Có lẽ, trong cuộc đời của mỗi người sẽ không thể nào thiếu đi được tình yêu thương của các thầy cô giáo lúc còn ngồi trên ghế nhà trường. Họ chính là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em. Họ là những người đã dìu dắt chúng em trên con đường đời của riêng mình, là người đã không quản ngại khó khăn, chèo những chuyến đò đưa chúng em cập bến tương lại.
Thầy cô, chỉ với hai tiếng thôi mà sao em thấy cao quý và thiêng liêng đến vậy. Có lẽ rằng, cha mẹ là người cho chúng ta hình hài nhưng để có thêm kiến thức sâu rộng đều nhờ vào công ơn của người thầy, người cô. Thầy cô là những người lái đò cần mẫn còn chúng em là những người khách sang sông. Thầy cô là những người đã dẫn đường, là ánh đèn soi sáng đỉnh núi tri thức. Bao nhiêu năm rồi vẫn thế, thầy cô vẫn luôn đưa đò, chắp cánh ước mơ cho những thế hệ sau. Trong công cuộc hành trình đó, mỗi lần vấp ngã hay gặp khó khăn, thầy cô luôn là người bên cạnh, động viên chúng em đứng dậy và làm tốt những việc làm trước mắt.
Thầy cô không chỉ dạy cho chúng em kiến thức, mà còn dạy cách làm người, dạy những kĩ năng cơ bản của cuộc sống. Thầy cô đã ươm mầm những hạt giốn tâm hồn của con người rồi đem gieo trồng và chăm sóc. Để rồi một ngày nó sẽ phát triển và đơm hoa kết trái. Công ơn của thầy co lớn rộng như ngọn núi, ấm áp như vầng trăng. Cái nghề nhà giáo mà đâu phải ai đã làm được. Mấy ai có thể kiên nhẫn cầm tay những đứa trẻ, kiên trì dạy chúng những nét chữ đầu đời. Mấy ai có thể vì những đám học trò thân thương mà hy sinh những thời gian quý báu của mình. Mấy ai có thể thức suốt đêm để soạn những trang giáo án, chuẩn bị cho những tiết học sau. Mối chuyến đò chứa đựng biết bao nhiêu niềm tin, hy vọng và tình yêu thương sâu sắc của thầy cô đối với chúng em.
Nghề giáo viên vất vả lắm mấy ai hiểu được, thầy cô giáo là người phải đến trường sớm nhất để chuẩn bị cho tiết học, và cũng là người về muộn nhất, khi các em học sinh đã về hết. Mấy ai biết được tóc thầy bạc đi vì bụi phấn, mắt cô nhòe đi vì nhưng trang giáo án. Thầy cô đã miệt mài, dạy giỗ, uốn nắn từng học sinh, mở ra con f\đường chinh phục đỉnh núi tri thức, ươm mầm những hạt giống tâm hồn của mỗi người, thắp sáng những ước mơ hoài bão. Dù cuộc sống có biển đổi như thế nào, thì tình cảm mà thầy cô dành cho chúng em không thể nào phai mờ đi được. Đó là cả một quá trình cao quý, thiêng liêng của sư nghiệp trông người.
Cảm ơn những người thầy, người cô đã luôn đồng hành với chúng em trong suốt năm tháng vừa qua. Thầy cô là những người lái đò thầm lặng, đã đưa các thế hệ học sinh cập bến tương lai, mang đến cho chúng em những ước mơ tươi đẹp. Mong rằng thầy cô luôn mạnh khỏe, vui tươi để tiếp tục trên sự nghiệp trồng người.
$#Nấm$
Đáp án
Giải thích
“Có một nghề bụi phấn dính đầy tay
Người ta bảo là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây trên đất
Lại nở cho đời những đóa hoa thơm “
Vâng đó chính là những ca từ thật đẹp, mang đầy ý nghĩa ca ngợi nghề nhà giáo cao quý, nghề nghiệp trồng người của những thầy, cô giáo đã và đang đứng trên bục giảng thân thương. Có lẽ không một sự so sánh hay từ ngữ nào có thể đủ sức để thể hiện những công lao to lớn, sự tận tụy của những người lái đò thầm lặng.
Ai là người dạy chúng ta tập đọc, tập viết? Ai là người mang lại kiến thức cho chúng ta? Ai là người dạy chúng ta những điều hay, lẽ phải? Ai là nguồn động lực giúp ta trưởng thành? Ai đã giúp ta đứng dậy khi ta vấp ngã? Ai đã làm tất cả vì học sinh thân yêu? Ai?.... Được đi học, được biết thầy, biết cô chúng em càng hiểu vai trò không thể thiếu của thầy, cô, càng ghi sâu công ơn ấy.
Người thầy,người cô ấy đã chấp nhận hy sinh tuổi thanh xuân để giúp chúng ta trưởng thành và vượt qua con sông.Thời gian qua đi, chúng ta lớn dần và rời đi khỏi từng chiếc thuyền của thầy cô .Thầy cô lại tiếp tục đưa các em học sinh khác qua con sông mới . Thầy cô cứ đứng trên con thuyền nhỏ đưa từng đợt khách sang sông rồi ngày này qua tháng khác.
Những người thầy cô khi đưa chúng ta qua hết đoạn sông tri thức, thầy cô phải tiếp tục chuyến đò khác trong khi chúng ta đang còn bỡ ngỡ trường mới, bạn mới…Ngày lại ngày, cô thầy cặm cụi nắm vững tay chèo, chỉ sợ học sinh của mình lạc lối trên đường đời có lắm bão táp chông gai, gian nan thử thách
Thầy cô còn là những bến đỗ thật vững chãi, những người rộng lượng và bao dung hết mực với những lỗi lầm của chúng em. Mỗi khi chúng em thất bại hay muốn bỏ cuộc, luôn có những đôi bàn tay ấm áp của thầy cô nâng đỡ, dìu dắt chúng em đứng dậy, bước qua thử thách và dạy cho chúng em biết tự chữa lành vết thương…Cảm ơn thầy cô rất nhiều vì đã có mặt trên con đường học tập chúng em, cho chúng em được cảm nhận những tình yêu thương hết mực. Hơn hết,thầy cô luôn dang một vòng tay rộng lúc chúng em cần. Thầy cô là ngọn lửa thắp sáng tâm hồn,ước mơ cho chúng em , tiếp thêm ý chí và nghị lực, chắp cánh ước mơ chúng em bay thật cao,thật xa.
Đối với những học sinh đang cắp sách tới trường như chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha, người mẹ thứ hai. Thầy cô – hai chữ thiêng liêng mà cao quý,bình dị cứ hằn sâu trong tâm trí ,kí ức chúng em, là những người đã dẫn dắt, chắp cánh ước mơ cho chúng em. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là ‘‘ người lái đò” cho học sinh. Khi một năm học kết thúc thì đó chính là một chuyến đò cập bến.
Dường như tất cả những tình cảm chân thành ấy đã thấm sâu vào trong tâm trí của mỗi chúng em từng ngày, từng giờ…. Làm sao chúng em có thể quên được những tình cảm thiêng liêng, cao quý ấy! Thầy, cô đã làm thức tỉnh những hoài bão đang say ngủ trong em, khơi gợi trong lòng chúng em những suy nghĩ tích cực, lạc quan vào cuộc đời. Chúng em muốn lưu giữ mãi những kỷ niệm thân thương nơi này, muốn ghim chặt những lời dạy bảo của thầy cô vào trong ký ức. Thời gian trôi đi, mọi thứ có thể thay đổi nhưng tấm lòng biết ơn sâu sắc của chúng em dành tới thầy cô không bao giờ đổi thay.
Dù năm tháng vô tình trôi mãi, tóc xanh đã dần phai, có hay bao mùa lá rơi, nhưng thầy cô vẫn đứng bên sân trường năm ấy, như muôn ngàn tia nắng, sáng soi bước em trong cuộc đời, vẫn những khi trời mưa rơi,, thầy cô vẫn đi buồn vui lặng lẽ. Dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn thầy cô.
Thầy cô với những ước mơ, niềm yêu nghề cháy bỏng luôn thực hiện thiên trách của mình là dạy dỗ học sinh nên người. Thầy cô như ngọn hải đăng soi sáng bước chúng em đi. Thầy cô lại là ngọn lửa ấm áp, dìu dắt chúng em trước những vấp ngã của cuộc đời. Thầy cô cho em niềm tin, niềm hi vọng. Thầy cô dạy chúng em học tập, biết yêu quê hương đất nước.
Hãy mãi là bến đỗ bình an của chúng em nhé thầy cô ơi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247