Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 Văn biểu cảm tả về em bé. câu hỏi 55751...

Văn biểu cảm tả về em bé. câu hỏi 55751 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Văn biểu cảm tả về em bé.

Lời giải 1 :

_Xin chào! Xin chào! ^^_

*Bạn tham khảo nha*

1. Dàn ý:

1. Mở bài

- Giới thiệu đối tượng định tả

2. Thân bài

- Miêu tả bao quát:

+ Ngoại hình: Khuôn mặt, tóc, mắt, miệng,...

- Thời gian nhìn thấy em ấy

- Diễn biến hoạt động: 

+ Em ấy đang làm gì

+ Hoạt động trọng tâm là gì

+ Đôi lúc em nói lên vài từ

+ Lúc đi lúc ngồi

- Khoảnh khắc mà mình ấn tượng nhất là lúc nào

3. Kết bài

- Cảm xúc về em ấy

 2. Bài tham khảo:

 Khoảnh khắc ấy, lúc em Bon nhà tôi nó đưa hủ muối cho mẹ nó, tôi nhìn mà trông có vẻ buồn cười vì những kiểu đi, kiểu bò, kiểu lăn lóc dưới nền nhà để đưa hủ muối. Nhưng cái dáng ấy, nó vẫn dễ thương hơn bao giờ hết, cá kiểu dơ tay rồi đặt hủ muối lại chạy vòng tròn, nhặt lên rồi chạy, trông có vẻ thú vị lắm ấy chứ. Bon nhà tôi nổi danh là nghịch ngợm nhất trong nhà, chẳng mấy khi nó ngồi yên một chỗ và vâng lời cả, toàn trêu chọc tôi khi học bài hay làm việc nhà, đôi lúc tôi còn nghĩ nó là anh của mình nữa chứ. Vào buổi trưa lúc ấy, tôi nấu ăn cùng với mẹ của mình, tôi bất cẩn va vào hủ muối rồi nó rơi xuống. Bon hí hỏng nhặt lên rồi chạy ra phòng khách, tôi liền đi theo nó để lấy lại hủ muối nhưng đến khi ra ngoài phòng khách, Bon là cái điệu mà ngay cả tôi cũng phải cười, chỉ vì một cái dáng của nó mà tôi đã bật cười, không xứng danh "cô gái lạnh lùng" mà mấy đứa trong lớp đặt. Ra phòng khách, thấy Bon đặt hủ muối xuống đất, nó nhảy lên hai cái rồi cầm hủ muốn chạy ra sân, rắc rắc vài hạt xuống đất, lúc này tôi đã nói thiệt to: "Thằng Bon kia, trả hủ muối lại đây!!!", nhưng lời nói cứ như gió thoảng bên tai nó, cứ nghịch hủ muối cho đến khi....... Con chó nhà hàng xóm chạy qua, tính hay sợ chó nên gặp chó là chạy toán loạn. Nó chạy vào nhà thì bị ngã huỵch xuống, tôi vẫn đang tức nhưng khi nhìn thấy thằng Bon như vậy, vẫn phải bế nó dậy chứ nhỉ. Nó bỏ hủ muối ấy lại chỗ sân rồi chạy vào nhà bếp với mẹ, nhưng được một lúc lại chạy ra. Không biết nó làm gì, chạy đến chỗ sân nơi gần con chó ấy, nó cầm hủ muối lên rồi lại chạy vào nhà. Nó nói: "Hai, hai", vừa nói vừa kéo tôi vào. Nó chạy vào đưa hủ muối cho mẹ, chắc là cố tình lập công trước tôi rồi còn gì. Khép lại cuốn nhật kí 2 năm về trước của tôi, vẫn thấy vui vẻ vì khi mình mới đọc được một trong số tuổi thơ đẹp của tôi, và nó là một phần tạo nên thế giới trào đầy sức sống.

Thảo luận

Lời giải 2 :

Cuộc sống xung quanh ta sẽ trở nên vui vẻ và đỡ buồn chán hơn khi có những tiếng cười, tiếng nói của những em bé dễ thương. Tôi cũng có một đứa em gái đang tuổi tập đi, tập nói, đó là người mà tôi yêu quý nhất tỏng gia đình.

Em gái tôi tên là Hạ An, vừa tròn một tuổi kể từ khi sinh ra. Hạ An là một cô bé dễ thương và khá tinh nghịch. Con bé có mái tóc tơ đen óng ả, mềm mượt, lúc nào cũng để xõa như công chúa. Tuy còn nhỏ nhưng Hạ An cũng khá bụ bẫm, khuôn mặt cô bé tròn, hai bên má có ngần phình ra cùng với làn da trắng hồng khiến ai nhìn bé cũng muốn cắn yêu một cái. Đôi mắt bé tròn, to đen láy, long lanh như hột nhãn, chiếc mũi nhỏ, xinh, cái miệng đỏ hồng, mỗi khi cười lại để lộ hàm răng chưa mọc hết, trông dễ thương vô cùng. Ngày ngày, Hạ An được bố mẹ cho tập nói, tập đi, mỗi lần như vậy, tôi lại được chứng kiến những khoảnh khắc đáng yêu của cô bé.

Khi tập đi, vì đôi chân chưa đứng vững, nên mỗi bước chân của An đều được bố mẹ đỡ, dìu dắt theo, rồi dần dần con bé đã có thể tập tễnh bước đi được một vài bước ngắn khiến cả nhà tôi vui mừng không thôi. Theo từng bước chân, cái thân hình bụ bẫm, tròn tròn của con bé lại bập bênh theo nhịp bước, trông giống như con lật đật nhỏ đáng yêu, miệng thì cười toe toét như hãnh diện, tự hào. Cũng có đôi khi bé ngã sõng xoài trên mặt đất, tuy nhiên nhờ sự cổ vũ, khích lệ của những người xung quanh, nó lại đứng lên và bước đi tiếp. Con bé luôn chăm chỉ tập đi, vậy nên đến bây giở nó đã có thể đi được một đoạn dài mà không cần người đỡ. Bé An của tôi thật giỏi!

Tập đi là một chuyện nhưng khi Hạ An tập nói, cô bé lại khiến cho cả gia đình tôi có những khoảnh khắc cười vui vẻ. Mấy ngày đầu, cô nàng được mẹ dạy nói những tiếng đơn giản như “ba”, “mẹ”, “chị”,..Chao ôi, cái giọng non choẹt cất lên nghe mới đáng yêu làm sao! Dần dần cô bé được dạy những câu nói dài hơn, rồi học lại lời nói của những người xung quanh, nói theo khiến mọi người có những trận cười sảng khoái. Gia đình tôi đều rất vui mừng vì bây giờ bé đã có thể nói gần như sắp sõi được những câu giao tiếp cơ bản hàng ngày.

Được chứng kiến những khoảnh khắc đáng yêu của em gái tôi khi tập nói, tập đi, tôi lại nhớ đến bản thân mình ngày trước, cũng đã từng có những khoảng thời gian non nớt và dễ thương đến vậy. Tôi hy vọng bé Hạ An sẽ ngày càng đi vững và nói sõi để có thể cùng tôi trò chuyện và đi chơi sau này.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247