Trang chủ Ngữ văn Lớp 9 viết bài văn e hóa thân thành cậu bé trong...

viết bài văn e hóa thân thành cậu bé trong bài bếp lửa câu hỏi 3229960 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

viết bài văn e hóa thân thành cậu bé trong bài bếp lửa

Lời giải 1 :

có một thứ nơi đau cũng là điểm tựa của mình, luôn cho chúng ta những sự ấm áp  Nơi ấy là nhà. Nơi ấy với tôi còn có người bà kính yêu. Và để rồi, khi trưởng thành, khi đang sinh sống và làm việc tại Liên Xô, tôi lại bồi hồi,nhwos về người bà và cả bếp lửa 

Tôi lại nhớ về hình ảnh ngọn lửa hồng ấy…Ngọn lửa có lẽ là không lạ gì trong đời sống của mỗi chúng ta. Một ngọn lửa được bà nhen lên mỗi buổi sáng sớm. Một ngọn lửa được đôi bàn tay gầy guộc của bà ấp iu, che chở để chúng có thể cháy lên và tỏa sáng…

Hình như cái ngọn lửa thân thương ấy, tôi đã quen mùi khói từ năm tôi lên bốn. Năm đó gắn với nạn đói của dân tộc- năm 1945 với hình ảnh của những người chết vì đói nằm như ngả rạ. Bố tôi phải làm việc vất vả. Đến bây giờ tôi vẫn còn cay sống mũi mỗi khi nhớ lại về những năm đó…

Rồi tám năm ròng, tôi đã bên bà, cùng bà nhóm lên những ngọn lửa hồng. Khi con tu hú kêu trên những cánh đồng xa báo hiệu một mùa hè lại về, bà ơi, bà có còn nhớ không bà? Tôi còn nhớ, khi tu hú kêu, lại gắn với những câu chuyện bà hay kể về những ngày ở xứ Huế. Tiếng tu hú tha thiết kêu mãi không ngừng… Đó là những ngày tháng chiến tranh, bố mẹ tôi bận công tác ở xa nên không có nhà. Tôi ở cùng bà, được bà dạy làm, được bà dạy học. Bà đã thay cha mẹ tôi nuôi tôi khôn lớn và trưởng thành.

Rồi năm đốt làng cháy tàn cháy rụi, hàng xóm bốn bên trở về trong cảnh lầm lụi. Bằng tình cảm làng xóm láng giềng. mọi người đã giúp bà dựng lại túp lều tranh. Vẫn vững lòng, và thêm cả sự lo lắng cho bố mẹ tôi, bà liền dặn tôi rằng:

- Bố ở chiến khu, bố vẫn còn nhiều việc lắm. Mày có viết thư, không được kể này kể nọ nghe chưa, cứ bảo nhà vẫn được bình yên để bố mẹ an tâm công tác!

Rồi hàng ngày, cứ sớm rồi lại chiều, bà vẫn tiếp tục với công việc hàng ngày của mình là nhóm lửa. Một ngọn lửa chứa tình yêu thương của bà luôn ủ ấp nơi đáy lòng, một ngọn lửa chứa niềm tin dai dẳng của bà…

Đời bà luôn vất vả như thế. Vất vả nuôi tôi khôn lớn và ngày trước là vất vả nuôi bố tôi. Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ bà vẫn giữ thói quen dậy sớm, nhóm những bếp lửa ấp iu nồng đượm, nhóm cả những nồi khoai sắn có cả những yêu thương của bà để xây đắp cho tôi bao ước mơ, để giờ tôi có thể du học tại đất nước Liên Xô. Bếp lửa của bà còn nhóm lên cả nghĩa tình với xóm làng. Ôi bếp lửa của bà, tuy giản dị mà lại rất đỗi thiêng liêng!

Giờ đây, tôi đã đi xa, cách bà đến nửa vòng Trái Đất. Một cuộc sống mới đã mở ra trước mắt tôi. Nơi ấy, có những ngọn khói trăm tàu, có lửa trăm nhà và có niềm vui trăm ngả. Nhưng tôi vẫn chẳng thể nào tự quên nhắc nhở bản thân rằng “ Sớm mai này, bà đã nhóm bếp lên chưa?”

Bà ơi! Cháu yêu bà và cũng thương bà biết bao. Cuộc sống hiện đại dễ làm lòng người đổi thay nhưng hình ảnh của một người bà ngày ngày nhóm lên những ngọn lửa yêu thương sẽ mãi không bao giờ phai nhạt trong tâm trí cháu. Cuộc sống ở phương xa này, dù vui thật nhưng khi niềm vui tàn đi, nhất là những khi cháu ở một mình, cháu lại nghĩ về bà nơi mái nhà tranh, nơi bà kể chuyện cháu nghe, nơi bà dạy cháu học, nơi hình thành con người cháu, nơi có ngọn lửa hồng thắp lên trong cháu những ước mơ.

Thảo luận

-- bn ơi trưởng nhóm bị khóa hết 1 ngày nên có gì thì bạn cứ nói cho mik biết nha

Lời giải 2 :

Có một nơi chốn, chốn đi về và là con đường về nhà, là điểm tựa vững chắc cho hành trình của con người trong cuộc đời. Nơi đó là nhà. Ở đó, với tôi, có một người bà kính yêu. Để rồi lớn lên, khi sống và làm việc ở Liên Xô, tôi lại bồi hồi, cứ nghĩ đến hình ảnh người bà kính yêu và bếp lửa… tôi lại nghĩ đến hình ảnh ngọn lửa hồng. … Lửa có lẽ không còn xa lạ trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Mỗi sáng sớm, cô đều đốt lửa. Một quả cầu lửa, được bảo vệ bởi đôi bàn tay mảnh mai của cô ấy, để chúng bùng cháy và phát sáng ... Ngọn lửa thân yêu, tôi đã quen với mùi khói từ năm bốn tuổi. Năm đó liên quan đến nạn đói toàn quốc - năm 1945, người chết đói, nằm như ngả rạ. Cha tôi phải làm việc chăm chỉ. Hôm nay, nghĩ lại những năm tháng ấy, mũi tôi vẫn cứ râm ran ...Để rồi tám năm, tôi ở bên cô ấy và cùng cô ấy thắp lên ngọn lửa hồng. Khi lũ trẻ cất tiếng khóc chào đời trên cánh đồng xa báo hiệu mùa hè đã về, bà ơi, bà có nhớ không? Tôi còn nhớ lúc Tú khóc là liên quan đến câu chuyện mà cô ấy kể trong những ngày ở Huế. Những tiếng hú cứ vang lên từng tiếng một… Đó là những năm tháng chiến tranh, bố mẹ đi làm xa không ở nhà. Tôi sống với cô ấy, cô ấy dạy tôi làm việc, và tôi được cô ấy dạy dỗ. Bà đã thay bố mẹ tôi nuôi nấng tôi khôn lớn, rồi xóm làng bị cháy năm ấy, xóm giềng tứ phương đổ về nhốn nháo. Với tình làng nghĩa xóm. Mọi người đã giúp cô dựng lại ngôi nhà tranh. Cô ấy vẫn tin tưởng và lo lắng cho bố mẹ tôi, ngay lập tức cô ấy nói với tôi: - Bố đang ở chiến khu, bố còn nhiều việc phải làm. Mày có viết thư, đừng nói điều này điều kia, chỉ nói rằng mái ấm vẫn bình yên, để cha mẹ yên tâm công tác! Rồi hàng ngày, dù sáng hay tối, bà vẫn tiếp tục công việc nhóm lửa hàng ngày của mình.nhóm những bếp lửa ấp iu nồng đượm, nhóm cả những nồi khoai sắn có cả những yêu thương của bà để xây đắp cho tôi bao ước mơ, để giờ tôi có thể du học tại đất nước Liên Xô. Bếp lửa của bà còn nhóm lên cả nghĩa tình với xóm làng. Ôi bếp lửa của bà, tuy giản dị mà lại rất đỗi thiêng liêng!Giờ đây, tôi đã đi xa, cách bà đến nửa vòng Trái Đất. Một cuộc sống mới đã mở ra trước mắt tôi. Nơi ấy, có những ngọn khói trăm tàu, có lửa trăm nhà và có niềm vui trăm ngả. Nhưng tôi vẫn chẳng thể nào tự quên nhắc nhở bản thân rằng “ Sớm mai này, bà đã nhóm bếp lên chưa?”Nay tôi đang ở nơi đất khách quê người, nơi xa lạ, không người thân thiết làm tôi nhớ Tổ quốc, nhớ bà tha thiết. Ánh lửa lò sưởi bập bùng ngay trước mắt, nhưng không có mùi khói cay của bếp lửa bà tôi. Ôi bà ơi, con nhớ mùi khói cay và hình ảnh bếp lửa gắn bó với bà cháu mình, cháu chỉ muốn nhắc bà rằng : “Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa”.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 9

Lớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247