Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 LÀM CÁI NÀO CX ĐC KO SAO CHÉP. 1. Thuyết...

LÀM CÁI NÀO CX ĐC KO SAO CHÉP. 1. Thuyết minh về 1 giống vật nuôi có ích. 2. Giới thiệu về hoa ngày Tết ở VN. câu hỏi 1470190 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

LÀM CÁI NÀO CX ĐC KO SAO CHÉP. 1. Thuyết minh về 1 giống vật nuôi có ích. 2. Giới thiệu về hoa ngày Tết ở VN.

Lời giải 1 :

Có rất nhiều loài vật đã được con người thuần hoá, nuôi dưỡng và trở thành "thú cưng" trong mỗi gia đình. Nhưng trong số đó, có thể nói mèo là loài vật được yêu chiều, nâng niu nhất.

Mèo nhà là một phần loài trong họ mèo (trong họ mèo còn có báo, linh miêu..). Theo những căn cứ khoa học đáng tin cậy thì chúng đã sống gần gũi với loài người trong khoảng từ 3.500 năm đến 8.000 năm.

Có rất nhiều các giống mèo khác nhau, một số không có lông hoặc không có đuôi. Các màu lông mèo rất đa dạng: màu trắng, màu vàng, màu xám tro... Có những chú mèo mang nhiều màu lông nên có những tên gọi như mèo tam thể (có ba màu lông), mèo vằn (hai màu lông chạy xen nhau), mèo đốm,...

Mèo con từ 1 tháng tuổi trở lên đã được mèo mẹ dạy các động tác săn bắt mồi như chạy, nhảy, leo trèo, rình và vồ mồi. Mèo 4 tháng tuổi có thể bắt được chuột, gián, thạch sùng... Chúng giao tiếp bằng cách kêu "meo”, "mi-ao", "gừ-gừ", rít, gầm gừ và ngôn ngữ cơ thể. Mèo trong các bầy đàn sử dụng cả âm thanh lẫn ngôn ngữ cơ thể để giao tiếp với nhau.

Thông thường mèo nặng từ 2,5 kg đến 7 kg. Cá biệt, một số chú mèo từng đạt tới trọng lượng 23kg vì được cho ăn quá nhiều. Trái lại, cũng có những chú mèo rất nhỏ (chưa tới 1,8 kg), ở tình trạng nuôi trong nhà, mèo thường sống được từ 14 năm tới 20 năm. Chú mèo già nhất từng biết đến trên thế giới đã sống 36 năm. Mèo giữ năng lượng bằng cách ngủ nhiều hơn đa số các loài động vật khác, đặc biệt khi chúng già đi. Thời gian ngủ hàng ngày có khác nhau, thường là 12 giờ đến 16 giờ, mức trung bình 13 giờ đến 14 giờ. Một số chú mèo có thể ngủ 20 giờ trong ngày. Vì thường chỉ hoạt động nhiều lúc mặt trời lặn, mèo rất hiếu động và hay đùa nghịch vào buổi tối và sáng sớm. Mèo là những "vận động viên điền kinh" tài giỏi có thể chạy rất nhanh và nhảy xuống đất từ độ cao lớn. Có điều đó vì chúng có cấu tạo cơ thể rất đặc biệt.

Mèo có bốn chân, mỗi bàn chân đều có vuốt và đệm thịt ở phần tiếp xúc với mặt đất. Giống như mọi thành viên khác của họ mèo, vuốt của mèo thu lại được. Bình thường, ở vị trí nghỉ các vuốt được thu lại trong da và lông quanh đệm ngón. Điều này giữ vuốt luôn sắc bởi chúng không tiếp xúc với mặt đất cũng như cho phép mèo đi nhẹ nhàng rình mồi. Các vuốt chân trước thường sắc hơn so với phía sau. Mèo có thể giương một hay nhiều vuốt ra tùy theo nhu cầu. Khi rơi từ trên cao xuống, mèo có thể sử dụng cảm giác thăng bằng sắc bén và khả năng phản xạ của nó tự xoay thân tới vị trí thích hợp. Khả năng này được gọi là "phản xạ thăng bằng." Nó luôn chỉnh lại thăng bằng cơ thể theo một cách, khiến chúng luôn có đủ thời gian thực hiện phản xạ này khi rơi. Giống như chó, mèo là loài vật đi trên đầu ngón chân: chúng bước trực tiếp trên các ngón, các xương bàn chân của chúng tạo thành phần thấp nhìn thấy được của cẳng chân. Mèo có thể bước rất chính xác, bởi vì khi đi, chúng đặt bàn chân sau (hầu như) trực tiếp lên đầu của bàn chân trước, giảm thiểu tiếng ồn và dấu vết để lại. Điều này cũng giúp chúng có vị trí đặt chân sau tốt khi bước đi trên bề mặt ghồ ghề.

Hỗ trợ đắc lực cho mèo trong quá trình di chuyển, ngoài chân ra còn có đuôi. Đuôi mèo dài và uyển chuyển, chúng được dùng để xua đuổi ruồi muỗi. Nhưng chức năng chủ yếu là giữ thăng bằng khi chạy nhảy leo trèo.

Tai mèo khá thính. Đa số mèo có tai thẳng vểnh cao. Nhờ tính năng động cao của cơ tai mà mèo có thể quay người về một hướng và vểnh tai theo hướng khác. Mắt mèo cũng là một bộ phận khá đặc biệt. Nghiên cứu cho thấy tầm nhìn của mèo tốt nhất vào ban đêm so với người, và kém nhất vào ban ngày. Màu mắt của mèo khá đa dạng: màu vàng, màu đen, màu nâu, màu xanh... về thính giác, con người và mèo có tầm thính giác ở mức thấp tương tự như nhau, nhưng mèo có thể nghe được những âm thanh ở độ cao lớn hơn, thậm chí tốt hơn cả chó. Khi nghe âm thanh nào đó, tai mèo sẽ xoay về hướng đó; mỗi vành tai mèo có thể quay độc lập về hướng nguồn âm thanh. Khứu giác của mèo cũng rất phát triển. Nó mạnh gấp 14 lần so với của con người. Số lượng tế bào khứu giác ở mũi của chúng cũng nhiều gấp đôi, do dó mèo có thể ngửi thấy những mùi mà chúng ta không nhận thấy được.

Mèo là động vật ăn thịt thế nên đối tượng để nó săn mồi cho nhu cầu sinh tồn là những loài vật nhỏ như: chuột, rắn, cóc nhái, cá... Vũ khí để săn mồi là móng vuốt. Khi gặp con mồi, nó thường đứng từ xa cách con mồi khoảng chừng 5 đến 6 mét. Sau đó nó nằm bẹp hạ cơ thể xuống sát đất, mắt chăm chăm nhìn không nháy mắt đến đối tượng đồng thời bước tới con mồi cần săn rất nhẹ nhàng. Khi đến gần khoảng cách mà nó cảm thấy ăn chắc, loài mèo tung ra sức mạnh cuối cùng bằng cách đẩy mạnh 2 chân sau và đồng thời phóng mạnh toàn cơ thể tới phía trước và dùng móng sắc nhọn duỗi thẳng ra và chụp lấy con mồi. Ngày nay, loài mèo luôn sống với người qua nhiều thế hệ con cháu. Cho nên, thức ăn của loài mèo là cơm hoặc thức ăn sẵn. Nhưng thức ăn ưa thích nhất của loài mèo vẫn là món cá.
Mèo thường tránh nơi ẩm ướt và ở rất sạch sẽ. Để làm vệ sinh cho cơ thể, nó thường thè lưỡi ra, tiết nước bọt vào chân của nó rồi bôi lên mặt và toàn thân thể. Hành động này cho thấy mục đích nó muốn xóa sạch các vết bẩn, ngay cả hơi tay của con người vừa mới bồng hay vuốt ve nó. Loài mèo luôn tự làm lấy vệ sinh cho cơ thể nhiều lần trong ngày, thường là lúc nó mới ngủ dậy hay đi đâu đó về. Hành động đó đã trở thành thói quen thường thấy ở loài mèo ngay cả khi cơ thể của nó không có vết bẩn nào cả.

Trải qua một thời gian dài được con người thuần dưỡng, ngày nay, mèo đã trở thành một loài vật cưng trong nhiều gia đình, đặc biệt là các em nhỏ. Mèo không chỉ là một "người bảo vệ", một "dũng sĩ diệt chuột" mà còn là một loài vật cảnh hết sức dễ thương. Có lẽ bởi vậy, tình cảm giữa con người và loài mèo sẽ ngày càng gắn bó hơn.

Thảo luận

Lời giải 2 :

Mùa xuân về, trăm hoa đua nở, thi nhau khoe sắc. Mỗi loại cây đều có vẻ đẹp riêng, lôi cuốn mọi người. Tuy vậy, đối với người dân Việt Nam, nhất là cư dân đất Bắc, hoa đào đã trở thành một thứ không thể thiếu được mỗi độ Tết đến xuân về.

     Cây đào không chỉ có ở Việt Nam mà còn có ở một số nước trên thế giới. Các nhà khoa học đặt tên cho đào là prunus persia, một loài cây thân gỗ nhỏ, có thể cao từ 5 đến 10 m và nổi tiếng là loại cây rụng lá sớm. Nguồn gốc chính thức của hoa đào là ở Trung Quốc. Đào thường được trồng trên các miền núi cao, thời tiết khô lạnh. Sau này, theo con đường tơ lụa nổi tiếng, đào đã theo chân những thương gia Trung Quốc sang tận vùng đất Ba Tư giàu có. Và từ Ba Tư, đào theo Địa Trung Hải sang châu Âu rồi tiếp tục lan toả sang châu Mĩ, châu Phi và cả châu Úc. Ở Việt Nam, đào đã được du nhập từ rất lâu. Cách đây vài nghìn năm, từ thời Bắc thuộc, đào đã được vận chuyển từ đất Bắc sang và từ đó, đào dần dần phát triển và sau này trở thành một loại cây nổi tiếng của miền Bắc.

Đào là loại cây dễ trồng nên đã được nông dân nhiều nơi nuôi trồng và nhân giống. Trước đây, đào chỉ tập trung ở miền Bắc với những làng đào nổi tiếng: Nhật Tân, Quảng Bá, Phú Thuỵ,… Ngày nay, nhờ kĩ thuật tiên tiến, người ta còn trồng đào trên các rnịền núi cao. Tuy vậy, nổi tiếng nhất vẫn là đào Nhật Tân. Tương truyền, nghề trồng đào bắt đầu hình thành và phát triển ở Nhật Tân từ năm 1789. Năm ấy, khi Quang Trung đại phá quân Thanh, ông đã lệnh cho quân lính mang một cành đào từ Nhật Chiêu (Nhật Tân ngày nay) vào Phú Xuân tặng hoàng hậu Ngọc Hân để báo tin chiến thắng. Từ đó, Nhật Tân trở thành làng đào nức tiếng cả nước.

      Đào gồm ba loại chính: đào phai, đào bích và đào đại phát. Đào phại cành nhỏ, cánh đơn, màu hồng nhạt. Đào bích cánh kép, màu hồng đậm, hoa to và dày hơn đào phai. Tuy vậy, đào bích vẫn chưa phải là loại đào đẹp nhất. Ngôi vị độc tôn trong làng đào chỉ có thể là đào đại phát. Đào này cành lá xum xuê, cánh to và đậm, tán lá dày, nhiều lớp, rễ chùm và to. Đào đại phát có tuổi thọ lâu nhất trong các loại đào, được chăm sóc tỉ mỉ nên giá cả cũng không hề rẻ.

     Như đá nói, đào là loại cây dễ trồng và rất thích hợp với khí hậu miền Bắc, tuy nhiên để đào có thể ra hoa vào đúng dịp Tết âm lịch thì không phải là việc dễ. Điều này cần đến bàn tay tỉ mỉ và kinh nghiệm dày dặn của các nghệ nhân trồng đào. Đào là loại cây ưa khô vì vậy, nếu đất trồng quá ẩm và tích nước thì đào sẽ rất dễ bị thối gốc. Nếu ta trồng đào ở nơi râm mát, thiếu ánh nắng, đất ẩm thì đào sẽ ra lá quanh năm, đến mùa xuân lại ra rất ít hoa. Vì vậy mà người nông dân thường trồng đào trên luống cao, ở nơi thoáng đãng, mát mẻ, các luống cách nhau từ 1 đến 1,5 m để đảm bảo nhu cầu dinh dưỡng cho cây. Ở làng đào Nhật Tân hay Quảng Bá, việc chăm sóc cho đào bắt đầu từ đầu tháng giêng. Trước đó, ở vụ thu hoạch năm trước, người ta đã phải bón lót cho đào bằng phân chuồng và phân NPK. Vì đào là loại cây cần nhiều nitơ nên nếu ta bón đủ đạm, đào sẽ xanh tốt và ra nhiều cành. Đến tháng năm, tháng sáu âm lịch là thời điểm đảo gốc đào. Một năm cần đảo từ hai đến ba lần để cho đào thích nghi với môi trường mới, đảm bảo nhu cầu dinh dưỡng cho đào. Để đào kịp ra hoa vào dịp tết, từ tháng mười người ta phải bón thúc cho đào. Mỗi nơi bón thúc một cách khác nhau nhưng ở Nhật Tân, người ta bón thúc bằng vỏ ốc. Chưa hết, đến tháng 11 âm lịch, người trồng phải tuốt lá cho đào để đào dồn chất dinh dưỡng cho nụ, cho hoa. Đến trung tuần tháng 11, nếu nắng nóng thì cần làm giàn che, hằng ngày tưới nước lạnh để hãm cho đào không ra hoa. Nếu trời lạnh cũng phải làm giàn che và cũng cần tưới nước ấm để đào ra hoa đúng hạn. Để có được một cành đào đẹp ngày Tết, người trồng đào không chỉ tuân theo những quy trình kĩ thuật mà còn phải dựa nhiều vào kinh nghiệm bản thân.

      Cùng với bánh chưng, dưa hành thịt mỡ, đào đã trở thành nét đẹp văn hoá không thể thiếu trong ngày Tết dân tộc. Cành đào sẽ đem lại niềm vui, sự sang trọng, lịch lãm cũng như không khí tết cho gia đình bạn. Mong sao chúng ta sẽ mãi gìn giừ, bảo tồn những giá trị đẹp đẽ của cành đào trong ngày Tết cho những thế hệ mai sau.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247