`\text{#vanyenvy2009 }`
“Đố ai đếm được lá rừng
Đố ai đếm được hết từng trời cao
Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đếm được công lao mẹ già.”
Khi tôi nghe câu ca dao ấy tôi đã biết được những công lao, vất vả của mẹ - người phụ nữ mà tôi yêu quý nhất trong cuộc đời này.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi nhưng nhìn mẹ vẫn còn trẻ lắm, khuôn mặt mẹ trái xoan, nước da rám nắng vì sương, gió. Mái tóc mẹ ko suôn mượt nhưng vẫn luôn sạch sẽ và thơm tho. Đôi bàn tay mẹ có những vết chai sần vì làm việc vất vả để nuôi chúng tôi ăn học và lo cho gia đình. Mẹ là người luôn lo lắng, quan tâm cho gia đình. Mỗi buổi sáng mẹ luôn là người thức dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho cả nhà, những món ăn mà mẹ nấu đối với tôi thì rất ngon và chan chứa tình yêu thương của mẹ đối với tôi và gia đình. Mẹ tôi rất yêu tôi nhưng tôi ko nhận ra mà còn chà đạp lên nó. Nhớ lại những những kỉ niệm xưa tôi lại cảm thấy có lỗi với mẹ quá. Nhớ những lúc tôi nghịch ngợm làm vỡ chiếc bình mà mẹ yêu quý nhất. Tôi nghĩ mẹ sẽ la tôi mất nhưng không như tôi nghĩ mẹ không hề trách mắng tôi dù chỉ một lời. mẹ còn khuyên bảo tôi rằng " mai mốt chơi cho cẩn thận nha con gái của mẹ" lúc đó tôi cảm thấy hối hận lắm. Còn nhớ có lần tôi bệnh mẹ đã chăm sóc suốt đêm. Tôi đã nhận ra được nỗi đau xót nghẹn ngào ẩn chứa trong đôi mắt mẹ. Mẹ luôn liên tục hỏi tôi cảm thấy thế nào rồi? có đỡ hơn chưa?. Mỗi khi tôi rên lên một tiếng thì lòng mẹ lại đau đớn gấp trăm lần. Mẹ luôn dán mắt vào tôi từng giây phút ánh mắt chứa đầy tình yêu thương, lo lắng. Nhớ những lúc tôi không học bài bỏ đi chơi nên điểm kém khiến mẹ buồn và phiền lòng. Nhớ lại những lúc tôi đi chơi mà ko xin phép mẹ khiến mẹ lo lắng hớt hải chạy đi tìm tôi. Tôi cảm thấy mình thật tồi tệ. Mẹ là động lực khi tôi gặp khó khăn trong cuộc sống. Mẹ là người luôn bên cạnh an ủi, trò chuyện và cho những lời khuyên đúng đắn và chân thành nhất mỗi lúc tôi cảm thấy mất niềm tin chân con đường học tập.
Tất cả những việc đó nói lên mẹ rất thương tôi, mẹ là người tuyệt vời nhất đối với tôi. Tôi xin hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ như mẹ hằng mong ước. Sau này lớn lên đền đáp công ơn của mẹ bao năm qua đã nuôi nấng tôi khôn lớn theo từng ngày. Tôi yêu mẹ nhiều lắm- mẹ yêu của tôi.
No copy, bài mik tự làm cô sửa rồi nhé!
Trong gia đình của mình, người mà tôi yêu thương và kính trọng nhất chính là mẹ
Năm nay, mẹ em bốn mươi hai tuổi. Mẹ em không cao lắm. Dáng người khá đầy đặn. Mái tóc mẹ vẫn còn rất dày và đen bóng. Dường như em được thừa hưởng nước da trắng hồng từ mẹ. Khi nhìn vào khuôn mặt của mẹ, ai cũng cảm thấy quý mến. Các bác hàng xóm thường bảo đó là một khuôn mặt phúc hậu. Mẹ vốn là giáo viên dạy môn Toán của một trường cấp hai trong huyện. Tuy dạy Toán nhưng mẹ không hề khô khan. Như bao người phụ nữ khác, mẹ cũng rất yêu thích cái đẹp. Trong nhà luôn luôn phải có một vài lọ hoa. Những món ăn mẹ nấu ngon tuyệt vời. Và mẹ cũng rất yêu thích thơ ca... Điều làm em cảm thấy thích thú và tự hào nhất với bạn bè là mỗi khi gặp phải một bài toán hóc búa, em đều có thể nhờ mẹ giảng bài. Những lúc giảng bài cho em lại vô cùng nghiêm khắc. Nhưng nhờ vậy mà em đã hiểu bài hơn.
Rất nhiều lần, em đã khiến mẹ phiền lòng. Nhưng em vẫn nhớ nhất một kỉ niệm vào năm em học lớp sáu. Hôm đó, trên đường đi học về thì trời đổ mưa rất to. Do chủ quan nên em đã không mang áo mưa, mà trường lai cách nhà khá xa. Em đã phải dầm mưa đạp xe về nhà. Khi về đến nhà thì quần áo đã ướt sũng. Mẹ nhìn thấy vậy nhưng không hề tức giận mà chỉ nhẹ nhàng bảo em nhanh chóng đi tắm rửa bằng nước nóng cho khỏi cảm lạnh. Em làm theo lời mẹ. Đến tối, em bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, người nóng ran. Nhìn khuôn mặt lo âu của mẹ lúc đó, em cảm thấy rất áy náy. Vào buổi sáng, mẹ đã dặn dò em phải mang theo áo mưa vì theo dự báo thời tiết, trời có thể mưa. Nhưng em lại lười biếng, không nghe lời mẹ. Suốt đêm hôm đó, mẹ đã thức để chăm sóc em.
Sau lần ấy, em lại càng yêu thương mẹ hơn. Em càng thấu hiểu được những quan tâm, lo lắng, săn sóc mà mẹ dành cho mình. Đó là những tình cảm thiêng liêng, cao quý được trao đi mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Đối với em, mẹ là một thiên thần vĩ đại, luôn ở bên cạnh em, yêu thương và dẫn dắt em trưởng thành.
Em luôn yêu quý và kính trọng mẹ của mình. Vì vậy, em luôn cố gắng học tập chăm chỉ, cố gắng hết sức để không làm mẹ lo lắng. Và em cũng thường xuyên giúp mẹ làm những công việc vật, để mẹ đỡ vất vả hơn. Em mong mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ và yêu đời.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247