Trong cuộc sống của mỗi cá nhân luôn Có một bờ vai vững chắc để họ dựa vào xong cũng mệt mỏi mỗi khi vấp ngã trong cuộc đời. Tôi cũng vậy. Người mà tôi yêu quý nhất đó chính là bà ngoại.
Ngoại tôi tuyệt lắm! Tuy đã ngoài 60 tuổi nhưng ngoại vẫn có sức khỏe dẻo dai. Khuôn mặt ngoại rất phúc hậu. đôi mắt tuy đã nhiều những vết chân chim ở xung quanh nhưng vẫn sáng ngời luôn theo dõi những bước chân mà tôi đi trên đường đời. Ngoại có một nụ cười rất ấm áp, mỗi lần nhìn thấy ngoại cười, tôi cũng cảm thấy hạnh phúc theo.
Vì mẹ hay bận đi làm xa nên phần lớn tuổi thơ của tôi là được ở bên cạnh ngoại. Ngoại như người mẹ thứ hai của tôi vậy. Ngoại chăm sóc tôi từng chút một. Ngoại lo lắng mỗi khi tôi bị ốm, hạnh phúc khi được thấy tôi đạt điểm cao. Tôi thích nhất là những lúc được thưởng thức những món ăn mà ngoại nấu. Đồ ngoại nấu lúc nào cũng ngon hết. Mỗi lần ăn món của ngoại, tôi cảm thấy những buồn phiền ngoài kia như tan biến hết đi.
Tôi nhớ nhất lần mà cùng ngoại nấu bánh rán. Từ buổi tối, tôi và ngoại đã chuẩn bị gạo làm bột bánh. Khoảng thời gian nặn bánh có lẽ là khoảng thời gian vui nhất. Tôi và ngoại nặn nhiều hình thù khác nhau, bỏ đậu xanh vào giữa để làm nhân. Mỗi lần nặn được một hình là tôi toát hết mồ hôi. Còn ngoại thì khác. Đôi tay của ngoại mềm mại, nhanh thoăn thoắt nặn ra: chiếc thuyền, hình tròn... Kỉ niệm của tôi với ngoại kể ra không thể nào có thể hết được.
Cho đến bây giờ, khi lớn lên, tuy không được ở gần ngoại như lúc trước nữa nhưng mỗi lần xuống nhà ngoại, nhìn thấy trên mặt ngoại xuất hiện thêm những vết nhăn, những vết chân chim tôi lại càng thấy thương ngoại, càng thêm quý trọng những giây phút được ở bên cạnh ngoại. Tôi ước mong thời gian hãy trôi chậm lại, để tôi dừng lớn lên, để tôi mãi mãi là đứa trẻ con luôn cần ngoại yêu thương và vỗ về.
mẹ
Trên trời có hàng ngàn hàng vạn vì sao sáng, nhưng cũng không sánh bằng tình yêu thương, hi sinh của mẹ dành cho em.
Mẹ em là một người phụ nữ nội trợ. Hằng ngày, công việc chính của mẹ là chăm sóc cho chồng, cho con. Nghe thì rất đơn giản, nhẹ nhàng. Thế nhưng không phải như vậy, ngày nào mẹ cũng vất vả, tất bật từ sáng sớm đến tối mịt với rất nhiều những công việc không tên. Từ dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ, nấu cơm, đi chợ… đến đưa đón em đến trường, chăm sóc cho em. Rồi còn cả chăm lo cho vườn rau ở sau nhà. Vì là những việc không tên nên mẹ chẳng bao giờ được nghỉ. Cả ngày lễ tết mẹ cũng phải làm việc. Ngày bé, em ngây ngô mà nghĩ rằng, mẹ là siêu nhân, nên mẹ chẳng biết mệt, mẹ cũng chẳng biết sợ là gì. Nhưng lớn lên chút nữa, em hiểu rằng, mẹ không phải là siêu nhân, mẹ chỉ là mẹ mà thôi. Nhưng vì là mẹ, nên có thể vượt qua mọi nỗi sợ, mọi mệt mỏi để đứng dậy, chống lên cả mảng trời hồng tuổi thơ cho em.
Vì vậy, em luôn cố gắng để trở thành một đứa con mà mẹ có thể tự hào. Ở trường em luôn nghe lời thầy cô, học hành chăm chỉ. Ở nhà, em thường giúp mẹ làm việc nhà như gấp áo quần, quét nhà, rửa bát… Em dành thời gian để ngồi cùng mẹ, dù chỉ là xem mẹ làm việc, cùng mẹ tâm sự, tỉ tê những chuyện ở trường. Những lúc như thế, mẹ thường bảo em rằng hãy vào nhà nghỉ đi, đừng ngồi ngoài vườn với mẹ mãi mà bẩn. Nhưng em không nghe, vì em biết rằng mẹ đang rất vui khi có em ngồi cạnh và sẻ chia.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mái tóc của mẹ đã dần lấm tấm bạc. Khóe mắt mẹ đã mờ mờ vết chân chim. Vậy nên, em sẽ phải cố gắng hơn nữa, thật ngoan hơn nữa để mẹ luôn được cười vui hạnh phúc, để mẹ có thể ở thật lâu, thật lâu bên cạnh mình.
Bạn có thể thêm bớt vài từ cho bài văn hay hơn nha!
VOTE CHO MỪN NHA:3
CHÚC BẠN HỌC TỐT
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247