:)) ^+^
Tôi đã từng là một đứa con gái chẳng mấy ngăn nắp gọn gang trong mọi việc, nhất là tôi chẳng bao giờ cẩn thận nổi trong việc sắp xếp và dọn dẹp đồ đạc của chính bản thân mình. Thế nhưng bây giờ, tôi đã ý thức được và trở thành một người chỉn chu hơn rất nhiều. Nguyên do khiến tôi quyết tâm thay đổi cũng chính là nhờ việc nghe được cuộc trò chuyện kì lạ hôm ấy…
Hôm ấy là một buổi sáng thứ hai như thường lệ, tôi vội vã chạy ù ra khỏi nhà để kịp giờ học. Chết rồi, đã sắp bảy giờ, tôi sẽ muộn mất! Ù té chạy đến trường, tôi chợt ngơ ngác khi thấy cánh cửa đóng kín, cũng chẳng có bóng dáng học sinh nào cả. Tôi mới sực nhớ ra hôm nay nhà trường cho nghỉ, thế mà tôi theo thói quen lại chạy ào đi học mà quên mất. Lững thững trở về nhà, vừa định mở cửa bước vào phòng, tôi chợt nghe thấy có tiếng xì xầm to nhỏ. Cả nhà đều đã đi làm hết, còn ai ở nhà vậy nhỉ? Tôi thầm nghĩ rồi len lén mở cánh cửa ra khẽ khàng nhất có thể. Qua khe cửa, tôi bất ngờ khi nhìn thấy những đồ dung học tập trên bàn đang trò chuyện với nhau. Đáng lẽ ra chúng phải ở trong cặp tôi chứ nhỉ, à, có lẽ sáng nay vội quá nên tôi đã quên không bỏ vào cặp. Chợt lúc ấy cây bút bi cất tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi:
- Cô chủ lại quên không mang chúng ta đi học nữa rồi, hôm qua cô chủ học xong còn không cho chúng ta gọn gang vào hộp bút nữa…..
- Đúng vậy đấy- hộp bút lên tiếng - mà các anh nhìn tôi này, mới ngày nào tôi còn sạch sẽ mới toanh và luôn hãnh diện về những hoa văn sặc sỡ trên thân mình, vậy mà bây giờ… Bây giờ người tôi lấm lem hết cả, bị cô chủ quăng quật lung tung, bao nhiêu bụi bẩn bám vào người mà cũng không được đem đi giặt. Chao ôi, giờ trông tôi thật thảm hại biết bao!
Tôi có thể nghe được tiếng thở dài đồng thanh vang lên. Bỗng cây thước kẻ lại tiếp lời:
- Còn tôi thì cũng đâu khác là bao, cô chủ hay đem tôi giả vờ làm kiếm đánh nhau với lũ bạn, rồi tôi xước hết cả mình mẩy. Giờ đến cả mấy con số trên thân tôi cũng chẳng còn rõ ràng nữa mà mờ đi hết rồi….
- Các anh phải nhìn tôi đây, tôi vốn từng là một cục tẩy xinh đẹp và thơm tho, vậy mà bây giờ tôi cũng chỉ còn một nửa, lớp vỏ bọc thì đã bị bay đi đâu mất !
Một khoảng lặng diễn ra, tôi cứ nghĩ rằng cuộc nói chuyện đã dừng lại, nhưng chợt một giọng nói khác khe khẽ cất lên:
- Các anh ạ, sách vở chúng tôi cũng thấy buồn lắm! Bìa sách của tôi bị rách nham nhở, một số trang còn bị long ra nữa, vậy mà cô chủ cũng chẳng chịu dán lại, làm các trang sách càng ngày càng xấu tệ!
Nghe xong toàn bộ cuộc trò chuyện, tôi bất giác cảm thấy rất hối hận và thầm xin lỗi những đồ dùng học tập của mình. Đêm ấy, tôi đã sửa sang lại và nâng niu những người bạn ấy. Tôi cũng tự hứa với bản thân rằng sẽ luôn thật ngăn nắp và biết quý trọng những đồ dùng của bản thân.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247