Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 1)Tấm lòng yêu thương, tình cảm sâu năng của người...

1)Tấm lòng yêu thương, tình cảm sâu năng của người mẹ dàng cho con luôn là những tình cảm đẹp đẽ, thiêng liêng nhất. Viết một đoạn văn từ 8-10 câu nêu cảm nhận

Câu hỏi :

1)Tấm lòng yêu thương, tình cảm sâu năng của người mẹ dàng cho con luôn là những tình cảm đẹp đẽ, thiêng liêng nhất. Viết một đoạn văn từ 8-10 câu nêu cảm nhận về tình cảm đó, sử dụng ít nhất hai quan hệ từ, chỉ ra và cho biết ý nghĩa mà quan hệ từ đó biểu thị. ---------------------------------------------------------------------------------------------------- --------------------------------------- 2) Những hình ảnh về đôi bàn chân của bố đã gợi lên rất nhiều cảm xúc. Viết một đoạn văn từ 6-8 câu bày tỏ những cảm xúc ấy, có sử dụng điệp ngữ. Xác định điệp ngữ có trong đoạn văn - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Tổng cộng là 2 đoạn văn nhé, thân.

Lời giải 1 :

Tình cảm mà người mẹ dành cho con là thứ tình cảm cao quý và thiêng liêng nhất. Là mẹ ai cũng yêu con. Bởi lẽ, con là một phần máu thịt mẹ mang nặng đẻ đâu. Vất vả 9 tháng 10 ngày, con là kết tinh tình yêu của cả ba và mẹ. Từ thuở lọt lòng, mẹ chăm bẵm, nâng niu, vỗ về con đi vào giấc ngủ. Khi ấy bàn tay mẹ vuốt ve con và lời hát ru êm ái sẽ là một ấn tượng không đứa trẻ nào quên. Lớn lên, mẹ là người thầy đâù tiên dậy con học, dạy con những chữ o tròn, chữ ô có mũ trên đầu. Và khi ấy, mẹ dậy con cả những bài học làm người tựa như chân lý bền vững theo tháng năm. Yêu con, mẹ có thể hi sinh tất cả từ tuổi xuân, hạnh phúc, thậm chí là cả cuộc đời.

Bởi lẽ: nhân quả.

của: sở hữu

Bố có một đôi giày da màu nâu, mẹ mua cho bố từ lâu lắm rồi nhưng bố rất ít khi dùng đến. Hằng ngày, bố ra đồng với đôi chân đất, những ngón chân móng cộc to bè toẽ ra hai bên.
Sau mỗi vụ mùa gót chân bố hằn thêm nhiều vết nứt. Về nhà, vẫn đôi chân ấy, bố lại lụi cụi dọn chuồng trâu, chuồng gà, xăm xăm ra vườn chặt chuối thái cho lợn ăn. Khi bóng tối nhá nhem trên sân gạch, bố mới chịu ra giếng lấy hai bàn chân cọ cọ vào nhau rồi xỏ vào đôi dép mà đế dép đã mòn dính đất. Con nhẩm tính giờ xỏ dép của bố trong một ngày đếm được trên đầu ngón tay.
Ngày mùa, thời gian đi dép của bố co lại chỉ còn mươi mười lăm phút trước khi lên giường ngủ. Cả ngày nai lưng ngoài đồng, tối đến lùa vội bát cơm bố lại ra sân đứng ghì bên cái máy tuốt lúa cho đến khuya. Mệt quá, bố nằm vắt người ngang cái chõng tre kê ngoài sân mà ngáy. Nhấc chân bố lên, con nhìn thấy mấy vệt bùn khô quắt lại nơi gấu quần.Có lẽ vì thế mà đôi chân ấy đã không còn đủ sức chờ đến ngày chúng con trưởng thành. Bố đã đi xa nhưng đôi giày năm nào mẹ mua cho bố, chúng con vẫn còn giữ lại. Đó là kỷ vật thiêng liêng mà mỗi lần chạm đến , con lại thấy rưng rưng thương một đôi chân đất cả cuộc đời vất vả và lam lũ, để đôi chân non của con cái mình được cứng cáp nơi thị thành.Ở thành phố, thi thoảng con vẫn cởi bỏ những đôi giày cao gót áp lòng bàn chân lên mặt đất để cảm nhận một điều bố đã nói ngày xưa mà bây giờ con mới hiểu: Cuộc đời con người bắt đầu từ những bước đi.

Thảo luận

-- Điệp ngữ đâu :)))???

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247