. Tôi sẽ cho cậu biết tay.

   Nói xong, Hải liền đánh An làm bạn bầm tím đầy mình. Sau đó, cậu còn đánh các bạn xung quanh làm ai nấy đều căm thù Hải. Liên cười vào mặt An, bảo rằng An thật ngu ngốc khi nghĩ rằng mình giỏi, thậm chí còn sỉ nhục An làm bạn buồn lắm. Vào lớp, khi cô giáo thấy An như vậy, cô hỏi:

Cô giáo: An ơi, em bị sao vậy?

An: Dạ, em chỉ bị té thôi, không sao đâu cô!

   Câu nói của An khiến cô rất xúc động, cô hiểu chuyện gì đã xảy ra với An nhưng để chắc chắn hơn thì cô sẽ tìm rõ.

   Về nhà, nhìn thấy An như vậy, bố mẹ bạn xót lắm. Thế là, họ trò chuyện với nhau:

Mẹ: An à, con làm gì mà ra nông nỗi này vậy con?

An: Con... con không biết. Tự nhiên bạn Hải nói gì đó con không hiểu, rồi bạn Hải và Quang đánh con, giẫm đạp sách vở của con, Liên trở mặt với con, bạn ấy không muốn thân với con nữa.

Ba: Ba hiểu rồi! Con à, ba sẽ mua sách vở mới lại cho con. Bây giờ con hãy nghe ba nói này, cuộc sống của mỗi người ai cũng có lúc khó khăn, nhưng nếu con biết giải quyết nó 1 cách tốt nhất thì tất cả đều sẽ ổn. Hãy lắng nghe trái tim mình con ạ, hãy lắng nghe nó, con hãy cố gắng tự mình giải quyết chuyện này. Ba tin rằng con sẽ làm được.

Mẹ: Ba con nói đúng đấy, mẹ rất ủng hộ. Cố lên con, con sẽ làm được!

Ba: Uhm, à mà mẹ nó ơi, mau xức vết thương cho cô bé của chúng ta nào. Chắc nó đau lắm rồi đó.

Mẹ: Ok ông xã, em làm ngay đây.

   Sau khi được mẹ chăm sóc vết thương, An ngẫm nghĩ về câu nói của ba và bạn đã biết phải làm gì.

   Sáng hôm sau, An đến trường với vẻ mặt đầy tự tin với hi vọng sẽ chấm dứt chuyện này đồng thời cũng giúp Hải thay đổi những tính nết xấu của bạn. Tới lớp, Hải lại giơ tay ra, khi định đánh An, An bảo:

An: Hải à, tớ biết cậu đang làm gì và tớ muốn nói cậu.

Hải: À há, cậu hay lắm. Cậu lấy quyền gì mà bảo tôi hả? Nói mau.

An: Này, tớ chịu đựng đủ lắm rồi nhé! Tớ nói cho cậu biết nhé, cậu hãy thay đổi những điều tớ nói sau đây: Thứ nhất, đừng hống hách, kiêu căng với bạn bè. Thứ hai, hãy cố gắng chăm lo học hành thay vì suốt ngày chơi game. Thứ ba, đừng đánh bạn,... Và còn hơn 1001 điều nữa đấy, cậu tự mà tìm hiểu nhé.

Hải: Ơ, sao cậu dám nói những điều đó với tôi?

An: Tớ nói rồi đấy, cậu không nghe thì tớ báo với cô đấy.

   Rồi An quay lại nhìn vào mặt Quang và Liên bằng ánh mắt giận dữ, cậu nói:

An: Còn 2 cậu nữa đấy, đừng như thế nữa mà cố gắng sửa chữa đi.

   Nghe xong, Hải, Quang và Liên thẫn thờ, xấu hổ vì những việc làm với An hôm qua. Họ xin lỗi An và xin lỗi tất cả các bạn trong lớp vì không cư xử đúng mực với mọi người. Cô giáo đã âm thầm theo dõi và chứng kiến được cách ứng xử của An nên cô xúc động lắm. Từ đó, lớp 7/11 không có chuyện bạo lực học đường nữa.

Thông điệp: Câu chuyện mình kể trên cho ta thông điệp "Xây dựng tình bạn đẹp, nói không với bạo lực học đường". An đã khôn khéo giúp bạn Hải, Quang, Liên không bạo lực học đường, đồng thời cũng xây dựng tình bạn đẹp như thông điệp trên. Đó là 1 điều đáng khen mà chúng ta nên học tập An.

Học tốt^^

@jennyhuonggiang

Thảo luận

-- Bạn thiếu thông điệp trước dẫn dắt vào kịch và thiếu thông điệp muốn gửi gắm đến mọi người . Bạn nên viết tên nhân vật để mik biết đoạn nào của ai ạ . Bạn sửa giup mik ạ
-- Ý bạn là mình cần phải giới thiệu và thông điệp hả
-- Mình chưa hiểu lắm về thông điệp dẫn dắt vào kịch, bạn nói rõ hơn đc ko
-- Vâng
-- Không thì bạn tự làm phần đó cũng đc mà
-- À mà nếu bạn thấy được thì cho mik trả lời hay nhất được không? Mik đang cần

Lời giải 2 :

Nhân vật:

Nam chính: Hoàng

Nữ chính: My

Nữ phụ: Kiều

Các nhân vật phụ: Cô giáo, Minh, Lan - bạn của Kiều, mẹ My.

Câu chuyện:

   My là một cô bé lớp 9 tuy nhà nghèo và mồ côi cha nhưng em học rất giỏi và xinh đẹp, My được rất nhiều bạn yêu quý và thích thầm. Trong đó, Hoàng là một cậu học sinh con nhà giàu, học cũng giỏi như My và cũng mến mộ cô bạn từ lâu. My với Hoàng dần dần qua nhiều lần trao đổi bài đã trở nên gắn bó, đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau trong học tập. Kiều - bạn cùng lớp với Hoàng và My, là một cô bé khá nghịch ngợm và còn được gọi là đầu gấu trong trường. Kiều đã thích thầm Hoàng từ hồi lớp 7 nên khi thấy Hoàng và My thân thiết với nhau, Kiều rất tức giận, mỗi khi thấy My, Kiều đều mắng và đánh My. Có lần, My đang đi đến nhà Hoàng học thì vô tình va phải nhóm Kiều và bạn của Kiều đang đi ăn:

Kiều: Mày đi kiểu gì vậy hả ? Thích ăn đòn không ?

My (sợ hãi, cúi đầu lia lịa): Tớ xin lỗi, tớ không cố ý. Mong cậu tha thứ cho tớ!

Kiều: Mày tưởng một câu xin lỗi là xong à.

Kiều quay sang phía mấy người bạn bảo: Bọn mày đâu, xử nó cho tao.

My sợ hãi, bỏ chạy. Nhưng Minh, Lan và Kiều đã bao vây khắp phía khiến My khó đường thoát. My bị các bạn đánh cho đến rách áo, điện thoại bị đập nát.

Minh không những đánh My mà còn quay trực tiếp phát lên mạng: Bà con ơi, có đánh nhau rồi, bà con ơi. Tôi sợ quá, bọn nó đánh nhau kinh quá!

Sau khi đánh My cho bõ cơn tức, Kiều cùng các bạn đi về, bỏ mặc My với bộ quần áo rách nát, điện thoại bị hỏng. Trên đường đi học về, My nghĩ: Cuộc đời của tôi còn gì nữa, bạn bè đối xử như thế mà gia đình chẳng khá giả hơn, thà chết quách đi còn hơn!

Xong My đi tới bên phía bờ sông, định tự tử dưới dòng nước. Khi My đang đi xuống thì may sao có cô giáo My đi qua, đã cứu cô bé và đưa em đến bệnh viện. Khi đến bệnh viện, nhờ được sự cứu giúp kịp thời mà My qua khỏi cơn nguy hiểm. 

My (nhẹ nhàng, mở mắt): Cô.... ơi.... Sao em lại ở đây ạ!

Cô giáo: Cô thấy em nghĩ quẩn định tự tử nên cô cứu em khỏi nguy hiểm.

My nhớ lại và khóc thút thít. My kể hết những chuyện ở trên lớp và lúc trên đường đi học.

Cô giáo nghe xong liền nói: Cái này em phải kể với cô sớm chứ! Tội em! Lần sau nếu chuyện này còn tái diễn em phải lập tức báo ngay cho cô giáo chủ nhiệm hay bố mẹ để có sự giúp đỡ kịp thời nhé!

My lau nước mắt: Em cảm ơn cô ạ!

Mẹ My vừa đúng lúc đến bệnh viện, bắt gặp cảnh hai cô trò nói chuyện với nhau. 

Mẹ My chạy đến, ôm con và khóc: Con ơi, mẹ xin lỗi vì để con bị như này. Sau này bố mẹ sẽ quan tâm con nhiều hơn!

My ôm chầm lấy mẹ và khóc: Không đâu ạ! Lỗi tại con, tại con đã giấu mẹ chuyện này, con chỉ sợ mẹ buồn và lo lắng cho con!

Cô giáo tạm biệt mẹ My và My để My dưỡng bệnh.

Sáng hôm sau, My nghỉ một buổi để bồi dưỡng lại sức khỏe. Lúc này, cô mới gọi riêng Kiều, Lan và Minh để nói chuyện. Cô kể về sự việc My tự tử và bây giờ đang ở trong bệnh viện cho 3 bạn nghe.

Kiều hốt hoảng: Cô ơi! Thật thế ạ.

Lan và Minh cũng lo lắng và sợ hãi. Chỉ vì một hành động của mình mà suýt nữa cướp mất tính mạng của một con người. 

Kiều, Lan và Minh đều hối hận nhận lỗi: Em xin lỗi cô ạ! Chúng em chót sai lầm, chúng em sẽ đến xin lỗi My và sẽ không có lần sau nữa đâu ạ!

Cô giáo nghe được những lời nói này của 3 bạn rất hài lòng và nói: Vì đây là lần đầu nên cô tha thứ cho các em. Cô mong lớp mình sẽ luôn luôn hòa đồng, đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau trong học tập nhé!

Kiều, Lan và Minh đồng thanh đáp: Vâng ạ! Chúng em cảm ơn cô.

Buổi chiều hôm đó, Kiều, Lan và Minh đã cùng nhau đến bệnh viện để xin lỗi My.

Kiều nói: Tớ xin lỗi cậu nhé. Vì hành động sai trái này của tớ mà suýt nữa hại cậu mất mạng. Mong cậu tha thứ cho tớ.

Lan: Tớ cũng xin lỗi cậu rất nhiều, mong cậu tha thứ!

Minh: Tớ cũng không nên quay video về việc hành hung bạn để đăng lên mạng cũng như không nên đánh bạn. Chúng tớ thành thật xin lỗi cậu.

My nghe được mấy lời nói đó, rất cảm động và nói: Chuyện đã qua rồi thì các cậu cho qua đi. Bây giờ chúng mình là bạn cùng lớp phải giúp đỡ, tha thứ cho nhau trước mọi lỗi lầm đúng không nè!

Kiều, Lan và Minh đều cảm thấy biết ơn My. Cả 4 bạn cùng ôm chầm lấy nhau.

Thông điệp được rút ra: Khi bạn mắc sai lầm hay thành thực nhận lỗi và biết sửa chữa sai lầm, như thế bạn vừa có thêm một bài học quý giá trên đường đời vừa nhận được nhiều niềm vui trong cuộc sống. Khi bạn chịu sự tác động xấu từ những người xung quanh, nếu họ biết sửa chữa nỗi lầm hay cho họ một con đường quay đầu, không nên trả thù mà phải biết mở lòng, bao dung với họ, còn nếu họ không biết sửa chữa sai lầm hay nhờ những người tốt xung quanh bạn giúp đỡ, để họ thấy được lợi ích của việc tốt và tác hại của việc xấu.

Bạn có biết?

Giáo dục công dân (GDCD) là một hệ thống kiến thức liên quan đến nhiều lĩnh vực như triết học, đạo đức học, kinh tế chính trị học, chủ nghĩa xã hội khoa học, pháp luật, đường lối, quan điểm của Đảng, một số chính sách quan trọng của Nhà nước Việt Nam.

Nguồn : kiến thức

Tâm sự 11

Lớp 11 - Năm thứ hai ở cấp trung học phổ thông, gần đến năm cuối cấp nên học tập là nhiệm vụ quan trọng nhất. Nghe nhiều đến định hướng sau này rồi học đại học. Ôi nhiều lúc thật là sợ, hoang mang nhưng các em hãy tự tin và tìm dần điều mà mình muốn là trong tương lai nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247