Câu 1: Nghị luận
Câu 2:
ăn bất cứ thứ gì mà họ muốn, mặc nhiên cho rằng mình có quyền "cải tổ tự nhiên" bằng việc phá rừng, đắp đập, xây hồ, tiến hành các thí nghiệm biến đổi gen nguy hiểm, tích trữ cho mình túi tài sản tích lũy bằng kim tiền.
Câu 3:
So sánh trong câu giúp câu văn hay hơn, sinh động, độc đáo hơn. Đồng thời, qua so sánh đó mà ta thêm hiểu rằng con người và mọi loài vật trên thế giới này đều giống nhau chứ không có sự phân biệt. Chúng ta đều sẽ cúi đầu trước mẹ thiên nhiên, là người con của mẹ thiên nhiên và không có quyền phá hủy, thay đổi thiên nhiên ấy. Nỗi buồn, sự cảnh tỉnh trong tác giả trước hành động của con người.
Câu 4:
Em đồng tình với quan điểm này. Vì thiên nhiên là mẹ của tất cả chúng ta. Điều ta có thể làm với nó giống như một người mẹ thật sự là hãy khéo léo chăm chút chứ không phải phá hủy. Một khi cho mình đặc quyền, con người sẽ tự hủy hoại đi sự sống cua chính mình. Và sự phát hủy ấy sẽ khiến con người lâm vào đau khổ, bế tắc, tuyệt vọng.
Câu 1:
PTBĐ: Tự sự kết hợp miêu tả.
Câu 2:
Con người đã:
+ Phá hoại rừng và thiên nhiên.
+ Đập phá, chặt cây,... hút thuốc.
+ Biến đổi gen của động vật.
+ Lấy tài nguyên để đổi thành tiền.
+ Tự cho mình là đứng đầu chuỗi thức ăn,....
Câu 3:
Biện pháp tu từ: so sánh (như)
Tác dụng: con người đã tự cho họ cái quyền đứng đầu chuổi hức ăn. Họ kêu người với người phải bình đẳng với nhau, vậy thì họ đối xử với động vật như thế nào? Lấy da hổ làm áo, lấy sùng tê giác để làm đồ bổ,.... lấy một cách tàn nhẫn và không có chút lương tâm! Thậtcông bằng, vì vậy con người bình đẳng như nhau thì con người với muôn thú cũng vậy.
Câu 4:
Em đồng ý. Đâu là khởi đầu của sự sống trên Trái Đất, đó là mẹ thiên nhiên. Mà con người và động vật cũng như người con của mẹ thiên nhiên. Mà mẹ với con thì phải sao? Con phải cúi đầu, kính chào, kính trọng dưới mọi quyết định, phép thử của mẹ.
TLV
Trong tác phẩm “Gió lạnh đầu mùa”, nhà văn Thạch Lam đã xây dựng thành công hình ảnh cậu bé Sơn mang trong mình tấm lòng nhân hậu và tình yêu thương. Sơn sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và đủ đầy. Em là một em bé ngoan, sống cuộc sống ấm no và được mẹ yêu thương hết mực. Một đứa trẻ thật khó để nhận thức và hiểu được những thiếu thốn của người khác, đặc biệt là đứa trẻ được sống trong nhung lụa như Sơn. Thế nhưng em đã hiểu và thương cho những bạn trẻ bất hạnh trong cuộc sống. Sơn là một em bé rất giàu tình cảm, Sơn đối với em gái đầy tình thương. Ngủ dậy thấy lạnh, Sơn “kéo chăn lên đắp cho em” đang ngủ. Khi mẹ giơ cái áo bông cánh cũ của em Duyên – đã chết năm lên bốn tuổi – “Sơn nhớ em, cảm động và thương em quá”. Những cử chỉ ấy, những cảm xúc ấy cho thấy Sơn có một tâm hồn rất đẹp, rất trong sáng, còn bé nhỏ đã biết quan tâm săn sóc đến mọi người xung quanh. Sơn còn là một em bé giàu tình yêu thương. Trong lúc mấy đứa em họ của Sơn thì “kiêu kì và khinh khỉnh” với các bạn thì Sơn và chị Lan rất chan hòa với chúng. Vì thế mới thấy chị em Sơn đến, chúng nó “lộ vẻ vui mừng”. Gặp bạn, buổi sớm trong gió lạnh đầu mùa, cái nhìn của Sơn đối với bạn nhỏ, những thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc,… là cái nhìn yêu thương, cảm thông với cảnh nghèo của bạn. Trời lạnh mà chúng nó vẫn “ăn mặc không khác ngày thường, vần những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ”, và “môi chúng nó tím lại…”, chỗ áo quần rách “da thịt thâm đi”. Mỗi lần làn gió lạnh thổi qua, các bạn nhỏ của Sơn “lại run lên” và “hai hàm răng đập vào nhau”. Biết quan tâm tới đồng loại, biết san sẻ, cảm thông với bạn bè chỉ có ở những trái tim nhân ái, những tấm lòng nhân hậu. Sơn đã chơi, đã sống với bạn bằng trái tim nhân ái, bằng tấm lòng nhân hậu như thế!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247