hi còn là hs lớp 2.Tôi đã có 1 lần quên ko làm bài tập.Hôm đó , cô giáo đã giao rất nhiều bài và cả bài học thêm của tôi nữa.
Vì gấp quá nên tôi đã quên béng mất và ko làm vở bài tập.Sáng hôm sau đến lớp tôi mới phát hiện ra rằng mình đã quên ko làm bài.Tôi cầu mong rằng cô sẽ ko thu vở lên.Tiết đầu, may là lớp tôi học thể dục ,tôi đã nghĩ ra 1 sáng kiến trong đầu:"mình sẽ xin lớp trưởng cho mình ở lại lớp để làm bài tập,như vậy cô sẽ ko mắng mình nữa". Tôi đang định làm thì con bạn cùng bàn tôi cứ lôi tôi ra sân chơi trò đuổi bắt với nó,lúc đầu tôi còn đuổi nó đi.Nhưng lúc sau, tôi thấy đám bạn chơi vui quá nên đã kệ vở bài tập ở đó và ra chơi cùng đám bạn,nên tôi định tý nữa sẽ mượn vỏ của 1 đứa nào đó và chép.Đến giờ của cô,tôi mới sực nhớ ra rằng mình đã vui quá nên ko làm bài tập.Tôi đã cuống cuồng mượn vở nhưng tụi nó đều nộp hết lên cho cô rồi.Thằng tổ trưởng cũng đi đến chỗ tôi và thu vở tôi lên.Và rồi chuyện gì đến cũng sẽ phải đến.Cô đã gọi tôi lên bảng,nhưng vì là đầu năm nên cô chỉ nhắc nhở và nêu lên nhóm lớp.Về đến nhà bố mẹ đã trách mắng tôi và bắt tôi viết BẢN KIỂM ĐIỂM.Từ hôm đó tôi ko bao giờ dám như vậy nữa,bố mẹ cũng đẫ giảm bớt viêc học thêm cho tôi.Sau sự việc đó tôi đã rút ra được 1 bài học nhớ đời.
Tuy đó là 1 kỉ niệm buồn nhưng tôi lại thấy rất vui,vui vì mình rút ra được bài học và làm thay đổi bản thân mình
Trải nghiệm là hành trang quan trọng của mỗi người trong cuộc sống. Nhờ có những trải nghiệm mà chúng ta đã có thêm những bài học quý giá.
Tôi vẫn còn nhớ mãi về một trải nghiệm khi còn bé. Tôi đã được bố dạy đi xe đạp. Đó là vào dịp nghỉ hè năm tôi mười tuổi. Bố đã quyết định sẽ dạy tôi cách đi xe đạp. Lúc đó, tôi cảm thấy rất háo hức, nhưng cũng khá lo lắng. Sáng chủ nhật, bố đưa tôi ra một con đường vắng xe cộ qua lại ở trong làng để tập luyện. Đầu tiên, bố hướng dẫn tôi cách giữ thăng bằng. Đó quả là một điều không hề đơn giản. Nhưng nếu bạn giữ được chiếc xe thăng bằng rồi thì việc đi xe sau đó sẽ dễ dàng hơn. Bố đã ngồi ở yên sau để có thể chống chân cho xe khỏi đổ.
Hai bố con tôi miệt mài tập luyện đến gần trưa. Tôi phải loay hoay rất nhiều lần mà vẫn chưa thành công. Chiếc xe lúc thì nghiêng bên trái, lúc lại nghiêng sang phải. Điều đó khiến tôi cảm thấy chán nản. Sau giờ nghỉ trưa, bố con tôi lại tiếp tục tập luyện. Ngày đầu tiên tập đi xe đạp với tôi thật dài. Trên đường về nhà, bố kể cho tôi nghe về quá trình tập luyện xe đạp của mình. Bố đã không có ông nội ở bên hướng dẫn, mà phải tự mình học, với sự giúp đỡ của một người bạn. Nghe xong, tôi cảm thấy có động lực hơn rất nhiều. Tôi nói với bố ngày mai sẽ cố gắng hơn nữa.
Nhiều ngày qua đi, tôi bắt đầu đi được những quãng đường nhỏ. Trong quá trình tập, tôi đã bị ngã xe một lần. Đầu gối bị thương khiến tôi cảm thấy khá đau. Nhưng sau đó, tôi vẫn tiếp tục tập luyện. Tôi đã đi được một quãng đường xa mà không cần có bố ngồi đằng sau. Cảm xúc khi đó của tôi là vô cùng sung sướng, hạnh phúc. Ngay sau đó, trong dịp sinh nhật, bố mẹ đã tặng tôi một chiếc xe đạp rất đẹp.
Trải nghiệm này đã giúp tôi rèn luyện cho mình tính kiên trì. Tôi nhận ra rằng không có gì là không thể khi bạn đủ quyết tâm.
HỌC TỐT NHÉ :)
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247