Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 Hãy viết bài văn phát biểu cảm nghĩ về thầy/cô...

Hãy viết bài văn phát biểu cảm nghĩ về thầy/cô giáo em yêu quý nhất. Nhớ là cảm nghĩ chứ không phải miêu tả hay kể chuyện nha mọi người.

Câu hỏi :

Hãy viết bài văn phát biểu cảm nghĩ về thầy/cô giáo em yêu quý nhất. Nhớ là cảm nghĩ chứ không phải miêu tả hay kể chuyện nha mọi người.

Lời giải 1 :

Cảm nghĩ về cô giáo

Ai ai trong cuộc đời học sinh cũng có một người thầy hay một người cô giáo mà mình yêu mến, kính trọng. Em cũng vậy. Trong năm năm học tiểu học, có nhiều cô dạy em và cô nào em cùng yêu mến, kính trọng nhưng người khiến em yêu mến nhất chính là cô Mai.

Cô Mai là giáo viên chủ nhiệm của em khi học lớp năm dưới mái trường tiểu học. Lương Thị Tuyết Mai là tên cô. Ôi! Cái tên mới đẹp làm sao! Cô có vóc dáng hơi mập nhưng khá cao. Em được biết cô năm nay bốn mươi tuổi nhưng em thấy cô như trẻ hơn cái tuổi của mình. Khuôn mặt cô hình trái xoan rất đẹp. Mái tóc cô dài, óng ả, có màu đen nhánh thường được cô buộc lên cao cho gọn. Trông cô thật trẻ trung khi buộc cao tóc lên bởi vì mái tóc đó rất hợp với khuôn mặt hình trái xoan của cô. Cô có một đôi mắt rất đẹp, nổi bật trên khuôn mặt. Dưới đôi mắt tinh anh kia là một cái mũi dọc dừa, thanh tú làm sao! Cô rất hay cười và mỗi lần cười cô lại để lộ hàm răng trắng tinh, đều tăm tắp đằng sau đôi môi đỏ tươi. Nước da cô trắng ngần, tuyệt đẹp. Mỗi khi cô bước đi trên bục giảng là tà áo dài tím lại phấp phới bay. Trong lớp em, ai cũng bảo là cô đẹp nhất trường. Đứa nào cũng ước được đẹp giống cô một chút thôi cũng được.

Cô Mai là một giáo viên nhiều kinh nghiệm, tâm huyết với nghề; đi dạy đã gần hai mươi năm. Cô Mai rất thương yêu học sinh và lúc nào cũng muốn giúp đỡ học trò học giỏi, đạt kết quả tốt. Trong lớp em năm đó có khoảng chừng bảy bạn học không tốt. Cô liền dạy phụ đạo thêm cho các bạn đến khi nào các bạn tiến bộ hẳn và cô không nhận một đồng nào từ phụ huynh. Cô còn cố gắng đến trường sớm để cùng truy bài với chúng em. Không những vậy, cô còn quan tâm giúp đỡ các bạn nghèo, khó khăn. Bằng chứng là cô Mai đã đến tận nhà các bạn nghèo để tặng quà, làm ba mẹ các bạn rất cảm động. Có lần bạn Tú Anh bị bệnh nặng phải nghỉ học cả tuần, cô liền đến thăm và nhờ chúng em chép bài hộ bạn. Các phụ huynh và chúng em rất cảm động trước tấm lòng yêu thương rộng lớn của cô đối với học sinh. Mẹ em bảo rằng: “Cô Mai đúng là một giáo viên giỏi, tận tâm với học sinh. Mẹ rất mừng vì con được cô dạy học.”. Em thầm nghĩ rằng mẹ nói thật đúng vì cô Mai là giáo viên giỏi, tận tâm khi mà chúng em không hiểu chỗ nào là cô sẵn sàng giảng lại kĩ hơn cho chúng em hiểu. Em thấy mình may mắn khi được vào học lớp cô.

Đối với đồng nghiệp, cô Mai luôn vui vẽ, cởi mở và cô luôn dìu dắt các đồng nghiệp trẻ. kính trọng các thầy cô lớn tuổi hơn mình. Em được biết rằng, gia đình cô chẳng khá giả gì. Chồng cô là thương binh luôn yếu ớt và bệnh tật. Cô còn có hai con nhỏ nên gia đình luôn gặp khó khăn nhưng cô lại bỏ tiền túi ra để mua quà thưởng cho các bạn học giỏi, chăm ngoan. Em thấy cô thật đáng khâm phục. Hôm có kết quả thi cuối kì hai, cô đã thưởng cho các bạn cao điểm nhất một cây bút máy màu xanh rất đẹp mà đến giờ em vẫn còn giữ.

Bây giờ em đã trở thành một học sinh lớp bảy, nhưng em vẫn nhớ đến người giáo viên dạy mình năm lớp Năm. Em thật sự yêu mến, kính trọng và rất khâm phục cô Mai. Đến giờ em vẫn chưa thể về trường cũ thăm cô được. Em cảm thấy mình thật có lỗi khi ngày 20/11 không về thăm cô. Cô Mai là người em yêu mến, kính trọng vì cô là giáo viên hết sức thương yêu học sinh. Em luôn mong cô được khoẻ mạnh, hạnh phúc, được học sinh yêu mến. Cô Mai ơi, một ngày nào đó em sẽ về thăm cô!

Thảo luận

-- cái này đọc rồi, lấy bài khác đi
-- Cho đến giờ tôi vẫn không thể quên được cô Thanh Mai, cô giáo đã dìu dắt tôi trong suốt những năm lớp một, lớp hai. Đối với tôi, cô giống như người mẹ thứ hai vậy. Hình ảnh của cô tôi còn nhớ như in. Dáng cô hơi gầy, cao dong dỏng. Mái tóc đen óng, xõ... xem thêm
-- Ai nâng cánh ước mơ cho em? Là thầy cô không quản ngày đêm Ai dạy dỗ cho chúng em nên người? Là thầy cô em ghi nhớ suốt đời…. Bài hát quen thuộc văng vẳng những góc trường đã dần đi sâu vào tâm trí em mỗi ngày đến lớp từ thời lên 5, lên 6 và có lẽ ... xem thêm
-- cái này rồi luôn, lấy trong vndoc đúng ko, làm có cảm nghĩ chứ cái này nhiều miêu tả quá, làm rồi tui vote cho 5 sao với trả lời hay nhất
-- bài sau cùng được nè, thanks nha
-- VÂNG
-- vote cho rồi đó, cảm ơn luôn rồi
-- trả lời hay nhất luôn rồi nha

Lời giải 2 :

 Bài này đc ko bạn ?

Ngôi trường thân yêu thường được xem là ngôi nhà thứ hai thân thương của mỗi người. Và cũng có lẽ vì thế mà cô giáo giống như người mẹ hiền thứ hai của chúng ta trong quãng thời gian ngồi học trên ghế nhà trường. Và em cũng thế, cô Hoa – Giáo viên lớp 3 của em ở trường Tiểu học là người em không bao giờ có thể quên được mà luôn luôn yêu quý, kính trọng như người mẹ ruột của mình. Những kỷ niệm với cô Hoa sẽ mãi mãi không bao giờ nhạt phai đi trong tâm trí của em.
Tới giờ em vẫn nhớ như in hình ảnh của cô Hoa dù nhiều năm đã trôi qua. Cô không còn trẻ lắm, cũng đã ngoài bốn mươi tuổi rồi. Gương mặt cô phúc hậu và nét mặt bao giờ cũng tươi vui, trẻ trung và rạng ngời trông dễ gần vô cùng. Trên khuôn mặt có đã điểm vài vết chân chim do mưa nắng dãi dầu, do thời gian làm cho chai sạn. Đôi mắt cô không to lắm nhưng đó là đôi mắt biết nói. Kỳ diệu thay, mỗi khi cô vui thì đôi mắt cô ánh lên một vần sáng dịu hiền, thân thuộc và gần gũi tới lạ, đó là ánh mắt chứa chan niềm yêu thương vô bờ bến, sự hạnh phúc. Nhưng mỗi khi cô buồn thì đôi mắt ấy lại trầm xuống, trông lúc đó cô thực sự rất đáng thương và tội nghiệp. Những lúc đấy em cùng chúng bạn không dám nhìn thẳng vào mắt cô vì hối hận về lỗi lầm của mình. Mái tóc cô không quá dài, được tỉa ngang vai và hay được để xõa. Mái tóc cô rất mượt, đã điểm một vài sợi bạc và lúc nào cũng thoang thoảng mùi hương của bồ kết. Lưng cô hơi còng một chút. Hình ảnh của cô Hoa là một ký ức luôn sống mãi trong tâm tríc của em.

Điều em nhớ hơn cả là một lần kỷ niệm của em với cô Hoa. Đó là một lần cô Hoa đã giúp em rất nhiều. Em là một đứa học sinh chậm hiểu, chậm tiến bộ nên làm toán cũng không phải thuộc dạn giỏi giang gì, hơn nữa chữ viết của em còn rất xấu. Mỗi trang vở tập viết của em, từng dòng chữ ngoằn ngoèo như gà bới vậy. Em đã rất cố gắng nhưng thực sự không thể cải thiện được chữ viết của mình. Em thực sự rất buồn và có một chút thất vọng, tuyệt vọng. May thay, có cô Hoa khi đó đã giúp em. Cô biết được khó khăng em đang mắc phải nên đã giúp đỡ em rất nhiều. Trong các giờ tập viết chính tả, cô quan tâm em hơn. Nhiều lúc, cô còn cầm tay giúp em sửa từng nét chữ. Sau mỗi giờ học thì cô thường ở lại cùng em rèn chữ, rồi giao cho em một số kiểu bài tập rèn chữ cơ bản dành cho học sinh Tiểu học để em tối về nhà luyện viết. Cô thường xuyên quan tâm, hỏi han em, động viên em phải có ý chí nghị lực rèn luyện và không được nản lòng. Dần dần, chữ viết chính tả của em ngày một được cải thiện hơn. Và rồi, nó không còn như gà bới giống trước mà đã ngay ngắn, thẳng hàng và có nét thanh nét đậm. Rồi, sau khi chia tay cô sau năm học ấy, cô Hoa đã tặng cho em một cây bút máy và chúc em ngày một tiến bộ trong học tập. Chiếc bút máy ấy theo em từ đó cho tới bây giờ và em trân trọng nó vô cùng.

Cô Hoa là người cô như thế đó. Em thực sự rất kính trọng, yêu mến, tự hào, biết ơn cô và xem coi như người mẹ thứ hai của mình. Một người lái đò tận tuỵ trong việc chở học trò sang bên kia bến bờ của tri thức. Em sẽ không bao giờ quên dáng hình cô, cũng như những kỷ niệm đẹp khi còn ở bên cô Hoa.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247