Em được sống trong một gia đình đầy ắp tình thương và sự hòa thuận. Cả nhà, người được kính yêu nhất là bà. Với em, bà là cơn mưa mùa hạ tưới mát cho tuổi thơ của em.
Bà đã ngoài bảy mươi tuổi, như cổ nhân thường nói đây là tuổi “xưa nay hiếm”. Bà đã già nhưng vẫn nhanh nhẹn và dai sức lắm. Khuôn mặt thanh tú của bà in đầy các vết nhăn của thời gian và sự lo âu, vất vả. Bà trông như cây mai gầy guộc, mảnh mai nhưng rắn rỏi, vững vàng. Mái tóc bà đã sớm bac trắng, đôi mắt thì nheo nheo nhưng ánh mắt vẫn sáng và nhân từ. Đôi tay của bà gầy guộc, các đường gân và mạch máu nổi rõ lên, nhưng vẫn nhanh nhẹn lo toan được đủ việc trong gia đình. Mẹ vẫn thường nói với em, cả đời bà vất vả quá, khi trẻ lo toan việc nhà để chồng yên tâm đi chiến đấu, nay lại chăm sóc gia đình để các con phấn đấu vươn lên, rồi bà lại chăm chút các cháu để chúng trưởng thành. Vậy là bao nhiêu gánh nặng gia đình một mình bà gánh vác hết. ơ trong nhà, bà luôn là trung tâm hòa giải mọi chuyện, bà thường nói: “Chuyện trong nhà, cứ lớn thì coi là nhỏ, mà nhỏ thì coi như là không có thì mọi chuyên sẽ êm đẹp cả thôi!”. Tôi vừa yêu quý bà lại vừa thương bà. Nhiều lúc tôi chỉ muốn ngã vào lòng bà và nói: “Bà ơi, cháu yêu bà lầm!
Bà tôi nhiều tuổi nhưng rất chăm tập thể dục buổi sáng. Bà cứ chê lũ trẻ chúng tôi học nhiều mà lại ham ngủ, ít tập tành. Việc nhà nhiều vậy mà bà tôi vẫn tham gia tích cực các hoạt động xã hội. Bà tham gia Hội phụ nữ phường, Hội hòa giải, Hội từ thiện,… Ai ai cũng quý mến bà, có việc gì mọi người thường tới hỏi và nghe bà phân tích. Bà tôi không khéo nói, nhưng bà nói lại hợp tình hợp lí nên dễ thuyết phục mọi người. Vừa rồi, nhà bác hàng xóm sơ ý bị cháy, bà kêu gọi mọi người giúp đỡ để vượt qua khó khăn buổi đầu. Tôi thật sự tự hào về bà mình.
Bà sống giản dị và khiêm nhường. Những bữa cơm của gia đình em dưới tay bà thật ấm cúng. Bà khéo chiều lòng được cả nhà với những món ăn bình dân nhưng ngon lành, sạch sẽ. Nhà có máy giặt nhưng bà vẫn động viên mọi người vò tay rồi hãy cho vào máy. Bà bảo như thế sạch hơn.
Em rất yêu mến bà và em cố gắng học giỏi để cho bà vui.
Dàn ý:
Mở bài
Đối với tôi ai trong gia đình cũng quan trọng cả và như nhau. Nhưng, người mà tôi quý nhất và kính trọng nhất mà không ai khác lớn tuổi nhất nhà, chính là: bà tôi.
Thân bài:
Bà tôi tóc đã bạc phơ như dây cước ,
Bà tôi rất tốt bụng và nhân ái, bà hay kể nhiều câu chuyện lịch sử hồi chiến tranh cho tôi nghe (kể chi tiết tâm trang khi kể của bà và khi nghe của tôi: Bà kể chuyện rát hay với giọng ngọt ngào, còn tôi thì chăm chú nghe ....)
Hình dáng (Bà tôi y như một bà tiên phúc hậu đang ban sự sống cho tôi)
Tính cách (Tốt bụng, phúc hậu, hiền hòa,...)
Bà rất yêu thương tôi....
Kỉ niệm khó quên của tôi với bà (Nêu chi tiết trang phục, cảm xúc khi ở bên bà)
Vd: Ở quê, bà dẫn đi thăm các bác, các cô, các chú và các anh,chị trong ngôi nhà bình dị khá giống với trên thành phố mà tôi ở. Có lần, gió vi vu, mát nhẹ và mùi hương của những đồng lúa chín vàng ươm trên những dãy ruộng xa tận chân trời, bà và tôi cùng nhau đi thả diều trên bão cỏ xanh mướt... (Tả cánh diều, .....). Cánh diều mà bà làm cho đủ mà sắc với họa tiết giống như một nghệ sĩ chuyên nghiệp làm cho các em gần đó tò mò lên xem. Bà cầm tay tôi mà ấm áp quá! Bà giúp tôi cho chiếc diều bay lên cao trên bầu trời xanh mãi. Bà nói: " Cháu gái của bà hãy như cánh diều ấy nhé!" Bà luôn luôn mong tôi học thật giỏi và thật chăm ngoan.... (Tả trang phục và cảm xúc của hai bà cháu). Bà mặc với trang phục chiếc áo bà ba đơn sơ của người dân miền quê với màu đen tự nhiên. Khuôn mặt bà phúc hậu.... Tôi mặc bộ đồ thoáng mát mà tôi hay mặc khi ở thành phố..... Hai bà cháu trông vui vẻ lắm.... Đó là ngày vui nhất của tôi khi ở bên bà.
Kết bài:
Tôi rất yêu thương bà và luôn luôn kính trọng bà. Bà giống như một người bạn thân, là một bà tiên giáng xuống trần gian, là một người mẹ gaiuf tình yêu thương... Tôi rất yêu thương bà... (Lời hứa và mong muốn)
Tham khảo:
Đối với tôi ai trong gia đình cũng quan trọng cả và như nhau. Nhưng, người mà tôi quý nhất và kính trọng nhất mà không ai khác lớn tuổi nhất nhà, chính là bà tôi.
Bà tôi năm nay đã ngoài 60 tuổi nhưng mà vẫn còn minh mẫn lắm. Bà em năm nay đã già rồi, mái tóc đã bạc phơ vì bươn chải với thời gian. Khuôn mặt đầy đặn, đẹp lão. Vầng trán cao đã có nhiều nếp nhăn. Em nghĩ rằng, mỗi nếp nhăn trên gương mặt bà là một chuỗi ngày dài vất vả. Đôi mắt bà không còn tinh anh nữa nhưng đôi mắt ấy thật dịu hiền khó tả. Đôi mắt đầy yêu thương, trìu mến. Lúc nhỏ vào buổi tối em ngủ không được bà liền hát ru cho em ngủ. Bà hát rất hay và em dần dần chìm vào giấc ngủ. Bà rất thích lao động, ít nghỉ ngơi. Bà thích làm bánh, nấu ăn, dọn dẹp đồ dùng gọn gàng, ngăn nắp. Bà tôi rất tốt bụng và nhân ái, bà hay kể nhiều câu chuyện lịch sử hồi chiến tranh cho tôi nghe (kể chi tiết tâm trang khi kể của bà và khi nghe của tôi: Bà kể chuyện rất hay với giọng ngọt ngào và trìu mến.
Em rất yêu thương bà và luôn luôn kính trọng bà. Bà giống như một bà tiên giáng xuống trần gian, là một người mẹ giauf tình yêu thương Em thầm mong sao cho bà có sức khỏe để đoàn tụ cùng con cháu. Em là một người con, người cháu , nên em sẽ làm thật nhiều điều bổ ích và tốt nhất dành cho bà.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247