Em là một học sinh giỏi của lớp. Em luôn tự hào về điều đó. Từ khi đi học, chưa một lần em bị điểm kém hay bị thầy cô khiển trách điều gì. Thế nhưng, một lần vì chủ quan, thiếu cẩn thận trọng khi làm bài mà em bị điểm kém. Sự việc đó khiến cho em nhớ đến tận bây giờ.
Hôm ấy là giờ kiểm tra môn Văn. Đây là bài làm kể chuyện nên em cũng chẳng lo lắng gì nhiều vì em viết văn lúc nào cũng được cô giáo khen viết hay, có cảm xúc. Khi cô giáo trả bài kiểm tra của lớp, cô không mỉm cười như mọi lần. Em lo lắng, trái tim đập thình thịch trong lòng ngực. Đến lượt em nhận bài, cô úp bài của tôi xuống bàn, nét mặt không vui. Tôi run rẩy khẽ giở bài lên. Nhìn thấy một điểm 2 to tướng, nước mắt rưng rưng. Không thể nào lại như thế? Có lẽ cô đã nhầm lẫn, bài này tôi làm rất tốt cơ mà. Nhưng điểm 2 quá rõ ràng. Em nhìn sang lời cô phê: “Bài viết lan man, lạc đề, cần cố gắng hơn'.
Đề bài yêu cầu: "Hãy kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến người khác buồn lòng mà em cứ viết lan man hết chuyện này sang chuyện khác thì là lạc đề rồi. Em bỗng nhớ lại lời cô dặn khi làm bài, phải tập trung vào tình huống chính, có miêu tả và biểu cảm. Thế mà em chỉ toàn là kể thôi. Em cố bình tĩnh nhìn lại rồi vội vàng gáp bài vào, nhìn các bạn xung quanh. Bạn nào cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai dể ý đến nỗi đau khổ của em. Có lẽ các bạn nghĩ rằng em đang sung sướng với điểm giỏi như mọi lần vì em giỏi văn nhất lớp. Càng nghĩ càng xấu hổ, em cúi gằm mặt xuống bàn, nước mắt cứ tuôn trào ra ướt hết cả áo. Bạn Quỳnh còn được điểm 6, trong khi em chỉ được điểm 2. Không thể nào diễn tả hết nổi buồn.
Em cảm thấy ánh mắt cô giáo vừa buồn, vừa ngạc nhiên và thất vọng. Cô đến bên em, ánh mắt hiền từ, nhẹ nhàng khuyên bảo. Cô bảo, lần sau phải chú ý, làm đúng các yêu cầu điểm sẽ cao thôi, đừng buồn nữa. Các bạn cũng đồng thanh nói thế. Em lau nước mắt, cô gắng mỉm cười nhưng trong lòng vẫn lo lắng
Đó là lần đầu tiên tôi bị điểm kém. Đề bài không khó, chỉ tại em chủ quan, chẳng chịu đọc kĩ. Quá tự tin vào sức học của mình, quá thõa mãn trước lời khen của cô giáo và bạn bè nên em đã chủ quan để điểm kém. Em đã rút ra cho mình một bàif học và hối hận về việc làm của mình.
Chúc bạn học tốt^^
có rất nhiều kỉ niệm học trò , tuổi thơ mà chúng ta ko thể quên đc cx như tôi kiể niệm đc diểm 0 đầy sự buồn thiu khi đã chủ quan ko hc bài
Vào lần sắp thi , cô giáo giao chó chúng tôi rất nhiều đè cương để làm bài . Nhưng tôi tôi dã nghĩ bài kiểm tra này chắc cx đễthôi vì mấy môn kia mik đều đc 9 diểm . Tôi đã ở nhà vào trơi điện tử rất lâu , mẹ tôi bảo con có thi j ko tôi đều lắc đầu bảo mẹ con ko thi j ạ . Mẹ tôi hỏi lại con có còn phải thi môn nào ko nhưng tôi vân kiên quết nói con ko thi môn nào ạ .Trong khi đó các bn tôi chắc đã ôn thi rất nhiêm ngặ đẻ diểm cao nhưng tôi lúc đô j vẫn khong quan tâm mà ngồi chỉ bt chới . Đúng sáng thứ 6 là ngày thi , tôi cx rất là ko quan tâm khi các bn bảo cậy ôn bài đi còn thời giân đấy tôi mặc kệ họ mà cứ nhảy đi chơi ko để í lời nói của họ . Vào bài thi tôi bảo ôi bài này thật dễ , tôi lm xong xuôi . Lúc nộp bài tôi thấy các cô giáo lăc đầu bài của tôi . vài ngày sau cô giáo chủ nhiệm tar bài iểm tra và phê bình tôi và bói'tại sao cá cô giáo đậy môn hc đx cho đề cương ôn tập kĩ như vậy mà e ko chịu hc bài vậy , cô rất thất vọng thành tích của em ' . Lúc về nhà tôi đưa bài đc diểm 0 cho mẹ , mệ tôi tức lăm nhưng vẫn nhịn con giận và ô tồn giạng lại cho tôi nghe nhưng bài hc
sau ngày đó tôi dã ko bào ko bao h dám chủ quan trong qua trình hc tập và đã ân hận khi đã ko ôn bài . Sau hôm đó tôi dã phát huy đc rất nhiều và đc các bn bầu lm lớp trưởn
$@Lun$
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247