$#Tham khảo{ @☻̴̶̷̤ꈊ☻̴̶̷̤@ }$
Hồi còn nhỏ , ai cũng có những lần vui, buồn trong cuộc sống . Và tôi cũng vậy ,chắc có lẽ trái đất quanh một vòng để cho chúng ta có những kỉ niệm khắc sâu mãi trong tim . Nhưng tôi tin rằng , tình bạn chính là những kí ước đáng nhớ nhất của cuộc đời . Cái tên nick name Pột chính là người bạn thân mà tôi luôn luôn nhắc tới .
Pột và tôi biết nhau qua mạng , chỉ mới quen mà chúng tôi đã hiểu nhau như chị em ruột thịt vậy vì pột có rất nhiều điểm chung giống tôi . Trong một lần tình cờ , tìm một thành viên vào nhóm , tôi thấy một người có rất nhiều tài năng nên đã muốn mời vào nhóm ngay. Đầu tiên , tôi chỉ muốn gặp gỡ và trò chuyện , và sẽ cố gắng để góp ích cho nhóm , không phải thân thiết như bây giờ . Nhưng rồi dần dần , bạn và tôi đã nói chuyện một cách thân mật như đã quen nhau từ trước rồi vậy . Thật vui khi có một người bạn biết quan tâm và san sẽ cho nhau lúc vui lúc buồn .
Cậu ấy đưa cho tôi những tấm hình mặt thật siêu cute , bàn học của Pột ,... và đặc biệt là tên thật của cậu ấy . Lúc đó tôi rất vui chưa bao giờ tôi lại thích thú tới như vậy . Mỗi tối , tôi và bạn ấy lại nhắn tin cho nhau , dù bận cở nào tôi vẫn dành thời gian để nói chuyện và xem các bộ phim mà cậu ấy đã giới thiệu cho mình vì thật ra chúng tôi cũng có rất nhiều bài tập hè . Có những khi cậu ấy còn gen là tôi đã có người bạn thân mới, không yêu thương cậu ấy như trước nữa ,...những lúc đó pột thật dễ thương làm sao! Tôi không khó chịu một chút nào cả . Cậu ấy còn giống như một người em gái thích dỗ dành và yêu thương . Chúng tôi vừa là một người bạn và còn là những thành viên trong nhóm nên càng thân thiết và hiểu nhau hơn . Có thể nói rằng pột cũng là người tri kỉ đáng mến của tôi nữa đấy . Thật hạnh phúc biết bao ! Dù chỉ cách xa nhau một tỉnh thành và không gặp được nhau nhưng tôi mong rằng sẽ có một ngày nào đó , cậu ấy và tôi sẽ đứng trước mặt và chia sẽ chứ không phải bằng điện thoại hay máy tính như vậy nữa !
Pột chính là người bạn mà tôi yêu thương nhất . Chính vì vậy , tôi muốn rằng tình bạn ấy sẽ không bao giờ phai nhòa dù chỉ là một chút . Chúng ta sẽ mãi mãi là những mảnh gép tuyệt vời bạn nhé !
$#Chúc bạn học tốt ། ~ ◕ (oo) ◕ ~ ། tự làm 100%$
$@$ $We$ $are$ $one$
Tôi năm nay mười bốn tuổi rồi, tuổi thơ tôi dòng dã trôi theo năm tháng, chan chứa niềm vui và cũng đầy ắp những nỗi buồn. Các bạn có hiểu và thông cảm với nỗi buồn, nỗi buồn day dứt và vô cùng đau đớn trong trái tim tôi? Các bạn hãy thử đặt mình vào cương vị của tôi mà xem, các bạn sẽ phải sống như thế nào khi cuộc sống mà không có tình yêu thương của mẹ?
Trước kia, nhà tôi nghèo lắm. Bố tôi bảo, khi mẹ đang mang thai tôi nhưng vẫn phải làm những việc rất cực nhọc. Còn bố tôi, người đã gầy, nhỏ bé lại càng gầy hơn và đen sạm đi nhiều. Tôi quên sao được hình ảnh mẹ cái hôm cõng bố tôi năm bố tôi bị mổ ruột thừa. Hình ảnh bố đau quằn quại trên lưng mẹ đã in đậm, hằn sâu trong tâm trí tôi. Bố mẹ gầy quá, đôi tay chai sần, cần cù chăm chỉ nhuộm bao tháng ngày vất vả dầm mưa dãi nắng, tôi thấy thương bố mẹ quá! Chính vì hoàn cảnh ấy mà bố tôi vừa mới mổ được hơn một tuần lại phải đi làm kiếm sống. Cũng vì thế mà bắt buộc mẹ tôi phải ra nước ngoài làm việc. Năm tôi mới hai tuổi, mẹ tôi phải sang Đài Loan làm. Bố thay mẹ chăm nom, nuôi nấng, dạy dỗ tôi trong những năm tháng xa cách mẹ. Bố là một người mẫu mực, luôn yêu thương tôi. Bố miệt mài, cần cù, chăm chỉ dòng dã mấy năm trời nuôi dạy, uốn nắn tôi nên người. Tôi rất thương bố! Thương bố, thương mẹ! Không biết mẹ ở bên đó có khỏe không? Có vất vả lắm không? Tôi mong mẹ về quá! Thế rồi niềm mong ước của tôi cũng đã trở thành hiện thực. Năm tôi học lớp hai, bước vào tiểu học đã hơn một năm thì lúc ấy mẹ tôi sắp trở về... Niềm vui khôn nguôi, không gì tả nổi khi tôi nghe điện thoại mẹ nói mẹ sắp về. Tôi sung sướng vô cùng và cố gắng học thật tốt, đạt nhiều điểm 9, điểm 10 để tặng mẹ cho mẹ vui lòng, tự hào về con và về người chồng tuyệt vời.
Ấy thế mà chỉ sau vài ngày gọi điện thoại tôi đã ngất lịm đi vì một cú sốc: “Người mẹ hiền từ, thân yêu của tôi đã ra đi vĩnh viễn”. Tại sao chứ? Tại sao tất cả mọi người đều được sống trong vòng tay yêu thương của mẹ, tất cả mọi người đều được che chở, đùm bọc, được mẹ thương yêu? Mà tôi, ngay cả lời nói cuối cùng của mẹ, ngay cả bóng hình của mẹ lần cuối mà tôi cũng không được nhìn thấy, vậy sao? Sao mà đau đớn thế chứ? Sao mà cuộc đời lại chớ trêu đến vậy? Và càng tại sao mẹ lại bỏ bố con tôi mà ra đi cơ chứ? Tôi không vui cái thế giới này. Tôi buồn cuộc đời sao lại cướp mẹ tôi đi. Càng không vui và sót xa đau đớn khi phải nghĩ rằng giờ mẹ tôi chỉ là một nắm tro tàn. Ôi! Mẹ yêu quý của con ơi! Chẳng lẽ nào cuộc đời này con không được che chở trong vòng tay của mẹ? chẳng lẽ nào cả cuộc đời này con tự chập chững bước đi trên con đường đầy gian nan vất vả mà chẳng được mẹ che chở? Chẳng lẽ bao nhiêu vấp ngã, sóng gió cuộc đời con tự san sẻ với mình sao? Chẳng lẽ nào cuộc đời này, con sẽ không còn cơ hội để nghe lại giọng nói của mẹ hay nụ cười ấm áp ấy nữa?.. Có lẽ vậy, có lẽ nỗi đau này chẳng niềm vui nào lấp hết. Nếu bây giờ có một bà tiên hiền từ hiện ra trước mắt tôi và cho tôi một điều ước thì tôi chỉ mong muốn một điều: “Tr 2000 lại người mẹ cho tôi, trả lại gia đình hạn phúc cho tôi có cả cha và mẹ”. Tôi thầm hỏi: tại sao ông Trời lại bội bạc với bố con tôi như vậy? Tại sao không cướp đi một thứ gì đó mà lại cướp mẹ tôi đi? Tại sao lại thế? Ông trời đã có tới hàng ngàn ngàn, tỉ tỉ, triệu triệu người rồi cơ mà?
Nhưng bây giờ dù có thế nào đi chăng nữa thì mẹ tôi cũng không sống lại được. Và nỗi đau cũng vẫn chỉ là nỗi đau. Nhưng tôi không dãi bày tâm sự để các bạn cùng san sẻ, vì có thế nào đi chăng nữa, nỗi đau ấy cũng chẳng vơi bớt phần nào mà điều duy nhất tôi muốn gửi đến các bạn đó là: Trong cuộc đời này, chúng ta chỉ có một mẹ mà thôi, như câu hát: “Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi và mẹ em chỉ có một trên đời”. Mẹ là người vất vả, nuôi nấng, dạy dỗ, chăm sóc ta nên người và mỗi chúng ta phải nên nhớ rằng: Mẹ chính là người cao cả, đôn hậu, có thể sẵn sàng hiến dâng cả tính mạng, bản thân mình cho cuộc đời của con. Vậy có lẽ nào ta lại phụ lòng mẹ được và cũng chính vì thế mà tôi rất mong tất cả mọi người: xin đừng làm mẹ khóc, đừng để nỗi buồn hiện lên trong ánh mắt mẹ… các bạn nhé!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247