Năm cấp một của tôi chan chứa thật nhiều " món quà " . Đó không phải là những thứ to lớn hay đắt đỏ mà chỉ là những kỉ niệm vui tươi dưới bóng nhà trường . Kỉ niệm khó phai nhất trong lòng tôi lại là lần chia tay cô giáo lớp năm của tôi .
Như bao ngày học bình thuòng khác , tôi cùng mấy đứa bạn cùng cắp sách đến trường . Vào chính khi mà cả lớp sinh hoạt mười lăm phút đầu giờ thì cô ngồi trên bàn bàn bàn nhìn chúng tôi một cách trìu mến . Giọng nói nhỏ nhẹ của cô vang lên :
- Các em à ! Cô có thể sẽ không dạy các em nữa !
Cả cái lớp náo nhiệt vui vẻ bỗng im bặt . Vốn vì chúng tôi học chẳng giỏi , chẳng chăm ngoan như lớp A . Cả lớp tôi ùa lên nơi cô đang ngời , nhao nhao hỏi cô tại sao lại không dạy chúng tôi nữa ? Cô với ánh mắt đượm buồn nhìn đám học sinh của mình :
- Vì một số lý do gia đình nên cô sẽ về với gia đình tại tận Hải Phòng . Nhưng các em không được buồn đâu nhé ! cô sẽ về thăm các em đó nha .
Tôi không thể tưởng tượng được cái cảnh mà lớp tôi thiếu bóng hình của cô . Chúng tôi bằng mọi cách để níu cô ở lại nhưng có lẽ ... chúng tôi đã mất cô thạt rồi ! Ngày hôm ấy , các tiết học diễn ra một cách kì lạ khi không khí như bị trầm xuống . Chúng tôi chỉ nghĩ đén cách để cô không rời xa chúng tôi nữa . Nhưng ... có lẽ đã lo quá xa rồi . Cô còn có thể dạy chúng tôi một tháng nữa ! Thế là chúng tôi không còn lo nữa !
Nhưng rồi ngày ấy cũng đã đến . Chúng phải nói lời từ biệt cô rồi ! Ai cũng tặng cô một cái ôm thật chặt như xin cô đừng đi nữa . Đứa nào đứa nấy nước mắt làm nhòe cả mắt . Tôi cũng òa khóc như một đứa trẻ nói cô rằng " Cô nhớ hức... hức ph... ph.. phải nh nhớ về thăm hức hức... chúng e em đấy nhé ! " . Đó là cái kỉ niệm duy nhất mà khiến tôi khóc nhiều đến vậy , nhớ về nó tôi lại thấy sóng mũi mình cay cay .
Gửi ak><
Khi còn là hs lớp 2.Tôi đã có 1 lần quên ko làm bài tập.Hôm đó , cô giáo đã giao rất nhiều bài và cả bài học thêm của tôi nữa.
Vì gấp quá nên tôi đã quên béng mất và ko làm vở bài tập.Sáng hôm sau đến lớp tôi mới phát hiện ra rằng mình đã quên ko làm bài.Tôi cầu mong rằng cô sẽ ko thu vở lên.Tiết đầu, may là lớp tôi học thể dục ,tôi đã nghĩ ra 1 sáng kiến trong đầu:"mình sẽ xin lớp trưởng cho mình ở lại lớp để làm bài tập,như vậy cô sẽ ko mắng mình nữa". Tôi đang định làm thì con bạn cùng bàn tôi cứ lôi tôi ra sân chơi trò đuổi bắt với nó,lúc đầu tôi còn đuổi nó đi.Nhưng lúc sau, tôi thấy đám bạn chơi vui quá nên đã kệ vở bài tập ở đó và ra chơi cùng đám bạn,nên tôi định tý nữa sẽ mượn vỏ của 1 đứa nào đó và chép.Đến giờ của cô,tôi mới sực nhớ ra rằng mình đã vui quá nên ko làm bài tập.Tôi đã cuống cuồng mượn vở nhưng tụi nó đều nộp hết lên cho cô rồi.Thằng tổ trưởng cũng đi đến chỗ tôi và thu vở tôi lên.Và rồi chuyện gì đến cũng sẽ phải đến.Cô đã gọi tôi lên bảng,nhưng vì là đầu năm nên cô chỉ nhắc nhở và nêu lên nhóm lớp.Về đến nhà bố mẹ đã trách mắng tôi và bắt tôi viết BẢN KIỂM ĐIỂM.Từ hôm đó tôi ko bao giờ dám như vậy nữa,bố mẹ cũng đẫ giảm bớt viêc học thêm cho tôi.Sau sự việc đó tôi đã rút ra được 1 bài học nhớ đời.
Tuy đó là 1 kỉ niệm buồn nhưng tôi lại thấy rất vui,vui vì mình rút ra được bài học và làm thay đổi bản thân mình.
^^ CHÚC BẠN HỌC TỐT AK ^^
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247