Bài làm tham khảo
Trong cuộc đời của mỗi con người trong chúng ta,có lẽ khoảng thời gian ta được ngồi trên ghế nhà trường,cái khoảng thời gian thanh xuân thuần khiết và theo đó là những hồi ức,kỉ niệm ngây ngô đó,cái khoảng thời gian mà ta vẫn chưa thật sự trưởng thành ấy thật sự là khoảng thời gian đẹp nhất,đáng nhớ nhất của mỗi người.Mà dù mai sau đây ta trưởng thành,ta lớn lên rồi thì ai cũng sẽ có lúc muốn trở về,muốn nhớ về từng khoảnh khắc ở đó
Năm nay đã là cuối cấp,đã là năm cuối cùng em được ngồi trên mái trường này rồi,cũng là năm cuối cùng.em có nhiều thứ đáng để nhớ,đáng để khắc sâu vào trong tâm khảm của mình.Từng thầy cô giáo,từng người bạn,từng khung cảnh sân trường sau từng khung giờ khác nhau.
Mà đối với em .ấn tượng nhất,nhiều kỉ niệm nhất và cũng là mang lại cho em nhiều kí ức nhất chính là quang cảnh sân trường em lúc ra chơi.Quang cảnh lúc đó,khiến em muốn ghi lại từng khoảnh khắc,để nhớ và cũng là để lại làm một hooiuf ức thời đi học của em
Sau mỗi tiết học,tiếng trống tùng tùng,của bác bảo vệ vang lên.thì những học sinh từ nhiều lớp ùa ra sân trường như tổ kiến vỡ đàn.Từ lớp bé đến lớp lớn,từ học sinh nữa đến học sinh nam,hầu như mỗi lứa tuổi,mỗi giới tính đều có những trò chơi khác nhau.
Các bạn nam thì hầu như thích chơi bắn bi,đá bóng.Một vài bạn lại thích chơi đuổi bắt.Còn các bạn nữ thì vẫn là yên tĩnh hơn,hầu như là chơi nhảy dây hoặc là ngồi lại dưới gốc cây phượng vĩ rất to ở sân trường rồi nói chuyện,bàn luận về đủ thứ chuyện trên đời
Cả sân trường nhộn nhịp với nhiều hoạt động khác nhau nhưng mà ai cũng mặc đồng phục trắng tinh khôi và quần đen nên tạo cho người ngoài nhìn vào giống như một đại gia đình vậy.Tiếng hò hét reo lên ở khắp nơi,ở vài chỗ thì lại nghe tiếng rì rào bàn tán xôn xao. Ở đôi chỗ lại là tiếng trêu chọc nhau.Thật sự ồn ào như vỡ chợ.Sân trường ở mọi góc đều có người,nhưng tụ tập ở các gốc cây và bộ bàn ghế là nhiều nhất.
Những chiếc lá của các cây quanh trường cứ lâu lâu lại rơi rụng một ít.Gió thổi thoang thoảng qua lại như đang gọi mời ,phất phơ như đang rủ rê những ai đang đứng yên cùng nhập hội
Nhìn trên cao,bầu trời rất đẹp,lại có vài đám mây bồng bềnh lấp lửng dần trôi,mặt trời thì sáng chói.tỏa xuống từng ảnh nắng ấm áp lại pha chút tinh nghịch trên khắp sân trường,lên từng bạn nhỏ,lên từng tán lá ,gốc cây
Những cảnh tượng ấy...thật đẹp,thật khó quên.Nó như hằn sâu vào trong tâm trí làm cho em khó lòng quên được .Mà có lẽ,mai sau này,khi có ai đó hỏi đến về ngôi trường của mình.Thứ đầu tiên em liên tưởng và kể đến,chính là quang cảnh trường em lúc ra chơi.Nó là một phần hồi ức đẹp và cũng đồng thời chính là một phần của tuổi thanh xuân của em
Sau những giờ học căng thẳng và mệt mỏi, tiếng trống trường lại vang lên giòn giã. Đó là báo hiệu của giờ ra chơi đã đến. Nghe thấy âm thanh này, chúng em lại háo hức, nóng lòng muốn ùa ra sân trường. Sân trường lúc này thật đông vui và nhộn nhịp.
Từ các cánh cửa, học sinh ùa ra sân như ong vỡ tổ. Trên cao ông mặt trời chiếu những tia nắng chói chang xuống đem đến một không khí ấm áp xuống nơi đây. Bác phượng vĩ luôn luôn vươn mình ra che mát cho chúng em. Đi đến đâu, ta cũng bắt gặp những nhóm học sinh đang tụm năm tụm bảy, chuẩn bị bắt đầu một trò chơi nào đó. Ở trước cửa các lớp học, các bạn nữ chơi nhảy dây. Sợi dây quăng lên lại quăng xuống. Các bạn nhảy rất đều nhau, nhịp nhàng, uyển chuyển thu hút mọi ánh nhìn. Bên cạnh đó còn có một vài bạn đứng thành vòng tròn đá cầu qua lại cho nhau. Ở nhóm các bạn nam, các bạn chọn chơi đá bóng. Các bạn tập trung dưới bóng cây chia đội hình. Trong chốc lát, quả bóng đã được tung lên, 2 đội lao lên để giành bóng. Có một số bạn nữ đứng ngoài xem tỏ ra rất thích thú, reo hò, cổ vũ rất nhiệt tình. Khi có bạn nào đó sút bóng vào gôn là lập tức nơi đây vang lên tiếng vỗ tay, hò hét. Nhưng có một số bạn lại chọn ngồi ở những chiếc ghế đá dưới gốc cây cùng nhau nói chuyện hay đọc sách, thảo luận bài tập. Gương mặt ai ai cũng tươi vui, rạng rỡ.
Giờ ra chơi của chúng em tuy ngắn ngủi vậy thôi nhưng chan chứa biết bao là niềm vui, tiếng cười. Chính nơi đây đã mang đến cho em biết bao kỉ niệm về thời học sinh thân yêu, kỉ niệm em sẽ mãi mãi không bao giờ quên được
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247