Năm tôi sáu tuổi cũng là năm mà bao nhiêu đứa trẻ như tôi bắt đầu cắp sách đến trường . Nhưng tôi biết đâu phải đứa trẻ nào cũng được đi học mà có rất nhiều người nghèo không có điều kiện đi học , được bồi dưỡng kiến thức và những bài học đạo đức thú vị , khá ấn tượng và khó quên được trong lòng tôi.
Giờ đây tuy tôi đã là học sinh lớp tám rồi nhưng mỗi khi nghe thấy tiếng trống “tùng... tùng... nó cứ làm tôi nhớ lại hồi ức xưa. Vào hôm trước khi ngày khai trường diễn ra, tôi lấy làm hồi hộp và trong đầu cứ suy nghĩ về nhiều thứ liên quan đến trường lớp nào là , “bạn bè có tốt không?”, “thầy cô có hiền hay dữ không ?”. Và những ngày này, ba mẹ tôi đều rất bận rộn. Không phải bận rộn vì công việc mà vì lo cho ngày khai trường đầu tiên của tôi. Ba thì đi mua bút , gôm ,giấy bao vở, dán nhãn, tập vở. Mẹ thì đi mua sách giáo khoa. Khi bao tập, tôi cứ nói thầm trong lòng tuyệt đối không được làm dơ bất cứ cuốn tập nào nhưng suy nghĩ đó không được thực hiện tốt. Tôi đã làm đã làm bẩn và rách bìa giấy bao tập. Tôi liền òa khóc lên nhưng nhờ mẹ tôi dỗ dành, an ủi nên tôi mới thôi không khóc nữa. Ba thì chỉ cho tôi bao vở làm sao cho đúng cách và cẩn thận, dán nhãn ra sao cho đẹp và dính chặt để sắp xếp không xốc sếc . Chị hai thi viết tên của tôi lên các giấy nhãn đó. Ôi! Những con chữ gọn gàng trong chúng thật đẹp.
Ngày đầu tiên đi học của tôi là như thế đó.Đôi khi có những thứ khá buồn tẻ nhưng những kỉ niệm tuyệt vời ấy luôn đọng lại trong trí óc của tôi và cũng những kỉ niệm ấy thúc giục tôi vào việc học tốt hơn. Vì vậy, tôi quyết tâm học tốt để không phụ lòng cha mẹ.
đề 1: Giải :
Trong một lần nghỉ hè tôi được ba mẹ cho về quê nội chơi.Ở đây tôi làm quen với người bạn mới tên Ái Liên và mọi người thường gọi bạn ấy là Mèo Mun, bạn ấy là con nhà nghèo nhưng rất dễ mến.
Kể lại trường hợp vì sao cả 2 gặp và chơi thân với nhau: Mới về quê nội tôi không quen bạn nào cả. Nhà bạn Ái Liên ở cạnh nhà nội tôi, bạn Ái Liên thấy tôi thường hay ở nhà không đi đâu nên rủ tôi qua nhà bạn ấy chơi. Ngày nào tôi cùng Ái Liên đều đi chơi cùng nhau. Lúc thì chơi ở sân nhà nội, lúc thì rủ nhau đi ra đồng bắt châu chấu hoặc ra đường làng chơi cùng các bạn khác.Chúng tôi thường tự tổ chức những trò chơi như: Kéo xe hoa rụng, Ô ăn quan, Bịt mắt bắt dê... rất là vui.Nhà bạn Ái Liên rất nghèo nên bạn hay tủi thân vì không có đồ chơi.Ngày tôi gần xa quê để trở lại thành phố.Ái Liên gọi sang bày trò chơi mới.Hôm đó chúng tôi kéo nhau ra bờ đê chơi, tôi bị té xuống mương nước.Ái Liên nhảy xuống cứu nhưng nó cũng không biết bơi.May mắn được chú Ba làm ruộng gần đó cứu hai đứa thoát nạn.Cả hai đều sặc nước và được cứu kịp thời.Đêm đó nằm ngủ với Nội, nghe nội kể về hoàn cảnh gia đình bạn Ái Liên tôi thương Ái Liên vô hạn.
Tôi cảm động với tình cảm của bạn ấy dành cho tôi. Tôi mong rằng điều kiện gia đình của bạn sẽ khá hơn để bạn có thể vui vẻ hơn.Bây giờ đã vào học lại nhưng tôi và Ái Liên vẫn thường viết thư gửi thăm nhau, kể cho nhau nghe những chuyện ở trường ở lớp.Tôi mong tình bạn giữa 2 chúng tôi luôn luôn vui vẻ!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247