Vốn sống và kinh nghiệm của con người được làm dày lên bởi những trải nghiệm, hiểu biết, những kỉ niệm, những lời khen và cả những lần mắc lỗi lầm. Và những lần sai sót đó chắc hẳn đã để lại trong mỗi người những kỉ niệm, bài học khó phai. .Tôi vẫn nhớ như in lần tôi không làm bài tập về nhà năm tôi học lớp 7.
Tối hôm ấy, khi chiếc đồng hồ vừa báo hiệu đã bảy giờ tối, tôi định mang sách vở ra học. Ngồi vào bàn học, tôi vừa mở quyển sách ra thì tiếng ti vi ngoài phòng khách vang lên làm tôi xao nhãng. Đó có phải là tiếng phim hoạt hình tôi rất thích không nhỉ? Tôi bồn chồn không yên. Ngày mai, cô giáo tôi có một tiết dự giảng, và đã dặn dò chúng tôi phải học bài cũ thật kĩ trước khi đến lớp, bài tập cũng phải làm cho đúng hạn. Nhưng mà, bộ phim kia hiếm lắm mới chiếu một lần, nếu tôi bỏ nó thì không biết đến bao giờ mới được xem nữa. Tiếng các nhân vật trò chuyện cứ như đang mời gọi tôi khiến tôi có mở sách vở ra cũng không thể nào tập trung học hành được. Cuối cùng, tôi đứng phắt dậy. Ngày mai, biết đâu cô sẽ không kiểm tra tôi thì sao? Tôi chỉ cần không giơ tay phát biểu thì cô sẽ không gọi tôi nữa kia mà. Mà hiếm lắm phim mới chiếu. Tôi tặc lưỡi rồi chạy tót ra ngoài xem. Xem xong phim thì đồng hồ cũng điểm 10 giờ đêm. Tôi buồn ngủ díp mắt lại, dù còn một đống bài tập chưa làm nhưng tôi tự hứa rằng sáng mai sẽ dậy sớm để hoàn thành trước khi đến lớp. Nghĩ thế, tôi trèo lên giường và ngủ ngay.
Tôi thức dậy khi trời đã sáng hẳn. Hốt hoảng nhìn xung quanh, tôi nhận ra đã gần 6 rưỡi sáng rồi. Không kịp ăn sáng, tôi vội vàng vệ sinh cá nhân, mặc quần áo rồi hối hả đạp xe đến trường. Vừa bước chân vào cổng trường, trống vào lớp cũng đã điểm. Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Tiết học bắt đầu. Cô giảng bài rất say sưa, các thầy cô dự giảng phía cuối lớp cũng gật gù đầy hài lòng. Không khí lớp học diễn ra thật vui vẻ, cô nhẹ nhàng nói:
- Bài giảng hôm nay kết thúc. Các em mở vở bài tập về nhà ra để chúng ta cùng chữa một số bài nhé!
Bấy giờ tôi mới giật mình. Tôi chưa làm một bài nào hết, thậm chí tôi còn chưa đọc xem đề bài nói gì. Tôi ngồi đấy mà mồ hôi vã ra như tắm. Cầu trời...cô đừng gọi tôi. Thế mà cô lại gọi đúng tôi lên bảng làm bài tập. Tôi ấp úng mà không biết làm thế nào.
- Em đã làm bài tập về nhà chưa?
Cô vừa nói, vừa xuống kiểm tra vở của tôi. Mặt cô xanh lại khi nhìn thấy những tờ giấy trắng tinh. Không khí lớp học bỗng trở nên nặng nề. Những lời xì xào bắt đầu nổi lên. Cô vẫn tiếp tục chữa bài, kèm theo đó là lời nhắc cuối giờ tôi cần gặp cô. Tôi xấu hổ vô cùng và cũng hối hận vô cùng. Tôi đã tưởng tượng đến một trận cuồng phong.
Thế mà sau đó, cô lại hết sức dịu dàng với tôi. Cô nhắc nhở tôi rằng dù sao vẫn phải học tập thật chăm chỉ, dù là cuối năm hay đầu năm, cô nhìn tôi bằng ánh mắt buồn buồn. Tôi xin lỗi cô và tự hứa rằng sẽ không tái phạm một lần nào nữa.
Đó chính là lần mắc lỗi mà tôi nhớ nhất. Cũng chính bởi lần đó mà tôi đã có ý thức học tập tốt hơn, luôn tự hứa với bản thân phải học hành hẳn hoi để không phụ lòng cô thầy.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247