Trang chủ Ngữ văn Lớp 10 Hãy kể lại một câu chuyện đã từng đọc (nghe/...

Hãy kể lại một câu chuyện đã từng đọc (nghe/ xem) mà để lại cho anh/ chị bài học cuộc sống sâu sắc. Giúp em với ạ 9h em phải nộp rùi :((

Câu hỏi :

Hãy kể lại một câu chuyện đã từng đọc (nghe/ xem) mà để lại cho anh/ chị bài học cuộc sống sâu sắc. Giúp em với ạ 9h em phải nộp rùi :((

Lời giải 1 :

Đó là câu chuyện Được tiền trả lại người mất đăng trên báo Khăn quàng đỏ mà dì tôi đã kể cho tôi nghe thứ 7 tuần trước. Chuyện xảy ra như thế này.

"Trong buổi sinh hoạt đầu tuần , Mĩ Hạnh được cô hiệu trưởng mời lên ngồi ở hàng ghế danh dự dành cho những học sinh đã làm được những việc tốt cho trường, cho lớp trong tháng qua.

Hạnh đau có ngờ mình lại vinh dự đến thế.Nghe nói đến tên mình, trống ngực Hạnh đập thình thịch. Đến khi cố chủ nhiệm xuống cầm tay dắt đi, Hạnh mới hết run.Hạnh thoáng thấy hàng trăm cặp mắt của các bạn như dán chặt vào mình. Ngồi ở hàng ghế danh dự, Hạnh cảm thấy nóng ran cả mặt. May mà cô chủ nhiệm lúc nào cũng tươi cười nhìn Hạnh như động viên, cổ vũ, nhắc nhở Hạnh phải bình tĩnh:"Mình làm việc tốt đưcọ tuyên dương dưới cờ, đâu phải bị khiển trách, quở phạt mà sợ..." Nghe cô nói thế, Hạnh mới hết run hẳn.Cô hiệu trưởng nói:"Bây giờ cô cho Hạnh mười phút,kể lại sự việc mà Hạnh đã làm cho toàn trường cùng nghe. Hnahj cầm micro, Bình tĩnh nói:

"Kính thưa các thầy cô!thưa các bạn !" .Hạnh nói trong hơi thở dồn và gấp:"Sáng ấy, em đến lớp sớm hơn mọi ngày . Vừa bỏ cặp sách vào ngăn bàn , em đã thấy cái gì cồm cộm không tài nào cho cặp vào được. Rút cặp ra, em cúi xuống nhìn xem. Ồ! một cái ví(bóp) tay!Em rút vội ra,cầm lên xem, không biết của ai. Chắc của mấy cô chú ở trường cấp ba dân chính đây mà. éo dây khóa ra,em nhìn thấy toàn tiền là tiền, những tờ năm mươi ngàn mới tinh. em không biết là bao nhiêu tiền, trong đầu em mải nghĩ về 1 chuyện. Bấy lâu nay, ngoại em ốm nặng phải nằm vien, số tiền này chắc cũng giúp mẹ 1 phần giải quyết khó khắn. Vì ngoại chỉ có một mình mẹ em, ba em lại mất sớm. Mọi công việc gia đình, một tay mẹ em lo cả. Bình thường chỉ có đồng lương của mẹ với thu nhập vài công vườn cũng chỉ để gói ghém  ba miệng ăn. Giwof ngoại ốm nữa, từ ngày ngoại ốm, mẹ không cho em tiền đi ăn sáng như trước, mẹ bảo:"ráng ăn ở nhà, lúc nào bà khỏi mẹ cho con tiền sau nhé" em hiểu lời mej nên đồng ý ngay.Bây giwof số tiền này đưa về cho mẹ , giúp mẹ trong lúc này giải quyết được khó khăn, em sẽ sung sướng biết nhường nào! Trong suốt cả buổi học, dường nư em chẳng tiếp thu được bao nhiêu, ,, ngồi cứ miên man hết chuyện này đến chuyện khác.... Nhưng rồi đến cuối tiets, một suy nghĩ trong đầu em. Có thể ai đó mất tiền cũng nằm trong hoàn cảnh giống mình thì sao, vợ con ốm mà không có tiền chắc họ sẽ khổ lắm! Và rồi , đưa về cho mẹ mẹ sẽ nói gì, mẹ thường dạy em:"Đói cho sạch, rách cho thơm" kia mà. Nghĩ vậy, em liền chạy tới bảo cô giáo:"Thưa cô! sáng nay em đi học sớm, nhặt được 1 ví tiền ở dưới ngăn bàn, em gửi lại cô, trả cho người mất....

Câu chuyện của Hạnh đã làm em cảm phục thêm bạn ấy!!!

Chúc bạn hok tốt!!!

Thảo luận

-- thank ạ

Lời giải 2 :

Ban Tham Khảo

 Hôm ấy, chiều thứ bảy, em sang nhà ngoại chơi. Khi đi đến gần đồn công an, một sự việc xảy ra làm em chú ý. Ngay trước cổng đồn, một người phụ nữ đang vừa khóc vừa nói gì đó với chú công an. Người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, ăn mặc giản dị, tay xách một gói đồ. Còn chú công an khoảng hai mươi lăm tuổi. Người phụ nữ vẫn vừa khóc vừa cầu cứu chú công an: - Chú ơi! Chú cứu tôi với. Bây giờ tôi biết làm sao đây! Chú công an ôn tồn nói với người phụ nữ: - Chị cứ bình tĩnh kể đầu đuôi sự việc. Chúng tôi sẽ giúp chị. Người phụ nữ nức nở: - Tôi đưa cháu đi chợ để mua quần áo, sách vở chuẩn bị cho cháu vào năm học mới. Trả tiền xong, quay lại, tôi đã không thấy cháu đâu cả. Tôi tìm mấy vòng quanh nơi mua bán cũng không thấy. Tôi lo quá không biết tính sao. Thế là tôi lại đây. Chú ơi! Chú giúp tôi với! Chú công an hỏi: - Cháu bé là trai hay gái? Cháu mấy tuổi? An mặc thế nào? Người phụ nữ kể cho chú công an nghe. Chú ghi ghi, chép chép ... Đúng lúc đó tôi thấy chị Lan, gần nhà tôi, tay dắt một đứa bé trai khoảng 5 tuổi đến cổng đồn công an. Em bé vừa đi vừa khóc, mồ hôi nhễ nhại. Chị Lan dùng khăn giấy lau cho em và nói với em điều gì đó. Vừa nhìn thấy bé trai, người phụ nữ mừng quýnh: - Oi! Con tôi! Chú công an ơi! Cháu đây rồi! Người phụ nữ ôm chầm lấy con. Có lẽ mừng quá nên mất mục lúc sau người phụ nữ mới quay sang cảm ơn chị Lan rối rít: - Cô cảm ơn cháu nhiều lắm! Nếu không có cháu bây giờ cô không biết sẽ làm sao? Chị Lan nhẹ nhàng đáp: - Dạ, không có gì đâu cô ạ! Cháu sang nhà bạn. Trên đường đi, cháu thấy em đang ngồi bên gốc cây và khóc. Cháu hỏi nhưng em không nhớ số nhà nên cháu không thể đưa em về nhà được. Cháu quyết định đưa em đến đây để nhờ các chú công an giúp đỡ. Người phụ nữ nói tiếp: - Cháu ngoan quá! Cháu tên gì? Cháu học lớp mấy? Chị Lan chỉ cười, rồi xin phép về. Mọi người nhìn chị Lan bằng ánh mắt trìu mến. Riêng tôi, tôi rất yêu quý chị Lan. Chị không chỉ giúp đỡ bà con, cô bác lối xóm mà chị luôn sẵn sàng giúp đỡ tất cả mọi người.

@@Q

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 10

Lớp 10 - Năm thứ nhất ở cấp trung học phổ thông, năm đầu tiên nên có nhiều bạn bè mới đến từ những nơi xa hơn vì ngôi trường mới lại mỗi lúc lại xa nhà mình hơn. Được biết bên ngoài kia là một thế giới mới to và nhiều điều thú vị, một trang mới đang chò đợi chúng ta.

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247