Tôi một cuốn sách,và hiện tại tôi đang ở góc của một nhà buôn đồng nát. Tôi đã trải qua nhiều biến tấu li kì, chúng khiến tôi rút ra được một bài học xứng đáng cho mình
Được Nhà xuất bản Giáo dục Việt Nam sản xuất, tôi đã được trưng bày trong các kệ sách sáng giá và rồi tới tay người tiêu dùng. Chủ nhân đầu tiên của tôi là bạn Thủy- một học sinh giỏi và rất trân trọng đồ của mình. Thủy luôn dùng tôi đúng mục đích, luôn giữ gìn tôi cẩn thận. Nhưng chẳng lâu sau Thủy truyền tôi cho một người em họ của bạn. Cậu bé này khá nghịch nhưng lại giỏi toán. Vậy là cậu ta cứ viết lên tôi những nét bút chì nhọn hoắt làm tôi thấy rất đau, đã thế tôi còn bị cậu vứt lung tung khắp nhà khiến tôi cảm thấy mình mất đi giá trị một cách nhanh chóng. Tôi đã nghĩ rằng: ''Thôi thì người ta đã chẳng coi mình ra gì nữa, vậy thì mình bỏ đi quách cho rồi''. Tôi nhờ bác chó đốm gần nhà đưa ra cửa một hiệu sách gần đó rồi ngày ngày ở đó nhìn những cuốn sách trên kệ cao sang chảnh kia.
Rồi đời tôi bước sang một giai thoại mới, một ngày kia, có một cậu bé trông thông minh, sáng dạ nhưng nhìn bề ngoài lại rất thiếu thốn, khó khăn. Cậu nhìn vào bên trong cửa kính hiệu sách nhìn những người bạn cùng ngành với tôi, ánh mắt nói lên một điều chân thật:''Ôi, mình cần cuốn sách kia nhưng chẳng đủ tiền mà mua nó''- ánh mắt đó lộ vẻ buồn phiền, thất vọng. Cậu quay đi và bất chợt nhìn thấy tôi trong xó cửa và nhìn cậu vui lên trông thấy. Cậu tiến tới và ôm lấy tôi lao đi về một khu ổ chuột tàn tụi với phía xa là một người phụ nữ nghèo nát. Thì ra đó là hai mẹ con. Hoàn cảnh nhà họ rất túng khổ. Cậu bé kia cũng nâng niu tôi như khi tôi sống cùng bạn Thủy nhưng không có những giá sách hiện đại. Tuy vậy tôi vẫn rất vui.
Cuối cùng tôi được phiêu lưu tới một nơi...
bạn tự viết nốt hộ mình cảm giác của cuốn sách nhé
Ôi, sao lạnh qua vậy, chủ tôi lại không cẩn thận để quên tôi trên trường rôi.
Tôi là một người bạn đồng hành với cậu chủ nhỏ hết học kì một rồi, giữa chúng tôi cũng có nhiều kỉ niệm không thể quên được. Tôi không những là người bạn mà còn là người thầy của câu, vậy mà giờ cậu nỡ bỏ tôi ở đay sao. Tâm trạng tôi bây giờ buồn không thể nào tả cho xiết, nếu cậu chủ ở vào hoàn cảnh của tôi như thế này thì chắc chắn cậu sẽ rất buồn và không muốn làm bạn thân của nhau nữa. Nhưng vì tôi biết tôi là nguồn tri thức sống nên không thể bỏ rơi cậu chủ được. Hừ, hừ, thời tiết tối nay lạnh quá, chắc cậu chủ chuẩn bị bài cho ngày mai sẽ nhớ tới tôi để mà tới lấy chăng. Buổi tối ở một mình trên lóp, tôi gời nhớ lại những lúc tôi và cậu chủ cùng nhau đồng hành trong việc học hành một cách chăm chỉ.
Ôi, buồn thay thế hệ trẻ bây giờ không tô trọng những quyển sách đã giáo dục bản thân họ như tôi cả. Tôi khuyên các bạn hãy trân trọng sách vì nó là một tri thức sống.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247