Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Sau một buổi học, một chiếc bàn bị gãy chân,...

Sau một buổi học, một chiếc bàn bị gãy chân, than phiền với một chiếc ghế hỏng. Em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện đó - câu hỏi 186095

Câu hỏi :

Sau một buổi học, một chiếc bàn bị gãy chân, than phiền với một chiếc ghế hỏng. Em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện đó

Lời giải 1 :

-Bác Ghế ơi!

Em đang đóng nốt cánh cửa cuối cùng, chọt có một giọng khàn khàn cất lên từ cuối phòng học. Em dừng lại lắng nghe.

-Bác Ghế ơi! Bác còn thức hay ngủ rồi đó? – Giọng nói đó lại vang lên.

Một giọng nói ngái ngủ trả lời:

-Tôi đây! Có chuyện gì thế hả bác Bàn?

Bác Bàn nhìn ra xa, ngẫm nghĩ, rồi bằng một giọng buồn buồn bắt đầu kể:

-Như bác đã biết đấy. Tôi vói bác cùng ra đòi một lúc lại họ hàng với nhau. Dạo ấy… – giọng bác Bàn trầm xuống – Học sinh trường này không có bàn ghế ngồi học. Các cô cậu phải ngồi chật chội hoặc phải ngồi dưới đất mà học. Nhờ sự quan tâm của trường, họ đã đóng ra chúng ta và đặt vào phòng học này đây.

Nói tới đây, bác Bàn dùng lại. Ghế giục:

-Bác cứ kể đi, tôi nghe đây mà!

Bác Bàn cất giọng kể tiếp:

-Lúc mới vào tôi và bác đều sạch sẽ, thơm mùi gỗ mới. A! Cái thầy gì ấy nhỉ?… Thấy ấy luôn dặn dò các cô, các cậu học sinh giữ gìn chúng ta, không được xô đẩy, khác tên và giây mực trên thân thể chúng ta. Tôi thấy các cô, cậu học sinh cứ vâng vâng dạ dạ, tôi tưởng – nào ngờ… mới hôm qua đây, cái cậu Hùng hỗn láo trèo lên mặt tôi, dầm thình thịch, làm gãy cả chân tôi, Thế có khổ không chứ.

Bác Ghế lắc đầu nói:

-Thế thì có khác gì tôi. Cái cậu gì ấy nhỉ? Cái cậu mà bác mói nói ấy mà. À, ùm à! Cậu Hùng! Cũng chiều hôm qua thôi, cậu lấy tôi dùng làm vũ khí để chơi đánh nhau. Bác biết không? Tôi đau quá, vùng vảy mãi nhưng không thoát được, cậu ấy càng ghì chặt tôi hơn. Bỗng xoàng một tiếng, tôi choáng váng cả đầu óc, thét lên rồi ngất lịm. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đau ê ẩm. Một chiếc xương chân của tôi bị gãy ra. Tôi cố lê về đây đấy, bác ạ!

Bác Bàn buồn rầu:

-Vết thương của tôi nặng quá, tôi sợ mình không qua khỏi…

Bác Ghế vội vàng:

-Ấy, ấy, bác đừng nghĩ đến chuyện đó, tôi sợ lắm.

-Tôi và bác phải thoát ra khỏi chốn này – bác Bàn thét lên.

-Tôi không đi với bác được đâu.

Bàn ôm mặt rầu rĩ:

-Sao tôi không chết đi cho rồi,

Ghế vội an ủi bạn:

-Thôi bác đừng khóc nữa. Bác khóc thế có lọi gì đâu? Nhiệm vụ của chúng ta phải ra sức phục vụ cho các cô, các cậu học sinh cơ mà!

Bàn ôm chầm lấy Ghế, vừa cảm động về tấm lòng cao thượng của Ghế, vừa ân hận về thái độ bi quan của mình. Mấy giây trôi qua, hai người bạn ấy nhìn nhau bằng ánh mắt đầy nghị lực: Ngày mai chúng ta sẽ đề nghị nhà trường đưa đi chữa bệnh. Chúng ta sẽ lẽn tiếng khuyên các có, cậu học sinh giữ gìn cúa công, phải có ý thức mói được. Nhất định sẽ là như vậy, sẽ là như vậy.

Vừa lúc đó, đội Sao đó của trường đi tói. Em vội báo cáo về việc Bàn và Ghế bị hư hỏng cần được đi chữa bệnh. Hình như Bàn và Ghế củng nghe được câu nói đó, quên cả đau nhảy lên vì vui sướng.

Thảo luận

-- Cho mik ctlhn nha bn

Lời giải 2 :

Tiếng trống trường điểm hồi kết thúc buổi học, những cô cậu học sinh ùa ùa chạy ra về như một đàn kiến vỡ tổ. Cô giáo bước ra cuối cùng vì thu dọn sách vở trên bàn. Người cuối cùng trong lớp học cũng bước ra khỏi rồi. Chú bảo vệ đi qua nhưng lại chẳng thèm ghé vào thăm lớp cứ thế chú ấy đóng cửa lại. Chiếc bàn gãy chân phía cuối lớp học buồn phiên kêu than khi chẳng có một cô cậu học trò nào kê sách vở lên mình học. Một chiếc ghế hỏng vất xó lớp nghe thấy vậy cũng vọng lại than phiền cùng chiếc bàn.

Bàn nhìn ghế mà rằng: “Sinh ra là vật dụng để cho con người dùng, đó là chức năng là lẽ sống của tôi. Thế mà nay chẳng ai thèm để ý coi tôi như đồ bỏ đi. Cũng chỉ tại lũ mọt đáng ghét đã ăn hỏng một cái chân của tôi. Bàn có ba chân giờ không ai thèm để ý đến.

Tôi thà bị đốt thành tro còn hơn là sống trong cảnh như thế này”. Chiếc ghế hỏng cuối lớp như hiểu được tâm tình của chiếc bàn gãy chân, nó nói rằng: “Tôi hiểu tâm trạng của anh như thế nào vì tôi cũng là đồ bỏ đi mà. Trước đây tôi cũng giúp ích nhiều cho con người lắm chứ, khi mới sinh ra tôi là một chiếc ghế đẹp, đủ cao để cho học sinh ngồi học tập một cách thoải mái. Sau một thời gian cũ kĩ đi, một cậu học sinh to béo ngồi lên tôi thế là tiêu đời tôi đến bây giờ. Tôi cứ tưởng rằng mình sẽ được cứu chữa và sẽ lại được sử dụng như bình thường nhưng ai ngờ họ vất tôi lăn lóc như thế này đây”. Chiếc bàn nhìn xa xăm chẳng nói năng gì, một lúc sau cũng cất tiếng: “Có phải chúng ta đều là đồ bỏ đi rồi không? Vậy tại sao họ không đốt chúng ta đi mà để đây chi cho trật lớp, nhìn những bàn ghế lành lặn được con người sử dụng mà tôi lại buồn”.




Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247