C1:
PTBĐC: Biểu cảm
Thể thơ: Lục Bát
C2:
BPTT: Điệp cấu trúc
Điệp cấu trúc: Ôi tình mẹ...
Tác dụng:
-> Khiến cho câu văn trở nên có mạch liên kết nhất định, hay hơn, đồng thời qua đó cũng khơi dựng và giàu cảm xúc hơn, ý để diễn đạt cũng dễ hơn.
BPTT: So Sánh
So sánh việc đếm được cát sông chẳng bằng đếm được tấm lòng của mẹ
Tác dụng:
-> Tạo nên hình ảnh gợi hình gợi cảm, đồng thời qua đó thể hiện cũng như nhấn mạnh tấm lòng to lớn, bao la và thiêng liêng của mẹ hiền.
C3:
Nội dung chính: Nói lên tấm lòng của mẹ hiền, đồng thời qua đó thể hiện tình cảm của người con.
C4:
Từ nội dung đoạn trích trên, em rút ra bài học:
+ Phải biết yêu thương tấm lòng của mẹ
+ Ngoan ngoãn, hiểu chuyện
+ Thương mẹ hết mực
+ Kính trọng mẹ hiền.
II. Làm văn
Kể từ khi hiểu hơn về cảm xúc hiện hữu trên mỗi người, tôi đã ưa thích việc làm người khác cười, và sẽ càng đặc biệt hơn nếu người mỉm cười là mẹ. Bởi nụ cười của mẹ tôi luôn toả sáng, nó mang theo bao nhiêu hào quang từ tâm hồn thiện lương vốn có của mẹ. Trước giờ, mẹ tôi luôn là một người bận bịu với công việc vô cùng, cũng bởi vậy mà tìm thấy nụ cười trên môi mẹ trở nên ngày càng khó khăn hơn. Khiến tôi càng thêm trân quý và mong muốn được trông thấy khoảnh khắc ấy. Tôi còn nhớ như in, ngày cầm cuốn sổ chứa vô vàn hình ảnh của tôi về mẹ từ thuở tôi mới chỉ hai ba tuổi. Dù trên đó đã bám bao nhiêu lớp bụi mờ, hình ảnh mẹ nhìn tôi cười trìu mến ấp áp lạ thường. Tôi khi ấy chập chững những bước đi đầu tiên, đôi chân đã có vài vết xước ửng đỏ lên từ khi nào. Mẹ vậy mà nhẹ nhàng bước tới đưa tay tới kéo tôi vào lòng, trên gương mặt nở một nụ cười an ủi nhẹ nhàng dỗ dành tôi mắt đã đỏ hoe sắp khóc. Cứ ngỡ tôi sẽ mít ướt như thông thường, vậy mà thời khắc ấy, tôi lại thiếp đi dưới tiếng hát ru êm ái và nụ cười ngọt ngào ấy của mẹ…
Lên tiểu học, tôi vẫn thuận tay trái, nhưng nghe theo lời khuyên từ cô giáo chủ nhiệm, tôi đã bảo với mẹ rằng mình phải viết bằng tay phái. Mẹ khi thấy tôi lo lắng, đột ngột mỉm cười nhẹ nhàng, thủ thỉ động viên tôi rằng hãy cứ phát triển theo một cách tự nhiên nhất, mẹ không mong phải muộn phiền vì những điều ấy. Cứ như vậy, nhờ nụ cười ấy, sự tự ti trong tôi dần tan biến. Mẹ sinh ra là một người thân thiện, dễ gần và dễ mến. Cũng vì vậy, mà trong từng cuộc nói chuyện dù ngắn hay dài, nhờ những nụ cười “toả nắng”, ai nấy đều cảm thấy giống như không có khoảng cách vậy.Và cũng có lúc, khi mẹ trở về với gương mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lúc ấy tôi không còn thấy nụ cười ấy nữa, hay không thì nó cũng chỉ mang theo sự gượng gạo thấy rõ, lúc ấy tôi trở nên ghét nhìn mẹ cười lắm. Mẹ tôi vốn dĩ luôn lừa tôi luôn thành công, nhưng chỉ tới khi nhìn vào nụ cười mà tôi chân quý nhất, tôi mới ngỡ ngàng hiểu ra, mẹ tôi không ổn chút nào cả. Tôi vẫn nhớ hôm ấy, có lẽ là những lúc thăng trầm và quá mệt mỏi trong công việc, khi biết tin tôi bị điểm thấp, tôi lo lắng nhìn mẹ, khi ngước lên, đạp trả tôi chỉ là một nụ cười gượng. Lúc ấy, nhìn mẹ mà tôi tự trách bản thân, mẹ đã vô cùng mệt mỏi với công việc, nhưng mẹ chưa bao giờ la mắng tôi, chỉ trao cho tôi một nụ cười. Lúc ấy, tôi đau lòng lắm, tự trách mắng bản thân vì đã để mẹ cười gượng, đã để mẹ cười một nụ cười không hạnh phúc xuất phát từ tấm lòng.
Mỗi ngày trôi qua, tôi đều cố gắng học hành nên người, cố gắng đạt những điểm tốt và sẽ luôn luôn trở thành một người con ngoan ngoãn, hiếu học và chăm làm việc nhà.
Tôi yêu mẹ, cũng như yêu nụ cười mẹ, tôi mong rằng, mẹ sẽ luôn giữ mái nụ cười hạnh phúc ấy trên môi.
#Kaito kid
1,
+)PTBD:biểu cảm
+)Thể thơ:Lục bát
2,
BPTT:miêu tả
3,
Miêu tả tình yêu thiên liêng của người mẹ
4,
Phải bt yêu thương bố,me
Văn:
Bài làm
Ngay từ khi lọt lòng, hình ảnh mà đứa trẻ ghi nhớ mãi có lẽ là nụ cười của mẹ. Nụ cười đó chứa đầy tình yêu thương của mẹ đối với con.
Nụ cười của mẹ luôn ở bên tôi từ trước tới nay. từ những ngày tôi còn lững chững tập đi, cho đến khi tôi bập bẹ biết nói, lúc nào mẹ cũng cười để động viên tôi, cho dù tôi nói còn ngọng líu ngọng lo . Rồi đến khi tôi đi học cũng luôn có nụ cười của mẹ ở bên cạnh. Những lần tôi hớn hở, khoe mẹ điểm chín, điểm mười, mẹ lại mỉm cười sung sướng. Mỗi lần như vậy, tôi vui lắm. Nhưng cũng có khi tôi gặp điểm kém hay chuyện gì buồn, mẹ lại đến bên an ủi, động viên tôi, và chính nụ cười của mẹ đã làm tôi cố gắng hơn.
Nhớ lại hồi đó, tôi là cây toán của lớp, hơn nữa lại học văn tốt. Tuy vậy tôi có nhược điểm là chữ tôi rất xấu. Vì vậy mà các bài kiểm tra của tôi thường bị trừ điểm trình bày. Bài nào cũng bị trừ một điểm, có khi là hai điểm. Khi xem những bài kiểm tra ấy, mẹ tôi không mắng mỏ gì mà vẫn mỉm cười, nhắc nhở tôi nhẹ nhàng. Nhưng tôi thấy mắt mẹ tôi buồn lắm. Vậy là tôi quyết tâm luyện chữ cho thật đẹp. Và rồi tôi đã là người viết chữ đẹp nhất nhì trong lớp. Bài kiểm tra của tôi bây giờ đỏ chói, toàn những điểm chín, điểm mười. Mẹ tôi rất tự hào về tôi, cầm bài kiểm tra của tôi, mẹ nở một nụ cười sung sướng.
Giờ đây, tôi có thể hiểu rằng, tôi có thể tạo ra nụ cười của mẹ. Tôi luôn cố gắng học thật giỏi để mẹ vui lòng. Rồi sau này, khi lớn lên. nụ cười ấy vẫn sẽ luôn bên tôi, an ủi, động viên tôi, giúp tôi vượt qua sóng gió cuộc đời.
Nụ cười cười của của mẹ thật có ý nghĩa phải không. Tôi tin rằng các bạn cũng sẽ thấy tình yêu thương chan chứa trong nụ cười hiền hậu của mẹ.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247