Từ mấy ngày nay, suốt cả ngày, từ sớm tinh mơ đến tối mịt, tiếng mõ lại inh ỏi vang lên ở đầu làng mà tôi thấy thật ngột ngạt, bức bối. Tiếng khóc, tiếng thét, tiếng quát.. cứ vẳng lên trong đầu, khiến tôi chẳng thể nào chợp mắt nổi.
Số là mấy hôm nay đến ngày thu sưu thuế của triều đình, lính lệ, các quan nha từ trên tề tựu đông đủ ở đình làng, bắt mỗi đầu đinh ba đồng bạc để nộp suất sưu. Nếu không có tiền đóng, các quan sai lính lệ bắt người ấy ra đình, đánh cho đến khi nào đủ tiền thì thôi. Nhà tôi thì chỉ có hai mẹ con, thằng con trai đi làm phu ở xa, nó không về nhưng thỉnh thoảng cũng gửi biếu tôi ít tiền nên tôi cũng tích góp để nộp đủ sưu cho hai mẹ con tôi, chỉ có nhà chị Dậu - hàng xóm của nhà tôi, mới đáng thương.Là hàng xóm của chị, tôi biết để đóng suất sưu cho chồng, chị đã phải bán hết mấy gánh khoai, đàn chó và cả đứa con gái đầu lòng mới sáu, bảy tuổi. Nhà chị giờ đây không còn gì có thể bán được.Một hôm, tôi vừa đi chợ về thì chợt thấy cai lệ và người nhà lí trưởng sầm sập đi vào nhà chị Dậu. Biết là có chuyện, tôi vội bỏ dở công việc, vội sang ngay nhà chị Dậu xem giúp được gì không. Vô tình tôi còn được chứng kiến cảnh cô ấy đánh nhau với bọn cai lệ.Tôi thấy ở góc nhà, thằng cu Dần đang vục đầu húp soàn soạt bát cháo loãng, còn cái nhà chị Dậu thì đang quạt một bát khác cho nhanh nguội. Sau đó, chị bê bát cháo ra cho anh Dậu và ngồi xem anh ăn có ngon miệng không. Nhìn hoàn cảnh đáng thương của gia đình cô ấy, tôi không khỏi xót xa.Anh Dậu hình như biết ý vợ nên cố gắng ngồi dậy. Anh vừa kề bát cháo vào miệng thì cai lệ và người nhà lí trưởng tay roi, tay gậy hùng hổ bước vào. Cai lệ hống hách gõ đầu gậy xuống đất, cất giọng khàn khàn, bắt vợ chồng anh Dậu phải nộp sưu ngay lập tức, nếu không thì trói, mang ra đình.Nghe dọa, sợ quá, anh Dậu ngã lăn đùng ra phản. Tôi trông anh thật tội nghiệp. Cái anh này sức lực đã yếu lại còn bị ốm một trận dài từ năm ngoái nên sức càng yếu hơn, người gầy xác xơ đi. Chỉ vì thiếu tiền sưu mà từ hôm trước, anh đã bị cùm trói cả ngày đến mức ngất đi, tưởng không sống nổi, chúng nói mới trả về. Chắc sợ quá, anh Dậu rúm người lại, miệng lắp bắp, không nói thành lời.Đã vậy, khi nhìn thấy anh Dậu như thế, ông người nhà lí trưởng còn hách dịch, mỉa mai: "Anh ta lại sắp phải gió như đêm qua đấy mà". Rồi ông ấy quay sang bảo chị Dậu muốn khất sưu thì hãy đi gặp ông lí mà khất còn anh ta không cho chị khất thêm một giờ nào nữa.Thấy thế, chị Dậu khẩn thiết van xin, giãi bày. Giọng, chắp tay, khẩn thiết, nài nỉ và nghe như còn rơm rớm nước mắt:
- Thưa ông, nhà cháu đã nghèo, lại nộp thêm suất sưu cho chú ấy nữa nên mới chậm tiền sưu của các ông, chứ cháu có lòng nào dám bê trễ tiền sưu của nhà nước đâu ạ? Các ông thương cháu, làm phúc nói với ông cai ông lí cho cháu xin được khất..
Tôi xót xa cho chị quá. Nghe chị vừa rãi bày hết câu thì tôi thấy cai lệ trợn ngược hai mắt lên, quát chị, không đồng ý cho chị khất sưu.Chị Dậu vẫn nhẫn nhục hạ mình, quỳ xuống, van xin trong tiếng chửi mắng quát nạt của cai lệ và người nhà lí trưởng. Chị đã hạ mình hết mức để cứu chồng. Vì chồng, chị đã hạ mình, nghe lời van xin của chị, chắc ai cũng xót thương. Tôi còn rơm rớm nước mắt. Nhưng ngược lại, chẳng những không động lòng mà cái thằng cai lệ còn quay sang hét người nhà lí trưởng trói anh Dậu lại.
Trong khi ông người nhà lí trưởng còn đang lóng ngóng, bối rối, không nỡ trói một người đang ốm bê ốm bết thì lão cai lệ chạy đến giật phắt lấy sợi dây thừng, xông đến để trói anh Dậu. Tình thế bất ngờ quá, tôi lo cho nhà chị Dậu lắm mà không giúp được gì. Tôi cũng nghèo nên bất lực, không giúp được gì cho chị cả.Không khí càng lúc càng căng thăng, tên cai lệ như bỏ mặc ngoài tai những lời van vỉ, hắn đẩy chị ra, xông vào trói anh Dậu.Vốn là người yêu thương chồng con nên đến nước này, chắc không chịu được nữa, chị lớn tiếng:
- Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ!
Ôi chao, là người khác trong tình thế này bị dọa cho hồn bay phách lạc thì chỉ biết khóc lóc, nín thin thít hay nói không nên lời. Nhưng lúc này, nghe chị ấy nói, tôi thấy chị ấy thật sắc sảo làm sao, lời nói của chị thật thấu tình đạt lí làm sao. Chưa kịp khâm phục hết các ứng xử của chị thì tôi bất ngờ quá, tên cai lệ còn xông tới tát chị Dậu đánh "bốp" một cái để thách thức rồi lại tiếp tục xông vào trói anh Dậu. Hắn bỏ ngoài tai tất cả lời van xin, lí lẽ của chị. Thế là, không chịu được nữa, chị xông vào kéo tên cai lệ ra, miệng rít lên, thách thức:
@Kyo UwU
xin ctlhn ạ:33
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247