Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 kể lại câu chuyện có một bông hoa hồng và...

kể lại câu chuyện có một bông hoa hồng và một bông hoa dại. không chép mạng câu hỏi 1567237 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

kể lại câu chuyện có một bông hoa hồng và một bông hoa dại. không chép mạng

Lời giải 1 :

 Tôi- một đoá hoa hồng nhung xinh đẹp, kiều diễm- đang đứng trong một chiếc bình cổ quý giá được đặt ở hiên nhà. Tôi thấy mình thật quý phái, sang trọng, thật hợp với chiếc "váy" quý hiếm của mình. Tôi ngó sang bên đường để ngắm cô chủ nhỏ dễ thương của tôi đang nô đùa cùng các bạn thân. Chợt tôi thấy một bông hoa dại xấu xí đang đứng xó xỉ ở bên đường. Trông cô ta thật bẩn thỉu, ghê tởm bởi xung quanh nhỏ có bao nhiêu là bùn đất, còn dính cả phân trâu nữa chứ! Thật quê mùa! Xem kìa, cô ta không bằng một góc nhỏ của tôi, tôi thì được bao bọc bởi đất ẩm sạch sẽ chứ chẳng giống như nhỏ, phải sống trong vũng bùn dơ dáy!  Hoa dại giật thót.. Hoa dại mạnh bạo tiến lại gần. Nó có vẻ bẽn lẽn: “Hồng nhung à. Chị đẹp thật đấy. Hôm nào tôi cũng dậy thật sớm, thưởng thức buổi sớm mai và chiêm ngưỡng vẻ đẹp khu vườn. Tôi ngưỡng mộ vẻ đẹp của chị quá. Chị xinh đẹp khi con chìm trong giấc ngủ, tươi tắn rạng rỡ khi gặp nắng mặt trời. Chẳng bao giờ tôi thấy hồng nhung buồn cả. Chắc chị được chủ nhà yêu quý lắm”. Nghe vậy, hồng nhung rất sung sướng. Bởi ai cũng phải công nhận nó là bông loa đẹp nhất khu vườn này. Vì thế chẳng bao giờ nó để ý đến ai. Hôm nay thấy bông hoa dại ven đường nó thấy đáng thương nên hỏi chuyện. Hồng nhung cười thật tươi: “Sao cậu lại ở ngoài kia, trông cậu sao mà yếu ớt, thiếu sức sống thế nhỉ? Cậu thấy không, trong khu vườn của chúng tồi lúc nào cũng ngào ngạt hương thơm, rạng ngời nhiều màu sắc. Ai cũng đẹp cả.” Hoa dại thỏ thẻ: “Tôi biết chứ, khu vườn này là thế giới kì diệu mà. Nhiều lúc tôi cũng muốn lại gần nhưng nhìn lại mình xấu xí nên chẳng dám qua.” Hồng nhung kiêu ngạo: “Chỗ chúng tôi không có những người bạn xấu. Ai muốn bước vào khu vườn này phải thật đẹp và thơm. Sao cậu đến được chứ!”

Cây dại bé nhỏ nghe thế rất tủi thân. Nhưng nó không khóc. Nó vốn rất mạnh mẽ vì phải thường xuyên chống chọi với nắng mưa chứ đâu được bao bọc như các cây trong khu vườn. Ngẫm nghĩ một lát, hoa dại quay ra thì hồng nhung đã bỏ mặc nó mà đi đâu mất rồi.... Những tia nắng đầu tiên tỏa xuống khắp không gian, cả khu vườn rộn vang tiếng cười giòn giã. Hoa dại lặng lẽ quay trở lại vị trí quen thuộc của mình.

Đêm hôm đó, trời bỗng nổi cơn giông dữ dội. Gió rít lên từng cơn ghê rợn. Gió len lỏi vào từng ngõ ngách, từng căn nhà...Trời vần vũ, đen kịt. Cây dại bên kia đường dường như vẫn bình tĩnh, vững tâm. Bởi trong nó luôn chứa dựng một sức mạnh kiên cường. Nó đã từng đương đầu với nhiều sóng gió nên hiên ngang đón nhận tất cả. Nhưng bên kia, trong khu vườn lộng lẫy mọi hôm, những tiếng kêu thất thanh vang lên. Nó vội chạy đến gần. Gió mạnh quá. Cây trong khu vườn gần như đều nằm rạp hết xuống cả, chẳng cây nào chịu được. Nhưng một bóng cây thấp thoáng đằng xa vẫn gan lì trụ vững. Thì ra đó là hồng nhung kiêu sa, nó không muốn bị khuất phục nên cố gắng chịu đựng. Nhưng bỗng...khực...cây hồng nhung ngã nhào xuống đất. Nó đã bị thương, thân bị cong đi vì gió lạnh. Nước mắt bắt đầu trào ra, hồng nhung khóc nức nở. Thấy thế, hoa dại chạy đên bên. Nó giang tay ra che chở cho hồng nhung. Gió thôi mạnh, nó xoay người chắn gió, vừa che nó vừa an ủi hồng nhung đừng khóc nữa...

Cứ như thế, cho đến gần sáng, gió dịu hẳn, trời bắt đầu ấm dần. Tiếng chim ở đâu vang lại khiến hồng nhung giật mình tỉnh giấc. Nó cựa mình thì thấy...kìa, cây dại nhỏ đang ở bên cạnh nó. Mình lạnh toát và ướt sũng nhưng trên khuôn mặt vẫn tràn đầy sức sống. Hồng nhung như hiểu ra tất cả. Nó vô cùng cảm kích trước việc làm của hoa dại. Ôi, cây dại bé nhỏ sao mà tốt bụng và kiên cường đến thế. Tự dưng, hồng nhung thấy lòng kiêu hãnh của nó thật ích kỉ và hẹp hòi. Nó bỗng thấy hôm nay sao mà đẹp thế vì bên nó giờ đây đã có người bạn thật tốt...


Thảo luận

Lời giải 2 :

Tôi là một bông hoa hồng mang trên mình một vẻ đẹp sang trọng, quý phái. Tôi được cô chủ tròng vào mấy năm trước. Nhớ lại những ngày tháng tôi còn là một bông hoa nhỏ, vậy mà giờ đây tôi đã là bông hoa nổi bật nhất trong khu vườn này. Nghĩ đến điều đó, tôi cảm thấy hãnh diện vô cùng. Biết bao nhiêu bông hoa đang nhìn tôi với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ. Sáng hôm đó, tôi đang rũ bỏ lớp sương sớm để sưởi nắng thì bỗng nghe thấy có người gọi mình. Ngó nghiêng trái phải, tôi vẫn đan ngơ ngác vì không thấy ai, bỗng tiếng nói lại một lần nữa vang lên:

- Tôi ở dưới này chị Hoa Hồng ơi!

Tôi nghiêng mình thì thấy người gọi chính là một bông hoa dại. Tôi thầm nghĩ cô ta thật bẩn thỉu và nhem nhuốc. Tôi đáp lại cô ta bằng giọng điệu khinh bỉ:

- Tôi còn tưởng ai gọi, hóa ra là chị à!

Bông hoa bẽn lẽn chào hỏi rồi nói với tôi:

- Hoa Hồng à, chị thật xinh đẹp và quyến rũ biết bao! Không như tôi.... cũng là một bông hoa những không ai coi trọng. Chị được tất cả mọi người yêu quý còn tôi thì....

Chưa đợi bông hoa dại nói hết câu, hoa hồng đã cướp lời:

- Cũng chẳng phải chuyện gì lạ, chị nhìn lại mình rồi hỏi xem, chị đẹp ở chỗ nào mà muốn người ta coi trọng. Mặc dù chị có làm gì đi chăng nữa thì cũng chẳng thay đổi được số phận đâu.

- Tôi biết là vậy, nhưng mà tôi cũng muốn có nhiều bạn mới hơn nên đã nhiều lần định đi qua kết bạn với chị... Khổ nỗi, tôi biết bản thân mình nhỏ bé, nghèo hèn nên không dám bắt chuyện với chị. Bây giờ đã nói chuyện rồi... tôi muốn làm bạn với chị... có được không?

Hoa hồng nghe thấy vậy, liền khinh bỉ đáp:

- Cái gì cơ? Chị muốn làm bạn với tôi? Chị nghĩ chị xứng sao, chị quanh năm đều làm màu cho khu vườn. Chị không nhìn xem, hoa cúc, hoa ly cao sang như thế, tôi còn chưa chấp nhận chứ nói gì chị.

Bông hoa dại gục xuống, cô cố gắng kìm nén nước mắt của mình, cô lại trở về vị trí của mình. Đột nhiên, đêm hôm đó trời bỗng có mấy cơn gió rít mạnh thổi ngang qua xóm ấy. Tôi đã bị gió quật nên thân có hơi trầy xước. Cơn gió vừa dứt, một trận bão kéo đến. Cơn mưa như muốn nhấn chìm vạn vật. Lúc này, tôi đã hoàn toàn kiệt sức, tôi không còn một chút sức lực nào để chống chọi. Tôi đã bị gãy hoàn toàn. Vào lúc đó, tôi bỗng thấy bông hoa dại lúc sáng nói chuyện với mình vẫn đang kiên cường trước phong ba bão táp. 

Nhìn lại cả khu vườn thì tôi bàng hoàng nhận ra rằng: những bông cúc, bông ly đều đổ gục. Chỉ có duy nhất những bông hoa dại mà chúng tôi hay xem thường vẫn đang gan lì đứng vững. Sau cơn mưa trời lại sáng, cô chủ chạy ra vườn và vứt chúng tôi một cách vô tâm. Cô thay chúng tôi bằng một giống hoa mới và bông hoa dại vẫn đang ướt sũng người. Lúc này tôi mới thấy chị ấy đẹp bao nhiêu, càng nghĩ tôi càng dằn vặt bản thân mình bấy nhiêu. 

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247