1, Những ý chính của đoạn văn đó là bức ảnh của nhiếp ảnh gia Phùng đã được trưởng phòng khen ngợi và rất hài lòng, bức ảnh đó được lưu giữ nhiều năm trong các gia đình sành nghệ thuật. Vì thế, mà ta có thể khẳng định rằng Phùng là một nhiếp ảnh gia thực sự có tài. Nhưng ý hai của văn bản là nói về sự ám ảnh của Phùng về số phận hiện thực của những con người nghèo khổ, ẩn đằng sau những bức tranh tuyệt đẹp ấy. Vì thế, Phùng còn là một người nghệ sĩ có tâm, quan niệm cái đẹp về nghệ thuật phải là cái đẹp toàn diện, đến từ bên trong.
2.
Phương thức chính là tự sự
3.
Biện pháp ẩn dụ được thể hiện qua hình ảnh mà Phùng cảm giác được người phụ nữ bước ra từ bước ảnh. Đó chỉ là một sự tưởng tượng, một sự ám ảnh đến day dứt của Phùng về những số phận khổ sở ấy. Phùng là một nghệ sĩ chân chính đến mức dù là ảnh đen trắng nhưng cảnh đẹp lúc bấy giờ và số phận của người đàn bà hàng chài vẫn mãi mãi ám ảnh trong tâm trí của anh.
4, Câu văn "Mụ bước những bước chân chậm rãi, bàn chân dậm trên mặt đất chắc chắn, hòa lẫn trong đám đông" có ý nghĩa là không phải chỉ có một người có số phận khốn khổ như người phụ nữ ấy mà còn rất nhiều những người khác nữa. Tất cả những sự khổ sở ấy chính là một sự day dứt, ám ảnh đọng mãi trong tâm trí của những người nghệ sĩ thực thụ Phùng.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 12 - Năm cuối ở cấp tiểu học, năm học quan trọng nhất trong đời học sinh trải qua bao năm học tập, bao nhiêu kì vọng của người thân xung quanh ta. Những nỗi lo về thi đại học và định hướng tương lai thật là nặng. Hãy tin vào bản thân là mình sẽ làm được rồi tương lai mới chờ đợi các em!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247