Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 IL TẬP LÀM VĂN Cảm nghĩ về một loài vật...

IL TẬP LÀM VĂN Cảm nghĩ về một loài vật nuối mà em yêu thich.

Câu hỏi :

Giúp mik với ạ cảm ơn rất nhiều ạ:33

image

Lời giải 1 :

“Gâu, gâu, gâu” đó là âm thanh quen thuộc chào đón em mỗi khi em tan học về đến nhà. Âm thanh này là của chú chó Đốm nhà em. Đối với nhưng ai chưa tiếp xúc nhiều với Đốn sẽ cảm thấy chú rất dữ rợn và khó gần, nhưng đối với em, chú Đốm là người bạn thân thiết, không thể thiếu của em.

Chú chó mới được bố mẹ em đưa về nhà cách đây mới 3 tháng. Ngày mới về gia đình mới, Đốm còn rất nhỏ, vẻ mặt sợ hãi chỉ nép trong vách tường, không dám lại gần em và bố mẹ. Mỗi lần em cho chú đồ ăn, chú chỉ lại gần, mũi hít hít vài nhịp rồi bỏ đi. Em cứ nghĩa rằng, Đốm sẽ là một chú chó hiền lành đôi chút nhút nhát. Nhưng cảm nhận ban đầu của em về Đốm là hoàn sai bét. Đó chỉ là biểu hiện của sự ngại ngùng với cái mới, chú đang dò dẫm, quan sát môi trường mới. Để rồi, chỉ sau một tuần về nhà, cảm nhận được tình cảm yêu thương của gia đình em và sự an toàn của môi trường mới, chú thay đổi thái độ hẳn. Chú ăn được nhiều hơn, cũng không còn nép vào vách tường nữa mà đã mạnh dạn đi theo em khắp đường làng ngõ xóm. Khi có người lạ đến chơi nhà, chú không ngại ngần lao ngay tới, sủa inh ỏi làm nhiều người giật mình và run sợ. Nhất là mấy em nhỏ, sợ Đốm lắm, cứ nhìn thấy Đốm là khóc thét. Đốm thấy vậy chẳng áy náy gì mà còn tỏ vẻ thích thú chạy lại chỗ em ngoe nguẩy chiếc đuôi, trông chú như đứa trẻ và được cho quà vậy. Em phải hắng giọng mãi chú ta mới thôi không sủa nữa, mặt buồn tênhĐối với em, Đốm như người lính canh gác ngày đêm, hi sinh giấc ngủ của mình canh giác để bảo vệ giấc ngủ bình yên cho mọi thành viên. Em cảm ơn Đốm nhiều lắm.Không chỉ là người linh canh giác dũng cảm, Đốm còn là người bạn thân thiết nhất của em. Giờ đây mỗi nẻo đường em đi đều có dấu chân của Đốm đi cùng. Mỗi khi em đi học về, mới đến đầu ngõ Đốm đã nhận ra và vui mừng nhảy chồm hai chân trước lên bắt tay em như muốn nói “Chào cô chủ đã về”. Từ những hành động nhỏ của Đốm, em hiểu rằng Đốm cũng rất quý em và gia đình em. Mỗi khi được nô đùa cùng Đốm em cảm thấy rất vui, bao mệt mỏi sau buổi học được xua tan.

Đối với em và gia đình nhỏ, Đốm không còn là một loài động vật, mà đã trở thành thành viên trong gia đình, cùng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn bởi sự thông minh và nhanh nhẹn của Đốm. Em mong rằng, Đôm luôn khỏe mạnh và tình cảm giữa Đốm và gia đình em luôn thân thiết, bền đẹp.

Thảo luận

-- https://hoidap247.com/cau-hoi/2894569 chép mạng à

Lời giải 2 :

I. Mở bài: Giới thiệu kỉ niệm với con vật nuôi mà em yêu thích

Từ nhỏ, em đã rất thích nuôi chó, chính vì thế mà sinh nhật vừa rồi mẹ mua cho em con chó vì em đã có thành tích học tập tốt. mặc dù e rất thích nuôi chó nhưng ba mẹ không cho, chính vì thế được tặng con chó em rất vui. E đặt tên cho nó là “Mít”, bởi vì nó mũm mĩm như hột mít. Có một kỉ niệm em rất tự hào về Mít, nó đã giúp một bà cụ tìm lại được túi từ thằng ăn cướp.

II. Thân bài: Kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với một con vật nuôi mà em yêu thích

1. Tả con chó:

- Con chó là giống chó Nhật

- Nó cao to và khỏe mạnh

- Nó có bộ lông đen có vài đốm vàng vàng

- Mắt nó đen long

- Miệng lúc nào cũng lè lưỡi rất dễ thương

- Cái đuôi bao giờ cũng ngheo ngẩy

2. Kỉ niệm với con vật nuôi

- Một lần em dắt nó đi dạo công viên

- Tụi em đang ngồi chơi ở bãi cỏ thì nghe tiếng kêu “cướp…. cướp….”

- Em hốt hoảng đứng dậy xem

- Không biết tự lúc nào Mít đã lao tới và cắn tên cướp

- Mọi người vây quanh đánh tên cướp và lấy lại túi xách cho một bà cụ

- Ai cũng trầm trồ con chó này ngoan và giỏi

- Lúc đó em cảm thấy rất tự hào về Mít

3. Con chó có những tính cách như thế nào:

- Ăn rất nhiều

- Thích đi dạo

- Nó vừa là người bạn chia ngọt sẻ bùi vừa là người vệ sĩ trung thành của em.

III. Kết bài:

- Nêu cảm nghĩ của em về con chó

- Em sẽ chăm sóc nó như thể nào để nó tốt hơn.

bài làm:

Ai trên thế giới này cũng cần có ít nhất một người bạn để sẻ chia mọi vui buồn trong cuộc sống, tôi cũng vậy. Người bạn đặc biệt nhất với tôi có lẽ là chú chó nhỏ Sô. Không may mắn như những người khác khi ngay từ trong bụng mẹ, tôi đã được phát hiện bị dị tật bẩm sinh- một bàn tay của tôi chỉ có ba ngón. Cũng vì lẽ đó mà tôi không có nhiều bạn bè, chỉ có Sô là người bạn đồng hành từ nhỏ đến giờ. Sô và tôi đã gắn bó rất thân thiết và có bao nhiêu kỉ niệm vui buồn bên nhau. Một trong số những kỉ niệm mà có lẽ suốt đời này chẳng bao giờ tôi quên được, đó là lần Sô cứu sống tôi.

    Chú chó Sô chính là món quà mà tôi được bố tặng vào dịp sinh nhật lần thứ năm của mình. Sô là chú chó bố tôi mua được từ một người bạn. Tôi đã vô cùng hạnh phúc khi được bố tặng một chú chó xinh xắn như vậy. Ở thời điểm đó, Sô vẫn còn bé, bên ngoài là một bộ lông màu nâu xù xinh xắn. Hai mắt của Sô đen láy rất tinh anh. Hai chiếc tai lúc nào cũng cúp xuống nhưng lại vô cùng nhanh nhạy, mỗi khi tôi đi học về Sô lúc nào cũng chào tôi, Sô chạy tới quấn lấy chân tôi cà chiếc mũi màu đen bóng vào người tôi. Chiếc đuôi lúc nào cũng cũng lắc lư mỗi khi được cho ăn hay những lúc được tôi cho đi chơi chơi. Sô là một chú chó ngoan và đáng yêu nhất mà tôi từng gặp.

    Đối với tôi Sô là một chú chó hiền lành và thông minh, dường như nó hiểu được tâm trạng của tôi. Mỗi khi buồn tôi đều tâm sự với nó, nó chỉ nằm im nghe tôi nói rồi thỉnh thoảng ngước lên nhìn với ánh mắt cảm thông. Khi vui tôi cũng kể với Sô, những lúc như vậy nó sẽ quẫy đuôi rồi chạy vòng vòng như muốn chung vui cùng với tôi. Tôi rất thích cảm giác sau mỗi giờ học căng thẳng lại được về nhà với chú chó thân yêu của mình, được chơi cùng nó trò chơi mà nó yêu thích thích. Sô không chỉ là một người bạn mà nó còn là nguồn động lực to lớn của tôi giúp tôi vượt qua những mặc cảm cảm những khó khăn để hướng tới một cuộc sống tốt đẹp.

    Một buổi chiều được nghỉ, tôi cùng Sô ra vườn chơi. Nhà tôi có một khu vườn rất rộng với ao nuôi cá cùng rất nhiều cây ăn quả – đây là một chỗ vui chơi lý tưởng của tôi và Sô thường ngày. Ở đây tôi và Sô hay chơi đá bóng, nhưng hôm ấy đang chơi rất vui vẻ thì chẳng may quả bóng rơi xuống ao. Tôi ngồi ở bờ ao, sát mép nước, cố nhoài người để lấy được quả bóng nhưng chẳng may lại trượt chân và ngã xuống. Lúc đó, tôi vô cùng hoảng sợ, vùng vẫy, con Sô trên bờ dường như cũng hiểu vấn đề, nó sủa rất lớn rồi chạy đi. Tôi lịm đi lúc nào không biết, trong lòng tràn đầy thất vọng vì nghĩ Sô đã bỏ lại mình. Bỗng nhiên tôi tỉnh lại được, thấy xung quanh mình có rất nhiều người, bố mẹ nhìn tôi với ánh mắt vô cùng lo lắng. Một lúc sau, nghe mọi người kể lại rằng tôi đã bị ngạt nước, may bố ra kịp thời nếu không tôi đã bị chết đuối. Nhưng công lớn nhất trong việc cứu tôi thoát chết chính là con Sô, lúc nó chạy đi ấy là để nhà, nó sủa rất nhiều, rất lâu rồi gặm lấy quần bố tôi kéo ra vườn. Bố tôi biết có điều chẳng lành nên đã chạy theo nó và cứu tôi lên. Nghe được vậy tôi vô cùng cảm động và thấy biết ơn Sô. Đây là một kỉ niệm mà có lẽ tôi sẽ ghi nhớ mãi trong suốt cuộc đời của mình.

    Bây giờ tôi và Sô vẫn vậy, vẫn quấn quýt bên nhau và càng ngày tôi càng thấy yêu quý nó nhiều hơn. Sô là một người bạn cũng là người đã cứu mạng tôi, có lẽ Sô là món quà quý giá mà ông trời đã ban cho tôi. Tôi không có đầy đủ các bộ phận như mọi người nhưng đổi lại tôi có một chú chó rất thông minh và đáng yêu. Tôi sẽ trân trọng Sô như trân trọng một điều kì diệu đã xuất hiện trong cuộc sống của mình. Chúng tôi sẽ mãi là những người bạn của nhau, cùng chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống và có thêm nhiều hồi ức. Tôi sẽ nhớ mãi không bao giờ quên kỉ niệm đáng nhớ về chú chó thân yêu của mình.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247