Năm nay tôi đã lên lớp 7, đã quá quen với không khí học đường, nhưng chợt nhìn thấy những em học sinh lớp một nắm tay mẹ dẫn đến trường, làm tôi thêm hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỷ niệm ngây thơ. thơ, bé bỏng của một cậu bé bắt đầu bước vào cổng trường trong bàn tay đầy tình thương của mẹ.
Đó là ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi để ý từng nét mặt lắng nghe trên mặt họ, trong đó có cả mấy người thường đi chơi với tôi, cùng với sự chu đáo của người lớn giống như mẹ tôi vậy. Sáng đó, lần đầu tiên tiếng trống trường vang lên trong lòng tôi - tiếng trống sáng tạo, thôi thúc, nao nao lòng tôi cũng muốn nhảy nhót và lòng tôi hồi hộp muốn khóc. Chúng tôi hát rất hay, hát hào hùng, thuộc rất nhanh vì cô giáo bảo vệ để sau mỗi lần chào cờ, chúng tôi sẽ hát dưới cờ chứ không đứng im như hôm nay.
Tôi không biết mình ngồi trong lớp học từ khi nào, tôi nhìn ra bên ngoài cửa sổ và tìm kiểu dáng thân thương của mẹ tôi trong lớp người chen chúc, thử sức cẩn thận trước khi ra khỏi trường cổng. Thực tế bây giờ trong lòng tôi không còn một mối bận tâm nào nữa, tôi hoàn toàn bình tĩnh và chúng tôi đang bắt đầu làm quen với cô giáo. Những tia nắng ấm như trong truyện cổ tích cô kể trong hàng đêm
Với tôi, nếu không có ngày khai trường đầu tiên đi học chữ - phút đầu tiên được “cô giáo”, lần đầu nghe tiếng trống trường và đứng dưới lá cờ tổ quốc hát quốc ca đó… tôi sẽ có gì sâu sắc với mái trường và tuổi thơ nhỉ?
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247