- Truyền thuyết là những câu chuyện được truyền miệng trong dân gian giải thích các phong tục, tập quán hoặc kể về các nhân vật lịch sử. Trong truyền thuyết thường gặp yếu tố phóng đại, kì ảo, thần kỳ. Kết thúc truyện truyền thuyết thường là kết thúc mở.
- Cổ tích là một thể loại văn học được tự sự dân gian sáng tác có xu thế hư cấu, bao gồm cổ tích thần kỳ, cổ tích thế sự, cổ tích phiêu lưu và cổ tích loài vật.
- Văn bản thông tin là văn bản được viết để truyền đạt thông tin, kiến thức. Loại văn bản này rất phổ biến, hữu dụng trong đời sống. Nó bao gồm nhiều thể loại: thông báo, chỉ dẫn, mô tả công việc, hướng dẫn sử dụng sản phẩm, lịch biểu, cơ sở dữ liệu, hợp đồng quảng cáo, các văn bản hành chính, từ điển, bản tin…
- Văn nghị luận là một dạng văn mà trong bài người viết, người nói tác giả dùng hầu hết các lý lẽ, các dẫn chứng sau đó lập luận chỉ ra các những điểm nhấn, vấn đề nhằm mục đích xác lập chỉ ra cho người đọc, người nghe thấy được tư tưởng, quan điểm của tác giả gửi gắm vào tác phẩm.
Truyền thuyết thường có các đặc điểm đặc trưng sau:
Về đề tài
Nội dung chủ yếu thường bắt nguồn từ những nhân vật lịch sử, sự kiện lịch sử hoặc những câu chuyện lịch sử mang ý nghĩa quan trọng, to lớn.
Về cốt truyện
Không có cốt truyện hay như các thể loại khác mà rất đơn giản, không có nhiều cao trào, tình tiết khá ít ỏi.
Hầu hết cốt truyện của truyền thuyết đều được xây dựng theo bố cục 3 phần:
– Bối cảnh nhân vật xuất hiện.
– Sự nghiệp của nhân vật.
– Kết cục của nhân vật.
Ngoài ra, trong truyền thuyết thường thể hiện thái độ và đánh giá của nhân dân về nhân vật hay sự kiện lịch sử được đề cập đến.
Về nhân vật
Được xây dựng khá đơn giản, không quá cầu kỳ hay miêu tả quá nhiều về ngoại hình, tiểu sử. Hình tượng nhân vật trong truyền thuyết thường được hòa trộn giữa những đặc điểm của người thường với những đặc điểm mang tính chất kỳ ảo, phi thường,…
Về nghệ thuật
Chủ yếu sử dụng các yếu tố hư cấu, kì ảo, phóng đại, hoang đường.
Hình thức lưu truyền
Chủ yếu vẫn là truyền miệng từ thế hệ này sang thế hệ khác. Do vậy, một số chi tiết trong truyện có thể bị biến đổi và có nhiều dị bản.
Đặc trưng của của cổ tích:
Truyện cổ tích thần kỳ
Truyện cổ tích thần kỳ giai đoạn đầu thường gắn với thần thoại và có ý nghĩa ma thuật. Có thể bắt gặp các đề tài như dũng sĩ diệt trăn tinh (rắn, rồng v.v.) cứu người đẹp; quan hệ dì ghẻ và con riêng; đoạt báu vật thần thông; người con gái đội lốt thú kỳ dị bí mật giúp đỡ chồng; v.v.
Truyện cổ tích phiêu lưu
Truyện cổ tích phiêu lưu thường trình bày các cuộc phiêu lưu kỳ lạ của nhân vật chính, và việc giải thích các cuộc phiêu lưu này thường mang tính giả tưởng.
Truyện cổ tích loài vật
Có nhân vật chính là các loài vật, truyện cổ tích loài vật là một trong những thể loại truyện cổ tích phổ biến nhất, có ở hầu hết các dân tộc trên thế giới. Nhiều tác phẩm trong số đó xuất xứ từ giai đoạn xã hội chưa phân chia giai cấp, còn gắn với tín ngưỡng vật tổ. Truyện cổ tích loài vật, theo thời gian, dần dần mất đi tính chất thần thoại và ma thuật, tiệm cận với thể loại truyện ngụ ngôn giáo huấn ở giai đoạn về sau.
Đặc trưng văn bản nghị luận:
1. Tính lập luận chặt chẽ.
Văn nghị luận là đưa ra lí lẽ, lập luận, lập luận cần có sự lôgic hệ thống và tính chặt chẽ. Chặt chẽ được hiểu trong hệ thống lập luận: luận điểm, luận cứ, luận chứng phải thống nhất. Từng yếu tố một trong lập luận không được mâu thuẫn với nhau, tất cả phải phục vụ cho luận điểm để làm sáng tỏ vấn đề. Thêm nữa chặt chẽ còn trong cách hành văn, văn nghị luận cần có sự cứng mềm nhất định như một nghệ thuật lập luận để thuyết phục.
2. Tính thuyết phục cao:
Đây là một đặc trưng then chốt, một từ khóa quan trọng của văn nghị luận. Trong bài văn nghị luận, cần có sự nhào nặn ngôn từ, vận dụng tư duy và sắp xếp ý tưởng, dẫn chứng để tạo nên bài văn nghị luận đạt tính thuyết phục cao.
3. Tính trang trọng, công khai:
Ngoài đặc trưng về tính chặt chẽ, tính thuyết phục cao thì tính trang trọng, công khai là một đặc trưng không thể thiếu của văn nghị luận. Chúng tôi điểm qua một số văn bản nghị luận xưa: Bình Ngô đại cáo, Phú sông Bạch Đằng, Hịch tướng sĩ… những áng văn ấy đã trở nên bất hủ trong dòng chảy văn học nói chung và trong văn hóa của người Việt Nam nói riêng. Trong các văn bản ấy, tính trang trọng, công khai được tạo nên bởi không khí thời đại và hoàn cảnh tác phẩm ra đời và khoảnh khắc tác phẩm được đến với người đọc vào những thời điểm thiêng liêng của dân tộc ta.
Không dừng lại ở đó, không chỉ có văn nghị luận xưa mới có được đặc trưng trang trọng và công khai mà đến tận ngày hôm nay tính trang trọng và công khai là một đặc trưng cần có khi viết văn nghị luận. Đặt chung với đặc trưng tính chặt chẽ và tính thuyết phục cao, chúng ta dễ dàng nhận ra rằng: Nếu không công khai có đủ để thuyết phục? Thuyết phục đâu chỉ với một người, một nhóm người mà là rất rất nhiều nguời. Chính vì thế cần có một sự công khai nhất định trong văn nghị luận, công khai về dẫn chứng, lập luận, lí lẽ…
Để làm được tất cả điều đó người viết cần có một sự trang trọng nhất định trong khi hành văn. Trang trọng trong thái độ lập luận và thuyết phục, trang trọng trong việc sử dụng ngôn ngữ để nghị luận. Khi lập luận để thuyết phục cần có một thái độ lắng nghe và trao đổi, không nên áp đặt suy nghĩ của mình lên suy nghĩ của người nghe, người đọc. Khi hành văn cần sử dụng ngôn ngữ bác học, ngôn ngữ viết tránh lối ngôn ngữ nói, không nên dùng khẩu ngữ, cần có sự trau chuốt ngôn từ.
Bạn học tốt nhé! <3
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247