Em tham khảo nhé.
MB : _ Giới thiệu về gia đình của mình.
_ Giới thiệu về một người thân trong gia đình để lại cho mình kỉ niệm và nỗi nhớ sâu sắc nhất không thể nào quên.
TB : _ Miêu tả về ngoại hình của bà : Hình ảnh của bà trong tôi là một người phụ nữ hiền dịu, khuôn mặt phúc hậu, dáng người của bà cao và gầy.
_ Miêu tả về nội tâm của bà : Bà là một người phụ nữ kiên cường mạnh mẽ và điềm tĩnh
_ Kể về kỉ niệm đáng nhớ nhất với bà
_ Bày tỏ cảm xúc của bản thân sau khỉ niệm ấy.
_ Sự thay đổi suy nghĩ và hành động của mình khi nhận được bài học từ bà.
_ Tự thấy bản thân mình cần trưởng thành hơn và có ý thức , trách nhiệm hơn với gia đình avf với hành động của chính mình.
KB : Bày tỏ sự yêu quý và kính trọng bà.
* Bài viết tham khảo
Gia đình- hai tiếng thật bình dị nhưng cũng thật thiêng liêng vang lên từ sâu thẳm trái tim mỗi con người. Gia đình cũng chính là mái ấm bình yên để ta tìm về sau bao bộn bề lo toan của cuộc sống. Và nơi ấy, chúng ta thực sự được yêu thương và chở che suốt cuộc đời. Tôi cũng rât may mắn khi được sống trong một gia đình có đầy đủ sự yêu thương của ông bà và cả bố lẫn mẹ. Và bà chính là người để lại cho tôi nhiều kỉ niệm sâu sắc nhất.
Tôi yêu quý tất cả những người trong gia đình tôi, vì họ là những người luôn quan tâm, chăm sóc tận tình cho em. Cùng với bố mẹ thì bà nội là người mà tôi yêu quý và kính trọng nhất. Từ nhỏ tôi đã cùng bố mẹ và bà sống cùng nhau, vì vậy và tình thương, sự gắn bó tôi dành cho bà nội của mình là vô cùng sâu đậm. Trong suốt quãng thời gian sống chung cùng bà, tôi đã có rất nhiều những kỉ niệm đáng nhớ bên bà.
Ông nội của tôi mất từ rất sớm nên bà đã về ở với gia đình tôi. Trong gia đình bà là người nhiều tuổi cũng là người từng trải nhất, nên bà luôn là người đưa ra những lời khuyên răn hợp tình hợp lí không chỉ cho chị em chúng tôi, mà cho cả bố mẹ tôi. Hình ảnh của bà trong tôi là một người phụ nữ hiền dịu, khuôn mặt phúc hậu, dáng người của bà cao và gầy. Nhưng trái với sự mỏng manh bên ngoài ấy, bà nội của tôi cùng kiên cường, mạnh mẽ. Tôi còn nhớ khi ông tôi mất, lúc ấy tôi còn rất nhỏ, bà tôi dù rất đau đớn, buồn bã vì sự mất mát to lớn này, nhưng bà tôi không hề gục ngã, cũng không tỏ ra yếu đuối, bà không khóc lóc, suy sụp, thương ông bà chỉ khẽ rơi những giọt nước mắt. Nhưng tôi cũng biết được nỗi đau khi ấy bà phải trải qua nó đau đớn đến như thế nào.
Trong cuộc sống hàng ngày, bà nội của tôi sống rất giản dị, không cầu kì, cũng không tỏ ra khó tính như những người lớn tuổi khác, bà của tôi lúc nào cũng sống rất điềm tĩnh, những sự việc không hay xảy đến với gia đình tôi bà cũng bình tĩnh và hướng dẫn bố tôi cách sử lí ổn thỏa. Cùng với bố mẹ thì có bà trong gia đình làm cho tôi cảm thấy rất yên tâm. Dưới sự che chở, bao bọc của bố mẹ, của bà thì tôi không sợ bất cứ thứ gì nữa. Dù có gặp những khó khăn như thế nào trong cuộc sống, cũng như trong học tập thì về đến nhà, nhìn thấy nụ cười trừu mến của mẹ, ánh mắt áp của bố mà khuôn mặt hiền từ của bà thì mọi nỗi buồn trong tôi dường như được cuốn đi sạch trơn, đọng lại trong tôi chỉ có sự an tâm, ấm áp.
Tôi đã có một kỉ niệm với người bà của mình, đó là một việc buồn vì tôi đã làm cho bố mẹ phải lo lắng, tức giận. Nhưng cũng nhờ sự việc ngày hôm đó là tôi cảm nhận được trọn vẹn tấm lòng nhân từ, ấm áp của người bà của mình. Ngày hôm ấy, như bao ngày khác sau khi giờ học trên trường kết thúc, tôi cùng các bạn đạp xe ra về, con đường làng vẫn thế, vẫn tĩnh lặng và dài hun hút, cảnh vật cũng không có gì thay đổi, tôi và những người bạn vẫn vừa đi vừa nói chuyện với nhau đầy vui vẻ. Nhưng thu hút vào tầm mắt của chúng tôi. đó chính là những dòng nước mát lành, chảy trắng xóa cả một con rạch ven các bờ ruộng. Hình ảnh tươi mát ấy đã thổi bay cái nóng nực của ngày hè, những giọt mồ hôi nhễ nhại trên vầng trán của chúng tôi. dường như cũng thôi không chảy nữa khi nhìn thấy dòng nước ấy.
Chúng tôi. như bị dòng nước thu hút sự tò mò khám phá, chúng tôi không ai bảo ai mà rủ nhau ở lại nghịch nước, cũng chính quyết định liều lĩnh, táo bạo ấy mà tôi nhận lấy sự giận dữ không ngờ tới của bố mẹ. Vì rạch nước rất nông, bên dưới lại có cỏ nên chúng tôi sắn quần nhảy xuống dòng nước tha hồ đùa nghịch. Chúng tôi té nước vào nhau làm đứa nào đứa ấy ướt như chuột lột, vì nghịch nước vui vẻ quá nên chúng em đã vô tình quên mất là mình phải về nhà. Kết quả là chúng tôi quên đường về, bố tôi và mấy bác nữa đã hớt hải chạy đi tìm chúng tôi. Khi thấy chúng tôi đùa nghịch dưới dòng nước, bố của các bạn thì mắng, có bạn còn bị bố đánh vào mông. Riêng bố tôi thì không nói gì chỉ im lặng dắt tôi. về.Nhưng chỉ cần nhìn vào khuôn mặt của bố thôi thì tôi biết là bố đang rất giận dữ.
Về đến nhà, tôi đã bị bố phạt đứng úp mặt vào tường, trước đó tôi còn bị đánh hai roi vào mông. Tôi biết bố phạt tôi là đúng, vì tôi đã không nghe lời bố, chơi quên mất đường về, lại còn làm quần áo bị ướt, nhưng khi bị đánh và phạt úp mặt vào tường thì tôi rất tủi thân. Khi đang chịu phạt thì có một bàn tay ấm áp chạm nhẹ vào lưng tôi, tôi quay lại nhìn thì ra đó là bà tôi. Nhìn khuôn mặt hiền từ, phúc hậu của bà không hiểu sao tôi lại òa khóc nức nở, mà trước đó dù bị bố đánh đòn nhưng tôi không hề khóc một tiếng. Bà đã ôm tôi. vào lòng mà an ủi : “Cháu ngoan của bà đừng khóc. Bà thương”.
Nghe vậy tôi càng khóc to, như thể việc mình chịu phạt là ấm ức lắm vậy. Sau khi tôi đã bình tĩnh thì bà hỏi tôi bị bố đánh có đau không, bà giải thích cặn kẽ cho tôi, việc làm hôm nay của tôi là sai, lần sau không được như thế nữa vì như vậy bố mẹ và bà rất lo lắng. Bà cũng giải thích cho tôi hiểu việc bố đánh đòn tôi không phải ghét bỏ gì em mà do bố quá lo lắng và cũng mong muốn lần này em sẽ có bài học để lần sau không tái phạm như vậy nữa. Nghe giọng nói dịu dàng, trầm ấm của bà tôi đã hiểu ra tất cả, hiểu là mọi người lo lắng cho tôi, và việc làm của mình là sai. Hôm ấy bà đã ở cùng tôi, đợi đến khi hết thời gian chịu phạt thì bà lại dẫn tôi vào nhà ăn cơm, vì có bà ở đó nên tôi không có cảm giác mình bị phạt mà cảm giác rất ấm áp, vui vẻ.
Bà tôi tuy rất yêu quý các cháu nhưng bà cũng không hề nuông chiều chúng tôi quá, như lần tôi bị bố phạt, bà không dùng địa vị, tình thương của bà để bảo bố miễn phạt cho tôi,vì như thế tôi sẽ không nhận ra lỗi của mình và lần sau sẽ lại tái phạm. Bà lặng lẽ giải thích cho tôi hiểu, bà ân cần quan tâm đến tôi, không ồn ào nhưng lại vô cùng ấm áp, an tâm. Tôi vô cùng hạnh phúc khi có bà ở bên cạnh và tôi mong muốn bà luôn khỏe mạnh, sống thật lâu bên gia đình tôi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247