Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Viết bài văn tự sự có các yếu tố miêu...

Viết bài văn tự sự có các yếu tố miêu tả và biểu cảm về Một kỉ niệm đáng nhớ.(tu lam nha đc thì chụp vở giúp em ) mn giúp mình - câu hỏi 3158759

Câu hỏi :

Viết bài văn tự sự có các yếu tố miêu tả và biểu cảm về Một kỉ niệm đáng nhớ.(tu lam nha đc thì chụp vở giúp em ) mn giúp mình

Lời giải 1 :

Loài chó là loài trung thành và tình nghĩa nên em rất thích loài vật này. Hai năm trước gia đình em có nuôi một con chó, em gọi nó bằng cái tên rất đáng yêu Memi. Bà em có một đàn cho Meni là con chó bé nhất, nhưng lại mũm mĩm đáng yêu em rất thích và đã xin được bà cho về để nuôi.

Memi có bộ lông vàng rất mượt, chiếc đuôi cong dễ thương và đầy đặn. Chiếc đầu nhỏ nhắn cùng đôi mắt lanh lợi, dễ thương. Memi cũng rất điệu, lúc nào cũng thích em vuốt ve cái bộ lông của nó vào mỗi sáng sớm, thỉnh thoảng chạy, nhảy trong sân đầy nhanh nhẹn và thu hút trông như những điệu khiêu vũ vậy. Em yêu nhất là những lúc được trò chuyện với Memi, cô nàng cứ thích quẫy quẫy cái đuôi của mình rồi gục vào đôi chân của em mà nghe em thủ thỉ. Mỗi lần vui, buồn em đều tâm sự với Memi, giữa chúng em không phải là tình cảm của chủ, em cảm nhận như của những người bạn thân vậy.

Rồi thơi gian ấy, vì bận bịu với đống bài tập và áp lực chuyện thi cử nên em đã không quan tâm nhiều đến nó nữa. Chắc vì thế mà Memi cũng tủi thân nên không còn quấn em như trước nữa, thỉnh thoảng lại chạy ra hàng xóm chơi với lũ trẻ bên ấy

Như thường lệ, em hay ngồi bàn học bài, Memi đi chơi. Khoảng 30 phút thì em nghe tiếng vọng từ nhà hàng xóm. Nhưng vì quá mải mê vào làm bài tập chưa em nên em gắng làm thêm. Khoảng tầm 10 phút sau tiếng kêu ấy vẫn còn nhưng nhỏ dần rồi không nghe nữa, lúc này em nghe tiếng bố em lật đật từ ngoài cửa chạy vào:

- Hoa ơi, cái Hoa đâu rồi, con Memi nó bị người ta đập vào đầu sắp chết rồi đây này

Lúc này em ra mới hoảng hồn trong sợ hãi:

- Có chuyện gì thế bố...con Memi bị làm sao cơ ạ?

Trời ơi! Nhìn cặp mắt cụp xuống vì mệt, đầu bê bết máu mà em vừa xót, vừa lo, vừa sợ. Có lẽ nào khi những tiếng kêu ấy bắt đầu cất lên là khi Memi đang bị người ta đánh sao? những cảnh tượng đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu em, em vô tâm quá, chỉ tại em nên Memi mới ra nông nỗi này. Lúc ấy nước mắt chỉ trực trào ra, em thương Memi và cũng tự trách bản thân mình càng căm thù bọn tàn ác kia, chúng chỉ vì cãi lợi trước mắt mà nhẫn tâm sát hại con chó đáng thương.

Em đỡ Memi dậy, lấy sữa trong bịch đút từng chút một vào miệng. Vết đánh vào đầu khá sâu nên phải mất 2 tháng sau Memi mới dần lành hẳn. Từ đó em và Memi càng thân nhay hơn, cho dù em có bận gì thì cũng quan tâm và chăm sóc cho nó

Câu chuyện ấy xảy ra cũng đã lâu giờ nhắc lại em vẫn thấy nổi gai ốc lên. Mong rằng Memi và em sẽ có nhiều thời gian bên nhau hơn nữa.

#hlong210410

Thảo luận

Lời giải 2 :

Ai cũng đầy ắp những kỉ niệm của một thời thơ ấu. Đặc biệt, những buổi đầu cắp sách đến trường, được gặp gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, bạn bè … sẽ luôn là những kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên.

Những ngày đầu đi học, tôi luôn được cô giáo khen viết chữ đẹp và đều. Em học rất khá môn tập viết tuy nhiên lại không giỏi môn toán. Đây là môn học mà em sợ nhất. Cô giáo mặc dù đã giảng dạy, hướng dẫn em làm bài rất cẩn thận và tỉ mỉ tuy nhiên do bản thân sợ môn học này nên những lời cô giảng dạy em không hiểu hết. Biết vậy, nên cô đã đổi chỗ cho em ngồi cạnh Hà – một trong những bạn học giỏi toán nhất lớp – để học tập cùng nhau. Cùng nhau làm bài tập nhóm đã giúp cho em tiến bộ hơn rất nhiều. Em đã học được phương pháp học toán của bạn. Thậm chí, trong những bài toán khó, bạn còn hướng dẫn em cách tiếp cận vấn đề và phương pháp giải phù hợp. Từ một học sinh yếu môn toán, em đã bắt đầu có niềm đam mê và yêu thích với môn học này.

Có một lần trong một bài kiểm tra toán, em không làm được bài. Em ngồi loay hoay gần như cả buổi để giải. Hà thấy vậy liền viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa cho em. Em cảm thấy rất vui khi được bạn giúp đỡ nhưng đồng thời cũng thấy bứt rứt trong lòng. Rồi em cầm tờ giấy đã vo nhét vào học bàn. Em chợt nhớ lời cô giáo dạy: “Thất bại là mẹ thành công”. Em không muốn bản thân mình cứ mãi yếu kém môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em kiên quyết từ chối và tiếp tục ngồi suy nghĩ cách làm. Khi chỉ còn khoảng năm phút thì hết giờ làm bài, tự dưng những lời cô giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp các công thức đã học, em chợt phát hiện ra mình đã bỏ quên mất một phép tính. Em vội vàng sửa lại bài làm. Khi trống báo hiệu kết thúc giờ kiểm tra cũng là lúc em hoàn thành bài thi.

Cô giáo trả bài kiểm tra và em được điểm 8 – một kết quả xứng đáng với sự nỗ lực của bản thân, Hà cũng rất vui khi thấy em đã học khá hơn trước. Đến bây giờ mỗi khi nhắc lại, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.

 Tấm Lòng Yêu Thương Của Cô 

Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỷ niệm khó quên trong đời. Với em cũng vậy, gần bốn năm cắp sách đến trường em cũng có bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Và kỷ niệm đáng nhớ nhất trong em có lẽ là kỷ niệm về cô giáo chủ nhiệm năm em học lớp ba.

Gia đình em vốn không mấy khá giả, nhà lại đông anh em. Bố mẹ em không phải công nhân viên chức mà chỉ quanh năm làm ruộng và làm thuê nên cuộc sống vất vả và đủ ăn là may măn rồi. Em là anh cả trong gia đình, sau em còn có ba người em nhỏ nữa. Năm em học lớp ba, đó cũng là khoảng thời gian khó khăn nhất, bố em mắc bệnh nan y khó chữa, gia đình đã bán tài sản, vay mượn khắp nơi để chạy chữa, em đã quyết định nghỉ học vì đến kỳ nộp tiền học mà gia đình không có.

Cô giáo chủ nhiệm em lúc đó tên Lan. Cô Lan là một cô giáo hiền lành, yêu nghề và rất quan tâm đến đời sống cũng như học tập của học sinh chúng em. Hai ngày liền không thấy em tới lớp, cô đã hỏi thăm bạn bè và tìm đến nhà em để thăm hỏi. Cô đã động viên gia đình rất nhiều và mong muốn em tiếp tục đến lớp. Cô nói em là một học sinh giỏi của lớp, nếu nghỉ học thì thật tiếc quá. Cô cũng nói mong muốn em học tập để có một tương lai tốt đẹp và có cơ hội để giúp đỡ gia đình. Lúc đó em chỉ nghĩ trước mắt nên vẫn nhất định nghỉ học. Rồi một tuần trôi qua cô lại tới nhà động viên. Cô nói đã thong báo trường hợp của em lên nhà trường và địa phương để xem xét cho em được đi học mà không phải đóng học phí. Em vui mừng lắm vì trước giờ em rất muốn đi học như các bạn cùng trang lứa. Và rồi sau hơn một tuần nghỉ học em lại được tiêp tục tới trường. Con đường tới trường dường như đẹp hơn mỗi ngày. Em tung tăng bước đi với niềm hân hoan vô cùng. Mỗi ngày sau buổi học, cô Lan lại dành them thời gian để giảng lại cho em những bài cũ mà em nghỉ tuần trước đó. Cô ân cần , nhiệt tình giảng dạy để em không bị mất kiến thức. Cuối năm đó em đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện và danh hiệu học sinh nghèo vượt khó. Em rất cảm động và hạnh phúc về những gì cô Lan đã dành cho em.

Đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất của em về thầy cô và có lẽ sẽ mãi mãi in đậm trong trái tim em với một lòng biết ơn sâu sắc. Em sẽ mãi nhớ về cô và luôn thầm hứa học tập tốt để trở thành một người giáo viên giỏi giang và tận tụy với nghề như cô.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247