Đêm đã khuya, tôi đang nằm đọc truyện thì chợt có tiếng nói khe khẽ. Tôi nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai. Tôi hơi chột dạ vì mình đã khóa cửa kỹ lắm rồi, mà hình như là có trộm. Nhưng rõ ràng tiếng nói ấy vọng ra từ phía bàn học. Tôi để ý và phát hiện ra, đó là cuộc nói chuyện giữa các bạn đồ dùng học tập và cũng nhờ cuộc trò chuyện đó mà tôi đã hiểu được tâm sự của những người bạn thầm lặng bên mình.
Tôi phải tự thú thật rằng tôi là một đứa con gái chẳng mấy nết na, hiền dịu mà ngược lại, rất nghịch ngợm và chẳng gọn gàng. Học xong là sách vở, bút thước của tôi lại bày bừa khắp mặt bàn. Bố mẹ nhắc tôi rất nhiều nhưng tôi vẫn chưa sửa được cái tính đấy cho đến khi nghe được cuộc nói chuyện này. Đầu tiên là lời than thở của chị hộp bút: "Tôi chẳng biết anh thước kẻ, chị bút chì, mấy cô cậu sách vở sướng hay khổ nhưng tôi thấy mình bị hành hạ ghê quá! Hồi xưa tôi còn là một chiếc hộp bút đẹp đẽ, mới mẻ và trắng trẻo mà giờ đây mặt mũi tôi nhem nhuốc toàn mực là mực, những mảng da thì loang loang lổ lổ. Cô chủ thấy những hình thù nào đẹp là lại dán vào, chán rồi thì lại bóc ra. Những mảng da của tôi cũng dần bị bóc theo. Cái xương sống của tôi giờ cũng sứt mất mấy miếng, đau ơi là đau".
Anh thước kẻ nghe vậy cũng thông cảm cho chị hộp bút và kể lể chuyện của mình:
- Ừ, tôi cũng thấy chị hộp hút khổ thật nhưng tôi nào khác chị. Ngày cô chủ mới mua tôi về, những vạch in số của tôi còn rõ ràng nhưng sau mấy bữa, những con số đó bị cô chủ cậy hết và viết những cái gì linh tinh vào mình tôi. Cô ấy còn lấy dao vạch vạch những hình thù quái dị vào người tôi nữa. Tôi còn là một vũ khí để chiến đấu với mấy thằng con trai hay lấy đồ của cô chủ nên người tôi sứt mấy mảnh liền. Cô chủ thật là…
Mấy cô cậu sách giáo khoa cũng chen ngang vào:''Phải đấy! Phải đấy! Cô chủ thật là vô tâm, chẳng biết thương chúng ta chút nào. Chúng em còn bị dập ghim vào người, cô chủ còn vẽ vời lên người chúng em nữa. Ôi, đau lắm! Đau lắm!". Nghe những lời tâm sự đó, tôi mới ngồi nhớ lại những lần tôi làm chúng bị đau, bị bẩn. Ôi! Các bạn đồ dùng học tập đúng là bị tôi làm xấu, làm hỏng thật nhiều.
Đồ dùng học tập là những người bạn trợ giúp việc học tập của chúng ta thêm tốt hơn. Tôi sẽ và đang cố gắng không bừa bộn và giữ gìn chúng cẩn thận hơn. Nếu bạn nào giống tôi thì cũng phải sửa đấy.
Giờ tan học hôm nay , khi đang cùng các bạn bước ra cổng trường em bỗng để ý sao sân trường em hôm nay lại nhiều rác như vậy . Đang định dọn dẹp thì bỗng giọng nói bố em phát ra : "con ơi về thôi muộn rồi " . Em vội vã bước ra . Hôm ấy về đến nhà , cảnh tưởng sân trường đầy rác cứ quẩn quanh đầu em . Đên tận khi bước lên giường em vẫn còn nghĩ về chuyện đó , rồi em ngủ thiếp đi lúc nào cũng không hay .
Khi em mở mắt ra một cảnh tượng kì lạ hiện ra trước mắt em , em đang ở sân trường xung quanh em thì toàn rác thải . Đang không biết chuyên gì xảy ra thì em nghe thấy tiếng nói chuyện xì xào , em quay lại nhưng chẳng thấy ai chỉ thấy ai chiếc túi nilon bẩn em không ngờ thì ta tiếng nói chuyện lại phát ra từ phía chúng . Em cảm thấy hết sức ngạc nhiên sao rác thải lại nói chuyện với nhau đc chứ , rồi em quyết định tiến gần vầ phía chúng . Em nghe thấy chiếc túi nilon màu xanh nói : " Con người không có ý thức gì cả , học chỉ biết dùng chúng ta rồi vứt chúng ta bừa bãi mà không quan tâm đến hậu quả , cứ như vậy chỉ sau một thời gian nữa khắp mọi nơi trên Trái Đất này sẽ bị ô nhiễm và rác tải bao quanh thôi . Đến khi đó họ hối hận cũng không kịp " . Chiếc túi nilon màu đỏ nhanh nhảu nói : " Con người cứ vứt rác thải chúng ta ra như thế này mà không tái chế thì sẽ sớm có một ngày chúng ta sẽ bao phủ và gây ô nhiễm khắp TĐ này " . Các loại rác thải khác cũng thi nhau bàn tán về sự thiếu ý thức , vứt rác bừa bãi của con người . Em nghe xong cuộc nói chuyện của các loại rác thải , em thấy chúng nói đúng cũng chỉ vì con người thiếu ý thức vứt rác bừa bãi khắp nơi mà môi trường giờ càng ngày càng ô nhiễm . Rác thải bị con người thải ra khắp nơi . Em nghĩ không lâu nữa thì TĐ sẽ bị bao phủ bởi rác thải mất . Đang suy nghĩ thì em nghe thấy tiếng chuông báo thức vang lên em thức dậy thì ra tất cả chỉ là giấc mơ. Sáng hôm ấy đến trường em rủ thêm mới bạn cùng ra sân trường dọn rác . Dọn xong em đến gặp cô tổng phụ trách để phản ánh về việc xả rác trong sân trường để nhà trường có biện pháp giải quyết .
Thật sự giấc mơ về cuộc nói chuyện của rác thải đã giúp em có ý thức tốt hơn về việc không đc xả rác bừa bãi . Em muốn cảm ơn giấc mơ đó vì nó đã cho em một bài học thật hay
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247