“Kính gửi bố yêu quý của con!
Lời đầu thư con muốn gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến bố. Đã một tuần nay rồi, kể từ khi bố phải đi trực chốt dịch Covid-19 ở Chí Linh, Hải Dương, con, mẹ và anh nhớ bố lắm. Chắc bố cũng nhớ nhà và gia đình lắm phải không? Còn một ngày nữa là đến Tết rồi, thiếu bố, mẹ con con ở nhà vẫn dọn dẹp nhà cửa, trang trí cành đào đón Tết nhưng mẹ phải vất vả hơn rất nhiều. Lẽ ra bây giờ gia đình mình được đoàn tụ bên nhau nhưng do dịch Covid-19 bùng phát trở lại nên bố phải xa nhà để hoàn thành tốt công việc được giao của mình.
Lúc viết thư cho bố cũng là lúc con nghe tin Hải Dương có thêm 20 ca mắc mới. Thời điểm này là những ngày mà nước ta cùng cả thế giới đang phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Đó là một đại dịch khủng khiếp đã cướp đi tính mạng của hàng triệu người. Con vi-rút này không tha cho bất kỳ ai kể cả những đứa trẻ đang tuổi ăn, tuổi lớn như con hay những người con xa nhà chưa kịp về thăm quê mà đã phải đi cách ly. Đại dịch còn ảnh hưởng đến cả sức khỏe lẫn kinh tế của đất nước và thế giới. Nhưng bố ơi, trong lúc nghỉ dịch như thế này, con không hề hoang phí thời giờ đâu. Con đã dành chút thời gian để viết thư cho bố và cũng học được nhiều bài học ý nghĩa lắm bố ạ. Con vi-rút này gây hại cho con người nhưng nếu nhìn theo hướng tích cực, nó cũng để lại cho con người nhiều bài học nhận thức quý giá. Con muốn kể cho bố nghe về những gì con học được.
Đầu tiên, Covid-19 đã giúp con nhận thức được giá trị của thời gian. Trong cuộc sống, chắc hẳn có nhiều người luôn lấy lý do rằng còn nhiều thời gian để thực hiện việc này, việc kia nên họ thường trì hoãn công việc mà mình muốn làm. Chỉ khi đại dịch bùng phát và cướp đi tính mạng của rất nhiều người trong phút chốc, thời gian mà chúng ta nghĩ vẫn nhiều rồi đến lúc nào đó sẽ chẳng còn, con người mới nhận ra sự sống và thời gian thật sự quá ngắn ngủi. Từ đó, con biết trân trọng thời gian hơn, biết cố gắng để sống hết cuộc đời đáng sống của mình. Bố biết không, ở nhà, ngoài thời gian học và ôn tập để không quên kiến thức, anh và con còn giúp mẹ dọn nhà, trang trí nhà cửa đón Tết bằng những dây đèn lấp lánh bố mua. Mẹ cũng ân cần dạy con cách làm một số món ngon. Đến tối, ba mẹ con cùng ngồi xem phim với nhau, con còn nhổ tóc bạc cho mẹ nữa. Mẹ con con cũng có nhiều phút giây bên nhau hơn. Con nhận thấy rằng, con có một cuộc sống gia đình hạnh phúc và vô cùng ý nghĩa.
Bài học thứ hai mà con học được là bài học về tình người. Giữa tình hình dịch bệnh như thế này, các chiến sĩ áo trắng đã phải ngày đêm thức trực ở bệnh viện, chữa bệnh từ người này đến người khác rất vất vả. Các chú bộ đội, công an như bố cũng phải đi xa nhà để chống dịch. Các anh chị thanh niên cũng cống hiến không ít cho đất nước, anh chị đã vẽ tranh hay viết thư tuyên truyền để cổ động mọi người trong việc chống dịch này. Và con cũng vậy, con sẽ góp chút tiền lẻ của mình vào đó. Đó là bài học về tình người mà con học được.
Bố ơi, mẹ và anh em con ở nhà vẫn rất khỏe. Bố đừng quá lo lắng nhé! Bố hãy cứ làm tốt nhiệm vụ của mình, kiểm soát dịch thật tốt để cống hiến cho đất nước. Mọi người đều chờ tin vui từ bố. Đi đâu ai cũng đeo khẩu trang và sát khuẩn tay thường xuyên nữa. Muốn tập trung vào công việc thì bố phải có sức khỏe. Bố nhé!. Nếu bố tự hào vì con là học sinh giỏi thứ hai lớp thì con tự hào vì bố của con là một tấm gương sáng để chúng con noi theo. Cả nhà cùng chống dịch và con sẽ không quên câu nói “Chống dịch như chống giặc”. Con tin rằng, rồi chúng ta sẽ chiến thắng đại dịch lần này nếu chúng ta có cố gắng. Chắc ở đó, bố mệt mỏi và vất vả lắm phải không? Chờ đến ngày bố về, con và mẹ sẽ làm thật nhiều món ngon để chào đón bố.
Cuối thư, con chúc bố luôn mạnh khỏe, lạc quan và bố cũng hứa với con như vậy nhé!
Con gái yêu của bố!”.
Hà Nội, ngày 31/12/2021
Gửi đến Bố mẹ yêu thương của con!
Chắc hẳn khi đọc được thư của con bố mẹ cũng rất bất ngờ và ngạc nhiên phải không ạ? Bởi đã từ rất lâu con không viết thư tay gửi về cho gia đình mình, một phần vì việc học khá bận, một phần vì dạo này dịch con ít được đi ra ngoài.
Hôm nay là ngày cuối cùng của năm, con mới có thời gian rảnh hơn để ngồi lại nhìn tất cả những gì đã trải qua trong một năm vừa rồi và viết những dòng này gửi cho bố mẹ.
Mặc dù đầu thư con rất buồn khi phải thông báo với bố mẹ là tết này con không thể bay sang Nhật để thăm và đón Tết với bố mẹ được. Có lẽ khi nghe con nói tin này bố mẹ không quá bất ngờ vì bố mẹ hiểu là tình trạng dịch bệnh tại Việt Nam của con và tình trạng dịch bệnh tại Nhật như thế nào?
Đã gần một năm con chưa được gần bố mẹ, dù hàng ngày được nhìn thấy bố mẹ qua hình ảnh song lòng con vẫn nhớ bố mẹ khôn xiết. Con nhớ từng cái thơm má, từng cái vuốt tóc, từng lời thủ thỉ âu yếm của bố mẹ. Thế nhưng dù vậy, dịp tết nguyên đán sắp tới con vẫn không thể sang thăm bố mẹ được. Bởi đại dịch Covid-19 đang hoành hành khắp nơi, mang theo những nguy hiểm khôn lường, con lo cho bố mẹ ở bên đó và con cũng lo cho cả tình trạng của Việt Nam hiện tại.
Dịch Covid-19 bắt đầu xuất hiện ở nước ta từ dịp Tết Nguyên Đán 2020 với khả năng lây lan chóng mặt. Nó khiến sức khỏe con người suy giảm nhanh chóng và dễ dẫn đến tử vong. Bố mẹ qua phương tiện truyền thông báo đài cũng biết Việt Nam đã có hơn 1000 người nhiễm phải loại virut này rồi.
Tuy nhiên thật may, là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy, mà cuộc sống của con tại Việt Nam vẫn ổn định và an toàn chỉ có điều là con phải hạn chế việc ra ngoài, tụ tập khi không cần thiết.
Và đó cũng chính là lý do mà con không thể sang với bố mẹ, dù con là người mong ngóng, chờ đợi từng ngày đến dịp nghỉ Tết dài ngày. Dù rất nhớ và muốn chạy ngay đến bên bố bên mẹ nhưng con vẫn ý thức được trách nhiệm của bản thân đối với xã hội, cộng đồng là cố tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của bộ y tế, rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Thế nên, bố mẹ đừng giận con và hãy tự hào về con bố mẹ nhé!
Ở bên đó, bố mẹ cũng hãy cố gắng thực hiện theo những khuyến cáo của quốc gia để giữ gìn sức khỏe của bản thân mình. Như hạn chế ra ngoài, tụ tập nơi đông người, luôn mang khẩu trang, thường xuyên sát khuẩn tay… Để chờ khi đại dịch qua đi, trong kỳ nghỉ hè sắp tới con sẽ qua thăm bố mẹ. Lúc ấy mẹ sẽ lại vuốt tóc con, thủ thỉ những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa. Mẹ nhé? Còn bố sẽ cho con đi chơi khu giải trí, cho con đi ngắm hoa anh đào trong tuyết bố nhé.
Con mong bố mẹ của con luôn bình an, con yêu bố mẹ nhiều.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247