Câu 2:
Hôm ấy, tôi cùng bố mẹ và Kiều Phương đến nhận giải bức tranh được giải Nhất của nó. Trên đường đi, tôi chẳng cảm thấy vui vẻ chút nào bởi mọi chỉ quan tâm, dành những lời tán dương, khen ngợi cho nó mà chẳng chú ý tới sự xuất hiện của tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy tủi thân và mặc cảm vô cùng. Đến nơi nhận giải, tôi bị choáng ngợp bởi lần đầu tiên được đến một nơi đông người như vậy, tôi còn hơi cảm thấy sợ sệt. Bỗng nhiên, Kiều Phương cầm tay kéo tôi đi, thì ra nó đưa tôi đến chỗ đặt bức tranh của nó. Ôi chao! Nó vẽ đẹp thật, một cậu bé hiện lên thật khôi ngô trong bức tranh và cơ thể như tỏa ra một thứ ánh sáng lạ kì. Tôi đang mải mê nhìn nó nói: "Em vẽ anh đấy!". Tôi cảm thấy thật ngỡ ngàng, không ngờ nó lại chọn mình để vẽ, trong người tôi dâng lên một cảm xúc hãnh diện làm sao, nhưng nó cũng kéo dài không lâu mà thay vào đó là sự xấu hổ bao trùm. Bởi từ trước đến nay, tôi vẫn ganh ghét, đố kị với em gái mình, vậy nên khi được vẽ tôi chẳng cảm thấy vui vẻ chút nào mà vô cùng xấu hổ vì mình chưa phải là một người anh tốt, mình không xứng đáng được em gái vẽ. Từ đó tôi vô cùng hối hận và hứa với lòng mình sẽ yêu thương, quan tâm em gái nhiều hơn để đền đáp lại tình cảm mà em dành cho mình.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247