" Cành hoa cúc năm ấy tôi đưa tay cầm
Vẫn vấn vương như hoài như thế
Tôi biết ngày ấy lỡ thương anh mất rồi
Để đớn đau chi còn nhung nhớ"
Những câu thơ nhẹ nhàng tựa như một điều gì đó hoài thiêng liêng, du dương như tiếng suối chảy thầm thì ngang qua tai. Về một hồi ức về người ấy, người mà đã từ bao giờ là thiên thần trong tôi, người mà đã từ bao giờ là ánh sáng chói chang, từ bao giờ là điều mà tôi hằng ngưỡng mộ. Ánh sáng chói chang ấy tựa như mặt trời, nhưng tôi biết, mặt trời không thể là của một mình mây.
Năm ấy, tôi về lại làng quê vốn là nơi tôi sinh ra, và tình cờ gặp gỡ cậu giữa biển người mênh mông như có duyên phận, chúng ta ngày ấy vốn chỉ là những đứa trẻ mới lớn, vốn chỉ là những đứa trẻ còn quá đỗi bồng bột mà ngay cả bản thân cũng không nhận ra.
Cậu có khuôn mặt khá hài hòa, cùng với làn da trắng tinh không chút đen sẫm, mái tóc dài che đi đôi mắt hay nhìn của cậu, cậu tựa như một nhân vật nào đó từ truyện cổ tích bước ra, vừa đẹp đẽ lại vô cùng tốt bụng. Những đường nét trên khuôn mặt câu đã tựa như một bức tranh, được thêu dệt dưới bàn tay của một họa sĩ tài năng. Tôi cứ lặng im với lần đầu gặp gỡ, hút hồn nhìn vào khuôn mặt điển trai mà tràn đầy ý cười nào trên đó cả, cậu vô cùng năng động, cùng với nụ cười ấy, đã khiến hồi đó, có biết bao nhiêu đứa trẻ thầm thương trộm nhớ cậu.
Nếu nói rằng cậu thu hút người nhìn ở chỗ nào, có lẽ tôi sẽ chủ động nói rằng, điều đầu tiên người ta bị cuốn hút là đôi mắt tràn ngập ý cười, kéo theo đó là một làn da rám nắng, và hàm răng trắng toét. Cậu còn có một thân hình cân đối, với nước da nâu nâu nhưng nhìn trông vô cùng mạnh khỏe. Thứ mà tôi thích nhất ở cậu là mùi hoa cúc thoang thoảng, nhẹ nhàng nhưng vẫn là điểm nhấn của cậu. Cậu đẹp lắm, đẹp tựa đóa hoa cúc dưới ánh nắng bình minh hay đẹp như ánh hoàng hôn của những buổi chiều xế tà.
Ngày ấy, tôi và cậu, chúng ta tựa như là một hòa với mây trời. Cậu là tia nắng ấm áp xua tan đi sự lạnh lẽo của ánh nắng ban mai, cậu kéo tôi ra khỏi bóng tối. Ngày ấy, chúng ta vốn chỉ là những kẻ khù khờ trong việc trao nhau một thứ tình cảm khó nói, những điều tuyệt vời mà tôi với cậu thề non hẹn biển chôn giấu dưới gốc cây năm nào, để rồi khi lớn dần, lại bất giác bật cười vì một tuổi trẻ còn hoài bồng bột và đầy sự ấu trĩ.
Cảm ơn cậu! Thiên thần năm nào còn hoài dang dở, cảm ơn cậu vì đã cho tôi được nếm thử vị ngọt của tình yêu thương, cảm ơn cậu vì đã là thiên thần năm đó, cảm ơn cậu vì đã đem tất cả cho tôi. Có lẽ thôi, chỉ một lần, tôi sẽ mãi mãi coi cậu là người như vậy, cậu vẫn sẽ luôn là ánh nắng mặt trời chói trang, sẽ luôn là thiên thần với nụ cười tươi đẹp và sống mãi trong lòng tôi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247