Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 kể chuyện sáng tạo tấm cám giúp mình với Ngắn...

kể chuyện sáng tạo tấm cám giúp mình với Ngắn gọn đc ko ạ , câu hỏi 4184997 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

kể chuyện sáng tạo tấm cám giúp mình với Ngắn gọn đc ko ạ ,

Lời giải 1 :

tham khảo dàn ý này nhé **

A. Mở bài

   - Giới thiệu về câu chuyện " Tấm Cám"

B. Thân bài

  - Tấm mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống với dì ghẻ và người em là Cám.

  - Tấm làm lụng khổ cực vất vả, còn Cám thì được nuông chiều.

  - Tấm và Cám đi hớt tép, Tấm thì chăm chỉ, còn Cám thường lười biếng. Nhưng đến cuối cùng Cám lừa Tấm để lấy hết số tép trong giỏ. Nhưng may sao vẫn trong giỏ vẫn còn một con cá Bống mắc lại trong giỏ.

   - Tấm mang con cá Bống về nuôi, mỗi bữa mang cho Bống một bát cơm. Nhưng sau khi mẹ con Cám phát hiện đã giết chết Bống.

   - Khi Tấm đi chăn trâu về phát hiện Bống đã chết, ôm mặt ngồi khóc, nhưng may sao khi vào trong bếp nấu cơm lại phát hiện ra đống xương cá Bống trong đó.

    - Đến ngày vua mở hội, mẹ con Cám háo hức đi xem hội, và tìm cách không cho Tấm đi. Đã đổ 1 thúng thóc và 1 thúng gạo trộn lẫn vào nhau. Bằng cách của mình Tấm đã phân gạo ra gạo, thóc ra thóc nhanh nhất và đi xem hội.

    - Tấm thử giày và được vào cung làm vợ vua.

    - Được làm hoàng hậu, Tấm vẫn đối tốt với mẹ con Cám, ban cho vàng bạc châu báu.

    - Thấy được tấm lòng của Tấm từ đó mẹ con Cám đã an phận và không còn làm những việc xấu hại Tấm nữa.

C. Kết bài

    - Cảm nhận về câu chuyện.

** Bài viết tham khảo

     Trong kho tàng văn học dân gian có rất nhiều tác phẩm hay, li kì và hấp dẫn; trong đó phải kể đến truyện cổ tích Tấm Cám. Tôi đặc biệt ấn tượng với nhân vật Tấm và nghị lực phi thường của cô. 

     Đầu tiên - và cũng là nỗi bất hạnh lớn nhất, đưa Tấm vào vòng xoáy của sự đau khổ bất hạnh do mẹ con Cám tạo ra. Năm tôi 6 tuổi thì mẹ mất, bố lấy vợ mới và không bao lâu sau bố tôi cũng trúng phong hàn và qua đời. Tôi phải ở cùng mụ dì ghẻ và con gái của mụ là Cám, kém tôi một tuổi rưỡi. Bản thân Cám không xấu nhưng mụ dì ghẻ lại rất cay nghiệt, mụ ta bắt tôi phải làm việc từ sáng sớm cho đến tối mịt, ngày nào cũng như ngày nào tôi phải "dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó" thả sức cho mụ dì ghẻ đánh đập, hành hạ. Có một lần mụ dì ghẻ bảo tôi với Cám đi bắt tép, ai bắt được nhiều sẽ được thưởng yếm đỏ. Do tôi đã quen với công việc đồng áng nên chỉ cần khoắng khoắng mấy cái là đã đầy giỏ. Còn Cám thi cứ đủng đỉnh và chưa bắt được con nào, đến chiều tối tôi và Cám đi về. Tôi liếc nhìn thấy giỏ của Cám có rất ít thế nên rất sướng, cười thầm là" chắc chắn phen này yếm đỏ sẽ thuộc về ta". Cám thấy giỏ của tôi đầy ắp nên cũng hoảng hoảng bèn bảo tôi gội đầu để kẻo bị dì ghẻ mắng, tôi tin ngay. Lúc lên thì đã thấy Cám trút hết tép vào giỏ của nó rồi chạy về, thấy thế tôi bật khóc và không thể tin Cám lại đê tiện bỉ ổi như vậy. Chợt có một luồng khói màu trắng thoảng qua và Bụt hiện ra và bảo tôi con cá nhỏ nhỏ trong giỏ là cá bống và dặn về chăn cho bống ăn uống đàng hoàng tử tế.

Có một lần dì ghẻ lừa tôi đi chăn trâu ở xa rồi giết thịt bống, tôi đau xót khi thấy bống chết và đem chôn xương bống xuống dưới chân giường. Mấy tháng sau nhà vua mở hội, tôi lấy quần áo giày dép và xe cộ ra từ các lọ ở chân giường, sau hội tôi thử giày thành công và được vua đưa vào cung làm hoàng hậu. Tuy đã giàu sang phú quý dưới một người trên triệu người nhưng tôi vẫn không quên ngày giỗ cha và về nhà thì bị mụ dì ghẻ thích sát và đưa Cám vào cung. Xác của tôi hoá thành chim vàng anh bay vào cung nhưng bị mụ dì ghẻ và Cám giết thịt và vứt lông chim ra ngoài vườn. Từ đống lông chim đó tôi lại hoá thân làm cây xoan đào rồi bị Cám chặt cây làm khung cửi thì tôi chửi và hăm doạ móc mắt Cám nên bị mẹ con mụ dì ghẻ đốt đi, đổ tro đi thật xa. Tôi lại hoá thân làm cây thị, cây thị của tôi chỉ có một quả, một hôm có một bà lão đến xin quả thị, biết là người tốt nên tôi nhằm chuẩn chuẩn rơi đúng vào bị của bà lão. Ngày ngày chờ bà lão đi chợ tôi mới bước ra từ vỏ thị để làm việc nhà giúp bà lão, tuy làm việc như osin nhưng tôi rất vui vì được giúp bà lão. Sau đó có một hôm bà lão quay lại giữa chừng xé vỏ thị và không cho tôi chui vào nữa, tôi giúp bà cụ têm trầu bán hàng nước.

Và cuối cùng cái ngày đó đã đến - cái ngày định mệnh kéo tôi ra khỏi vòng xoáy khổ hạnh - nhà vua đi chơi đến ăn trầu ở quán bà lão, thấy trầu têm đẹp quá nên vua đòi gặp tôi, phu thê trùng phùng thật là cảm động. Sau đó tôi từ giã bà lão rồi trở về cùng. Qua những việc làm xấu xa của mẹ con Cám cho thấy chúng là những kẻ xấu cần phải xoá bỏ trong nhân gian, tôi xui Cám xuống hố rồi đổ nước sôi cho nó chết sau đó làm nước mắm cho dì ghẻ ăn sau đó dì ghẻ biết và lăn đùng ra chết.

Cuối cùng tôi ở lại sống cuộc sống hạnh phúc bên vua và vương quốc của mình.

Thảo luận

-- xin hay nhất ạ

Lời giải 2 :

Trong những câu chuyện cổ tích được lưu truyền đến ngày hôm nay, em đặc biệt yêu thích câu chuyện Tấm Cám.

Tấm là một cô gái tốt bụng, xinh đẹp lại chăm chỉ. Cô mồ côi bố mẹ từ sớm, phải sống cùng dì ghẻ và con gái bà ta - Cám. Hằng ngày, cô luôn vất vả, tất bật với biết bao công việc lớn nhỏ. Một hôm, bà dì ghẻ treo thưởng một chiếc yếm đào mới tinh cho người bắt được nhiều tôm tép nhất. Sau một chiều tất tả, Tấm có một giỏ đầy những tôm và tép. Nhưng do cả tin, cô bị Cám lừa mất, chỉ còn lại một chú cá bống nhỏ. Nghe lời bụt dặn, Tấm đem cá về nuôi dưới giếng.

Từ hôm đó, ngày ngày, cô Tấm đem cơm ra nuôi cá bằng tất cả tình yêu thương. Tuy nhiên, mẹ con Cám đã rình mò, nhân cô đi chăn trâu ở đồng xa mà ăn thịt mất bống. Thật là độc ác. Ăn xong, chúng dấu xương cá ở góc bếp, hòng che dấu hành động của mình. Nhờ có bụt chỉ cách, Tấm đem thóc cho gà ăn, để tìm ra xương cá bống. Sau đó, cô đem xương cá cho vào bốn cái lọ rồi chôn dưới chân giường.

Một ngày nọ, nhà vua cho mở hội linh đình. Ai ai cũng nô nức sắm sửa để đi chơi hội. Tấm cũng vậy, nhưng cô lại bị mụ dì ghẻ, bắt ở nhà nhặt thóc, gạo xong mới được đi. Buồn bã, Tấm òa khóc nức nở. Thương cô, bụt hiện lên, gọi đà chim sẻ đến nhặt thóc giúp cô. Không chỉ thế, bụt còn giúp cô có giày áo đẹp đi chơi hội nhờ bốn chiếc hũ dưới chân giường.

Trên đường chơi hội, Tấm đánh rơi một chiếc giày xuống nước. Voi của nhà vua đi qua, dùng dằng chẳng chịu đi. Đến khi lính của nhà vua nhặt được giày lên mới thôi. Nhìn thấy chiếc giày, nhà vua ra lệnh ai đi vừa chân, thì sẽ là vợ vua. Thế là, cô Tấm đã đến xin ướm thử giày, và trở thành hoàng hậu.

Dù là vợ vua, nhưng cô Tấm vẫn giữ nguyên sự chăm chỉ, chịu khó của mình. Đến ngày giỗ cha, cô trở về nhà, tự mình chặt cau để thờ cha. Nào ngờ bị mụ dì ghẻ ám hại, ngã xuống ao qua đời. Sau đó, Cám mặc áo chị vào cung hầu vua, nhưng nhà vua vẫn thờ ơ, đau lòng hết sức.

Tấm chết, hóa thành chim vàng anh vào cung thăm vua. Vua quý chim lắm, đi đâu cũng mang theo. Cám ghen ghét, lập mưu giết chim ăn thịt, lông thì đem vứt ở góc vườn. Lạ thay, từ đống lông ấy, mọc lên cây xoan to mát. Vua thấy liền rất ưng ý, sai lính móc võng ở đấy để nằm ngủ. Lần này, mẹ con Cám lại giở trò ác, nhân lúc vua đi vắng, chặt cây xoan lấy gỗ làm khung cửi. Tuy nhiên, mỗi lần dệt vải, từ khung cửi lại vang lên những tiếng chửi khiến Cám sợ hãi vô cùng. Thế là, ả ta đốt khung cửi rồi đem tro vứt ra đường lớn thật xa. Tuy nhiên, một lần nữa, điều kì lạ lại xuất hiện. Từ đống tro tàn, mọc lên một cây thị cao lớn xum xuê nhưng chỉ có một trái thị duy nhất. Trái thị đó được một bà lão bán nước mang về nhà. Từ trong đó, bước ra cô Tấm dịu hiền. Cô chăm chỉ giúp bà lão nấu cơm, dọn dẹp, như một người con gái của bà. Đồng thời, cô còn giúp bà têm trầu cánh phượng để bày bán. Nhờ miếng trầu đó mà nhà vua đi ngang qua nhận được Tấm, đón cô về cung.

Lần này, Tấm trở về càng thêm xinh đẹp, dịu hiền, khiến Cám vô cùng ghen ghét. Ả vờ hỏi thăm Tấm, để xin cách trở nên xinh đẹp như chị. Thế là, Tấm cho người đào hố sâu, đổ nước sôi giết chết con người độc ác ấy, rồi làm mắm gửi về cho mụ dì ghẻ. Khi biết được hũ mắm ngon làm từ con gái mình, bà ta cũng lăn đùng ra chết. Thật là đáng đời mụ đàn bà xấu xa.

Kết thúc câu chuyện, người ở hiền, chăm chỉ, chịu khó như cô Tấm được hưởng hạnh phúc. Còn kẻ xấu xa, độc ác, luôn tìm cách hãm hại người khác như mẹ con mụ dì ghẻ phải nhận cái kết đắng. Đó chính là đạo lí “ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão” mà bao đời nay ông cha ta vẫn luôn nhắn nhủ cho con cháu.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247