BÀI 1
Mở bài gián tiếp Tả cái trống trường em : Mỗi ngày đến trường của em đều là những ngày vui. Vui vì được học thêm biết bao điều mới lạ và bổ ích. Vui vì được gặp gỡ thầy cô, bạn bè. Và có một niềm vui nữa mà em cho là khá đặc biệt. Đó chính là những khoảnh khắc được lắng nghe âm thanh của bác trống trường
Kết bài không mở rộng Tả cái trống trường em : Không phải riêng chúng tôi mà cả các anh chị lớp trước đã từng học ở đây, mỗi lần nghe tiếng trống trường nhịp đều gợi lại cho mình biết bao những kỉ niệm. Ba hồi trống náo nức buổi tựu trường nghe âm vang như một ngày hội. Sáu tiếng trống báo hiệu giờ vào học. Một nhịp trống ba rộn rã niềm vui giờ giải lao. Và một hồi dài ngân vang tha thiết như lưu luyến tiễn đưa chúng tôi trở về nhà sau một buổi học căng thẳng nhưng thú vị.
BÀI 2
"Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.
Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở.
Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi:
- Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?
Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ:
- Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!
Ông cụ đáp lời chàng tiều phu:
- Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên. Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng bạc sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo:
- Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không? Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ:
- Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ.
Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng vàng và hỏi chàng tiều phu:
- Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:
- Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ.
Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:
- Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không! Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:
- Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày. Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:
Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận. Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ".
- Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?
Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:
- Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ.
Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:
- Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không! Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:
- Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày. Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:
Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận. Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ".
1. Cái trống trường rất quen thuộc với học sinh, ai cũng đều đã nghe tiếng trống. Kể cả em cũng vậy.
2.
Có 1 câu chuyện em đã được nghe, đã được đọc. Câu chuyện ấy có tên là Son
Câu chuyện ấy sảy ra vào đời Hùng Vương thứ 18 vua có 1 cô con gái tên là Mị Nương. Có nhan sắc đẹp tuyệt trần không ai sánh bằng công chúa, cô có 1 nước da trắng mịn và gò má hồng hào. Vua đã thấy con gái mình đã đến tuổi lấy chồng muốn tìm 1 người chồng phải thật tài giỏi, tuấn tú. Liền sai sứ giả truyền cho tất cả mọi người để tìm kiếm chồng cho công chúa.
Nghe được tin tất cả tràng trai đều đến để cầu hôn. Nhìn như vậy nhưng không vừa lòng Vua. Nhưng có 2 chàng trai nhà Vua chú ý. 1 người có tên là Sơn Tinh ( là thần núi ). Người còn lại tên là Thủy Tinh ( là thần biển ). Vua liền cho truyền cả 2 chàng trai vào để chổ tài, nếu ai có tài hơn thì nhà Vua sẽ chấp nhận gả con gái mình, lập tức Mị Nương cho người đón. Chàng Sơn Tinh chổ tài trước, chàng chỉ tay ở đâu nơi đó mọc lên hàng núi cao, hùng vĩ. Thủy Tinh vẫy tay mưa ào ào đổ xuống, dâng nước lên thật cao.
Cả 2 chàng đều tài giỏi. Lúc này nhà Vua băn khoăn không biết chọn ai. Bèn ra thêm thử thách. Vua Hùng nói rằng:
- Cả 2 ngươi đều rất tài giỏi ta không biết chọn ai. Bây giờ sẽ như thế này ai đem được sính lễ đến trước sẽ được cưới Mị Nương sính lễ gồm: 1 trăm ván cơm nếp, 1 trăm tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao mỗi thứ một đôi.
Hôm sau, khi trời chưa sáng rõ Sơn Tinh đã đem đầy đủ lễ vật đến trước và được cưới Mị Nương. Thủy Tinh đến sau không lấy được vợ đùng đùng nổi giận đem quân đuổi đánh Sơn Tinh. Sơn Tinh lúc đó không hề nao núng, chàng bốc từng quả đồi, di từng dãy núi thành 1 bức tường ngăn chặn dòng nước lũ.
2 bên đánh nhau dòng dã mấy tháng trời. Cuối cùng Thủy Tinh đuối sức phải rút quân về. Từ đó oán càng thêm nặng, thù càng thêm sâu. Không năm nào Thủy Tinh không dâng nước đánh Sơn Tinh cuối cùng phải rút quân về.
2 vợ chồng Sơn Tinh và Mị Nương sống hạnh phúc bên nhau. Sơn Tinh còn được tôn lên làm 1 trong 4 vị tứ bất tử.
Câu chuyện nhắc nhở chúng ta phải biết chọn người phù hợp với mình. Câu chuyện còn lý giải cho chúng ta về hiện tượng lũ lụt của nước ta.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247