`-` kiểu văn : biểu cảm
`-` `PTBĐ` chính : biểu cảm
`-` đoạn miêu tả : Mẹ tôi năm nay đã ngoài 40 nhưng trông vẫn còn trẻ lắm. Có thể trong mắt người khác mẹ tôi ko phải là một người phụ nữ xinh đẹp vì bà không có đôi bàn tay mềm mại, cũng chẳng nước da trắng hồng và sẽ hiếm khi nào tôi thấy bà diện những bộ đầm nữ tính. Mẹ tôi chỉ đơn giản là một người nông dân và đồng thời cũng là một người nội trợ.
`-` nhận xét : đây là một biểu đạt sự yêu thương trân trọng mẹ của mình.Qua bài văn ta có thể thấy đc nỗi vẫn vả tần tảo của mẹ khi nuôi con.Và ta còn thấy đc những sự hi sinh cao cả của mẹ dành cho mình là nhiều vô bờ bến.
`-` trình bày bố cục rõ ràng.
`-` đoạn 1 : Mẹ - tiếng gọi đơn giản mà lại thật thiêng liêng biết bao. Và đó cũng là người mà tôi yêu quý nhất trên cõi đời này.
`-` đoạn 2 : Mẹ tôi năm nay đã ngoài 40 nhưng trông vẫn còn trẻ lắm. Có thể trong mắt người khác mẹ tôi ko phải là một người phụ nữ xinh đẹp vì bà không có đôi bàn tay mềm mại, cũng chẳng nước da trắng hồng và sẽ hiếm khi nào tôi thấy bà diện những bộ đầm nữ tính. Mẹ tôi chỉ đơn giản là một người nông dân và đồng thời cũng là một người nội trợ. Ngày xưa, nhà bà ngoại tôi nghèo, mẹ tôi đã phải bỏ học năm 14 tuổi để kiếm việc làm, 19 tuổi thì gặp ba tôi, từ đó ngày ngày mẹ chỉ biết làm lụng, mong sao cho anh em tôi cuộc sống đủ đầy bằng bạn bằng bè mà đôi khi bà quên mất hạnh phúc của chính bản thân. Một cô gái 19 tuổi đã đánh đổi cả tuổi thanh xuân để rồi đổi lại những vết chân chim trên đôi mắt hiền hậu, những vết chai sạn trên đôi bàn tay trắng trẻo ngày nào và nỗi lo âu, vất vả ngày mùa.Ở với mẹ bao năm, tôi vẫn không thể hiểu hết nỗi cực của bà. Tôi nhớ rằng, khi tôi còn bé tôi đã từng cảm thấy xấu hổ hoặc thậm chí là mất mặt khi kể về mẹ trước lớp. Bây giờ nghĩ lại, tôi tự cảm thấy bản thân thật ngu ngốc làm sao. Tại sao tôi lại cảm thấy xấu hổ vì điều đó? Lẽ ra tôi nên cảm thấy tự hào khi có một người mẹ tuyệt vời chứ nhỉ? Mẹ tôi vừa là người lạc quan yêu đời dẫu đã phải bôn ba từ sớm, vừa là người duy nhất có thể rộng lượng tha thứ mọi lỗi lầm của tôi và hơn hết, mẹ đã phải hi sinh quá nhiều vì tôi. Tôi phải nên cảm thấy may mắn khi được làm con của mẹ mới phải. Từ nhỏ đến lớn, mẹ tôi chưa từng dạy tội học. Ấy vậy mà trong thâm tâm tôi, bà lại chính là người thầy đầu tiên và không một ai có thể thay thế được. Mẹ nâng đỡ những bước chân đầu đời của tôi, tập cho tôi nói những tiếng "ba","mẹ" ú ớ, lo cho tôi từng giấc ngủ, đút cho tôi từng thìa cháo, chén canh.
`-` đoạn 3 : Tôi biết, rồi một ngày nào đó mẹ cũng sẽ già đi...và rời xa tôi. Tôi yêu mẹ tôi, mỗi ngày có bà bên cạnh đều là những tháng ngày hạnh phúc nhất trong đời tôi. Tôi ước rằng mẹ sống mãi, dõi theo hết đoạn đường đời của tôi. Nhất định, một ngày nào đó tôi sẽ nói với mẹ rằng "Con của mẹ giờ đây đã khôn lớn rồi"!
`#` $vhuyhoang0512$ `***`
nghị luận hoặc tự sự
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247