Một ngày thứ sau mát mẻ, bầu trời quang đãng với những đám may trắng bồng bềnh. Những chiếc lá úa vàng cùng những cánh phượng đỏ rơi rải rác trên sân trường. Hôm nay là ngày cuối cùng của năm học.
Chúng tôi đến trường với tâm trạng vừa vui lẫn buồn. Vui vì lại có được những tháng ngày dài nghỉ hè, được đi đây đó cùng bố mẹ nhưng lại buồn vì phải chia tay những đứa bạn thân, thầy cô giáo và cả bác bảo vệ thân yêu.
Mọi người không hẹn lại cùng nhau mang theo đồ ăn đến lớp. Đứa thì mang mấy quả ổi sau vườn, bạn thì mang theo mấy gói kẹo nhỏ, cái Mai lấy từ trong cặp sách túi thạch rau câu còn tôi mang thêm một vài chiếc bánh ngọt mẹ mới làm. Không ai bảo ai mà cùng để đồ ăn đến cuối giờ học.
Từng tiết học dường như trôi qua rất nhanh. Đầu tiên là tiết Tiếng Anh của thầy Tuấn. Hôm nay thầy cho chúng tôi hát những bài tiếng anh nhẹ nhàng, chơi trò chơi bằng tiếng anh. Cả tiết học của thầy rất thoải mái và vui vẻ. Tiết học tiếp theo là môn học mà bạn nào cũng yêu thích: môn thể dục. Cô Hoa thể dục bảo chúng tôi chạy một vòng quanh sân, tập một vài động tác cơ bản, rồi cả lớp quây quần quanh cô trò chuyện. Tiết học thể dục trôi qua nhanh thế. Nghỉ giải lao năm phút, cả lớp bắt đầu tiết toán của thầy Cường chủ nhiệm. Thầy dạy chúng tôi những bài tổng hợp cuối cùng, nhắc nhở cả lớp những sai sót thường mắc phải, những lỗi mà học sinh rất hay quên. Rồi đến tiết sinh hoạt cuối tuần, cả lớp không ai rời khỏi chỗ ngồi, Thầy giáo cũng ngồi trên bục giảng. Không khí trong lớp yên lặng, bên ngoài tiếng các bạn hò hét với nhau. Rồi thầy lên tiếng:
-Hôm nay là buổi học cuối cùng chắc chắn bạn nào cũng biết nhỉ. Thầy rất vui vì những năm vừa qua được chứng kiến cả lớp mình từng bước lớn lên. Cảm ơn tất cả các em đã cho thầy những kỉ niệm vui vẻ. Mong các em lên lớp mới, học ở môi trường mới có thể phát triển tốt hơn, gặp được những người bạn mới cũng đừng quên các bạn trong lớp nhé. Đến giờ chia tay không nên buồn, phải thật vui để tiếp theo mình còn liên hoan chứ.
Nhìn nụ cười ấm áp của thầy, lòng tôi thắt lại, nỗi buồn chợt trào dâng, tôi lại khóc. Tôi nhớ lại những lúc cả lớp phạm sai lầm làm thầy phải gánh hậu quả, nhớ khi có dịp lễ cùng nhau đến nhà thầy phá cỗ,... thời gian ấy đáng nhớ làm sao. Gạt đi những giọt nước mắt buồn bã, tôi nhìn lên bục giảng quan sát thầy nói chuyện với các bạn. Thầy già hơn so với 4 năm trước, cái lúc chập chững bước lên lớp một, tôi nhớ thầy vui vẻ dắt tay bọn tôi vào lớp. Nụ cười ấm áp, hiền lành ấy vẫn còn đây nhưng bây giờ trên khuôn mặt ấy xuất hiện một vài nếp nhăn nhỏ. Rồi cả lớp lấy đồ ăn, đồ uống ra mời thầy, mời mọi người.
Thế là buổi học cuối cùng lại kết thúc như vậy. Nhưng không phải vì buổi học cuối cùng mà cả thầy, cả lớp lại không thể gặp được nhau. Chúng tôi vẫn sẽ liên lạc với nhau, những lúc rảnh rỗi sẽ cùng nhau đi chơi, đi ăn, đến nhà thầy đạp phá như ngày nào. Buổi học cuối cùng là ngày kỉ niệm đáng nhớ của đám học trò chúng tôi.
Có thể nói, dù đã học tại ngôi trường tiểu học này được gần năm năm thế nhưng có lẽ bản thân tôi vẫn chưa bao giờ thật sự quan tâm đến vẻ đẹp quang cảnh của ngôi trường thân yêu của mình. Hôm nay tôi đến trường sớm hơn mọi ngày, vì thế mà tôi đã có dịp quan sát kĩ lưỡng quang cảnh của trường trước buổi học.
Vì còn khá sớm nên trường vẫn còn vắng vẻ. Nơi cổng trường hàng ngày đông đúc, tấp nập là thế vậy mà lúc này mới chỉ một hai học sinh đang rảo bước vào bên trong trường. Chiếc cổng trường nâu sậm như vừa mới tỉnh dậy sau giấc ngủ, dang hai cánh cổng chuẩn bị đón học sinh vào trường. Sân trường rộng bằng xi măng khoác trên mình chiếc áo màu ghi sần sùi, có lẽ chỉ một lúc nữa thôi, nó sẽ lại được bao phủ bởi đầy ắp học sinh đến lớp. Cột cờ cao, to sừng sững, lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Trường khá yên bình và tĩnh lặng, dường như có thể nghe rõ tiếng những chú chim họa mi đang hót líu lo đón chào ngày mới trong những vòm cây bàng, cây phượng. Những hàng cây to lớn, tán lá xòe rộng như những chiếc ô khổng lồ rung rinh trong gió. Đi dọc theo sân trường, vườn hoa hồng, hoa cúc rực rỡ tỏa hương thơm ngát, còn đọng lại những giọt sương mai trên những cánh hoa mỏng manh.Các dãy nhà như được bao phủ bởi một sự yên ắng đến lạ thường, khu nhà lớp 1,2,3, khu nhà lớp 4,5 và khu nhà hiệu bộ mới chỉ thưa thớt một vài bạn học sinh đến sớm trực nhật, các bác công nhân viên nhà bếp đang tất bật chuẩn bị cho thực đơn bữa trưa của chúng tôi. Tôi bước về trước hành lang của lớp mình, quang cảnh ngôi trường như được thu lại trong tầm mắt tôi. Thì ra, ngôi trường này, ngoài những lúc tấp nập, rộn rã của nó hàng ngày thì cũng có những khoảnh khắc nó yên bình đến vậy. Tôi nghĩ rằng, có lẽ sau mỗi ngày, nó cũng giống như chúng ta vậy, cũng cần những giờ phút nghỉ ngơi để bắt đầu một ngày mới cung cấp tri thức, những hoạt động học tập, vui chơi cho con người. Ông mặt trời đã dần lên cao, những tia nắng vàng rực rỡ chiếu xuống sân trường, học sinh đã đến ngày một đông hơn, và như mọi ngày, không gian lại quay lại với vẻ rộn rã, tấp nập của nó cùng tiếng học sinh cười nói vui vẻ . Chúng tôi bước vào một ngày học mới với nhiều niềm vui bổ ích đang chờ ở phía trước sau khi tiếng trống “Tùng tùng tùng” báo hiệu đến giờ vào lớp vang lên.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247