1
-theo em tính khoe của thói thích khoe khoang cho người ta biết là mình giàu.Đây là thói xấu
thường thấy ở những người giàu, nhất là ở những người mới giàu, thích học đòi. Thói xấu này
hay biểu hiện ở cách ăn mặc, trang sức, xây cất, bài trí nhà cửa, cách nói năng, giao tiếp.
- anh đi tìm lợn khoe của trong lúc nhà có việc , lợn để làm lễ cưới lại bị sổng mất .điều đó chứng tỏ là anh ta khoe của ngaytrong lúc nhà có việc.
- lẽ ra anh ta chỉ cần nói thấy con lợn của tôi chạy qua đây không " chỉ cần nói vậy thôi.
2
- Anh có áo mới thích khoe của đến mức "đứng hóng ở cửa, đợi có ai đi qua người ta khen". Nghĩa
là nôn nóng muốn được khoe áo mới. Anh ta "đứng mãi từ sáng tới chiều", kiên nhẫn đợi người để
khoe. Và khi chẳng thấy ai hỏi, anh ta "tức lắm".
- Điệu bộ của anh áo mới khi trả lời anh mất lợn cũng hoàn toàn không phù hợp. Người ta hỏi về
con lợn, hướng con lợn chạy, anh lại "liền giơ ngay vạt áo ra".
- Trong câu trả lời, lẽ ra, anh chỉ cần nói: "Tôi đứng đây suốt từ sáng đến giờ nhưng chẳng thấy con
lợn nào chạy qua đây cả", thì anh lại nói "Từ lúc tôi mặc cái áo mới này... Dùng điệu bộ "giơ vạt áo"
ra chưa đủ, anh ta còn dùng cả ngôn ngữ để khoe. Đấy là yếu tố thừa trong câu trả lời nhưng lại là
nội dung, mục đích thông báo của anh.
3
- vì có nhiều yếu tố hài hước gây cười cho người đọc
- Tác giả dân gian đã tạo ra được một cuộc ganh đua trong việc khoe của ở các nhân vật. “Anh áo
mới" kiên nhẫn đứng hóng ở cửa, kiên nhẫn suốt từ sáng đến chiều, đang tức tối, lại bị "anh lợn
cưới" khoe của trước.
4
truyện lợn cưới áo mới đã phê phán thành công thói khoe của của những người nhà giàu
một tật xấu rất chi phổ biến trong xã hội . và chính thói xấu ấy đã biến nhân vật thành những trò cười cho người đọc.
Câu 1 :
- Tính khoe của là thói thích tỏ ra, bày ra cho người khác biết mình giàu có, sang trọng.
- Anh đi tìm lợn trong lúc nhà anh ta đang có việc lớn (đám cưới) mà lợn để làm cỗ lại bị sổng mất. Đó là lúc nhà ta anh đang có việc gấp vậy mà lại đi khoe của.
- Từ “cưới” không phải là từ thích hợp và cũng không phải thông tin cần thiết. Anh ta chỉ cần hỏi: Bác có thấy con lợn (miêu tả đặc điểm nổi bật: màu sắc, kích thước của con lợn) chạy qua không?
Câu 2 :
- Anh có áo mới thích khoe của đến mức: Khi may được cái áo mới, liền mặc vào và đi ra cổng đứng chờ có ai đi qua để khoe. Anh ta có thể đứng từ sáng đến tối và khi không có ai đi qua thì rất tức tối vì không được khoe áo mới.
- Điệu bộ khi trả lời của anh ta không phù hợp: Người ta hỏi về con lợn lại giơ vạt áo ra để khoe chiếc áo của mình. Anh biến câu trả lời thành một lời khoe chính đáng: “Từ lúc tôi mặc cái áo mới này…”. Đây chính là yếu tố thừa trong câu trả lời vì nó không đúng với nội dung câu hỏi của anh mất lợn. Yếu tố này được thêm vào và đặt lên đầu cho thấy câu trả lời chỉ là phụ, mục đích quan trọng nhất là khoe chiếc áo mới.
Câu 3 :
- Cười các nhân vật thích khoe của
- Cười cách khoe của của cả hai anh chàng trong truyện.
Câu 4 :
Truyện "Lợn cưới, áo mới" phê phán chế giễu những người có tính hay khoe của, một tính xấu khá phổ biến trong xã hội cả ngày xưa cho đến hiện nay. Chính tính cách đó đã khiến họ trở thành trò cười cho mọi người xung quanh.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247