tôi chứng kiến cảnh 20 bột ở mãi trong
lọ thủy tinh nền cũng buồn
anh bỗng một hôm có con chưa xa hãy nắp
lọ ta nàng công chúa và cái lầu đi mất
chàng kỵ sĩ thương công chúa nên túc
ngựa vọt ra chạy theo đến những cống
những lúc ấy chưa ra đã phục sẵn nó bảo
chàng đi lại để lại để nhựa lại xuống
thuyền vào cổng Tìm cùng chúa
khi gặp công chúa trong cái hang tối
chàng kỵ sĩ Hoài thì nào đã bán hàng từ
đây công chúa liền trả lời lão chuột
chàng kỵ sĩ vội hỏi lâu son của nàng đâu
phải mặt buồn rầu nàng cùng sửa đáp lão
chụp ăn mất rồi
anh chàng kỵ sĩ Hoàng hốt biết mình đã
bị lão hại lừa vội diều công chúa chạy
trốn chiếc thuyền mạnh trôi qua Cống ra
tới con ngoi khát nước xoáy thuyền lệch
cả hai bị ngâm nước nhún cả chân tay
à à
khi tình cờ Lúc ấy tôi đi ngang qua thấy
hai người bột bị nạn tôi lên nhảy xuống
vớt lên bờ rồi phơi nắng cho sẽ lại
U21 Tỉnh dần nhận ra bạn cũ thì lạ quá
kêu lên Ôi chị ngang đã cứu chúng tôi
đấy ư sao trùng hàng khác thế
Ừ tùy hãnh diện trả lời Có gì đâu Tại từ
đã được nung Trong lừa Bây giờ tớ có thể
phơi nắng phơi mưa hàng đời người ấy
Tết Trung thu, tôi được mẹ tặng cho một món quà. Đó là chàng kị sĩ rất bảnh, cưỡi trên lưng con ngựa tía, dây cương vàng và một nàng công chúa mặt trắng ngồi trong mái lầu son. Tôi còn một đồ chơi nữa là chú bé bằng đất sét nặn lúc đi chăn trâu chiều hôm kia.
Tôi cất đồ chơi vào cái nắp tráp hỏng. Hai người bột và chú bé Đất làm quen với nhau. Sáng hôm sau, chàng kị sĩ phàn nàn với nàng công chúa:
- Cu Đất thật đoảng! Mới ở chung với nó có một đêm mà chúng mình đã bẩn hết cả quần áo đẹp.
Thấy vậy, tôi bèn bỏ hai người bột vào lọ thuỷ tinh.
Còn một mình, chú bé Đất nhớ quê, tìm đường ra cánh đồng. Mới đến chái bếp thì trời đổ mưa, chú ngấm nước, rét quá. Chú bèn vào bếp, cởi đống rấm ra sưởi. Ban đầu, chú thấy ấm áp và khoan khoái lắm. Lúc sau, nóng rát cả chân tay, chú vội vàng lùi ra xa.
Ông Hòn Rấm cười bảo:
- Sao chú mày nhát thế ? Đất có thể nung trong lửa kia mà!
Chú bé Đất ngạc nhiên hỏi lại:
- Nung ấy ạ ? Nghĩa là ngồi vào giữa đống lửa hả ông ?
- Chử sao ? Đã là người thì phải dám xông pha, làm được nhiều việc có ích.
Nghe vậy, chú bé Đất không thấy sợ nữa. Chú vui vẻ bảo:
- Nào, nung thì nung!
Từ đấy, chú bé Đất thành chú Đất Nung cứng cáp, khoẻ mạnh và can đảm.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247