Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Và tôi đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ.
Mỗi buổi sáng thức dậy, tôi cùng với ông nội đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Tôi cũng được thưởng thức bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Hay được dạo chơi cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Những trải nghiệm mới mẻ mà tôi chưa từng làm trong đời.
Nhưng trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi không chỉ có vậy. Tôi còn nhớ, buổi chiều hôm đó, chúng tôi rủ nhau ra bờ sông chơi. Tôi cùng anh Tùng - anh trai của tôi thì ngồi câu cá. Mấy bạn khác lại rủ nhau xuống sông thi đấu bơi lội với nhau. Cuộc thi đấu dường như diễn ra rất sôi nổi. Tôi ngồi câu cá nhưng vẫn nghĩ về trận đấu cách đó không xa. Cuối cùng, tôi quyết định chạy lại tham gia cùng nhóm bạn. Cả nhóm hào hứng đồng ý ngay.
Sơn - trọng tài của cuộc thi hô to để bắt đầu hiệp đấu. Tôi và Hoàng sẽ thi đấu với nhau. Trong tư thế chuẩn bị, chúng đã nhanh chóng vào cuộc đua. Hoàng đưa mắt nhìn tôi đầy thách thức. Trước đó, cậu đã thắng được phần lớn những người tham gia thi đấu. Nên cậu tự tin có thể đánh bại tôi. Còn tôi thì tự tin mình có thể giành chiến thắng. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Chúng tôi là những đối thủ ngang sức, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Bỗng nhiên Hoàng bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Mọi người ở trên bờ lo lắng dõi theo Hoàng. Tôi không nghĩ ngợi gì nhiều, bợi thật nhanh đến cứu Hoàng.
Cuộc thi đã kết thúc bằng một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Khi tôi đưa Hoàng lên bờ, mọi người đều vỗ tay khen ngợi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì đã cứu được Hoàng. Riêng Hoàng, cậu đã nói cảm ơn với tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy vui hơn cả việc giành được chiến thắng.
Một kỉ niệm thật đáng nhớ mà tôi được chứng kiến đã giúp cho tôi nhận ra bài học to lớn về tình bạn. Tôi sẽ còn nhớ mãi kỉ niệm này như một kí ức đẹp trong cuộc đời.
Hơi dài bạn thông cảm nha!
Nhớ vote và cám ơn mình nha
Chắc trong đời ai cũng có khuyết điểm và đó chính là câu chuyện buồn của chính bản thân. Vầ đây là câu chuyện buồn khiến tôi phải suy nghĩ lại và khiến tôi trưởng thành hơn.
Hôm đó, là ngày kiểm tra 15 phút môn địa lí. Nhưng tôi không hề nắm chắc thuyết bởi vì tối qua tôi đã đi sinh nhật bn. Tôi chỉ biến ngồi cắn bút mà suy nghĩ để làm thế nào. Vì tối hôm đó, tôi và gia đình đi sinh nhật bn tôi.
Tôi và bn tôi đã chơi với nhau tới tận đêm mới về. Tôi vào phòng và lấy tập sách ra học nhưng tôi cứ nghĩ. chắc là cô sẽ không kiểm tra đâu. Và sau đó tôi vội cất sách và đi lên giường để ngủ. Mẹ hỏi tôi ôn bài chưa thì tôi trả lời alf rồi. Nhưng thật sự là chưa.
Hôm đó, cô đi vào. Lòng tôi cảm thấy bồi hồi như lửa dốt. và rồi nỗi lo sọ đã chiến thắng Cô đã phát tờ kiêm tra xuống àm trong đầu tôi dường như không nhớ bất kì thứ gì. Tôi chỉ biết ngồi đó và bỏ giấy trằng cho đến hết 15 phút.
Và từ ngày hôm đó. Tôi đã rút ra bài học cho bản thân mình và định lí lại sự ham chơi của tôi. cũng từ câu chuyện này đã khiến tôi truuwongr thành hơn về mọi mặt!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247