A. Mở bài
- Nguyễn Tuân là người một người nghệ sĩ tài hoa, là nhà văn với phong cách nghệ thuật độ đáo, tài hoa.
- Năm 1958, trong chuyến công tác đi Tây Bắc của mình. Với vẻ đẹp thiên nhiên nơi đây đã gợi cảm hứng để tác giả viết nên tùy bút " Sông Đà" trong đó tiêu biểu là bài " Người lái đò Sông Đà".
- Con sông Đà hiện lên trong mắt nhìn đọc với hai vẻ đẹp khác nhau, khi thì hùng vĩ, dữ dội, lúc lại trữ tình, gợi cảm biết bao nhiêu.
B. Thân bài
- Dòng sông hiền hòa, bay bổng như một con người nồng nàn cảm xúc, dịu dàng, như một thiếu nữ. Từ trên cao nhìn xuống toàn cảnh dòng sông, Nguyễn Tuân ngỡ ngàng, xúc động trước vẻ đẹp của nó. Đó là sự thơ mộng, trữ tình của dòng thơ.
- Dòng sông trải dài thướt tha như áng tóc của một giai nhân. Người giai nhân ấy thật kiều diễm, dịu dàng.
- Sông Đà còn mang trong mình vẻ đẹp gợi cảm. Tác giả sử dụng lối so sánh độc đáo cùng với những từng ngữ thật đắt gợi lên hân hoan của Nguyễn Tuân khi gặp lại sông Đà.
- Sông Đà còn mang vẻ đẹp mơ màng, bì ẩn như lạc vào một câu chuyện cổ tích.
C. Kết bài
Nhà văn đã dành những trang viết thấm đẫm chất trưc tình miêu tả vẻ đẹp dịu dàng gợi cảm , bí ẩn của một dòng sông vốn mang trong lòng những huyền sử thuwor khai thiên lập địa của cha ông.
Nguyễn Tuân là một nhà văn tài hoa, độc đáo, Nguyễn Tuân thích miêu tả những cái gì dữ dội, mãnh liệt hoặc đẹp một cách tuyệt đỉnh. Những trang viết hay nhất của ông thường là những trang tả đèo cao, vực sâu, thác nước. Nguyễn Tuân yêu thiên nhiên tha thiết, ông có nhiều phát hiện tinh tế về vẻ đẹp của núi sông, cỏ cây trên đất nước mình. Bút kí “Người lái đò sông Đà” đã thể hiện đậm nét phong cách Nguyễn Tuân. Cảm hứng về dòng sông Đà “hung bạo và trữ tình” chảy trên trang văn của Nguyễn Tuân biến vùng sông nước ấy thành một hình tượng nghệ thuật đặc sắc.
“Người lái đò sông Đà” rút từ tập tùy bút “Sông Đà” của Nguyễn Tuân. Tác phẩm là kết quả của nhiều dịp ông đến với Tây Bắc trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp, đặc biệt là kết quả của chuyến đi thực tế Tây Bắc năm 1958. Nguyễn Tuân đến với nhiều vùng khác nhau, sống với bộ đội, thanh niên xung phong, công nhân cầu đường và đồng bào các dân tộc. Thực tiễn xây dựng cuộc sống mới đã đem lại cho nhà văn nguồn cảm hứng sáng tạo. Đến với những tác phẩm của Nguyễn Tuân là ta đang đến với một tâm hồn vô cùng phong phú, với những phát hiện hết sức tinh tế, độc đáo về quê hương. Nguyễn Tuân là một nhà văn yêu nước, giàu lòng tự hào dân tộc. Tình yêu nước ấy cũng chính là tình yêu thiên nhiên tha thiết. Khám phá về sông Đà – dòng chảy dữ dội của núi rừng Tây Bắc là một thành công đặc sắc của ông. Chỉ có Nguyễn Tuân mới không nhọc công dò đến ngọn nguồn lạch sông, truy tìm đến tận nơi gốc tích khai sinh ra sông Đà, để biết chỗ phát nguyên của nó thuộc huyện Cảnh Đông và thoạt kì thủy, dòng sông mang những cái tên Trung Hoa khá thơ mộng: Li Tiên, Bả Biên Giang. Cũng chưa có nhà văn nào trước Nguyễn Tuân có thể kể tên vanh vách 50/73 con thác lớn nhỏ nằm lô nhô suốt một dải sông từ Lai Châu về đến chợ Bờ. Cũng không có ai như Nguyễn, để có thể hạ bút viết đúng 3 câu về màu sắc nước sông Đà đã phải có mấy lần bay ngang qua miền sông ấy. Dòng sông Đà trong cảm nhận của nhà văn có hai nét tính cách đối lập: hung bạo và trữ tình.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 12 - Năm cuối ở cấp tiểu học, năm học quan trọng nhất trong đời học sinh trải qua bao năm học tập, bao nhiêu kì vọng của người thân xung quanh ta. Những nỗi lo về thi đại học và định hướng tương lai thật là nặng. Hãy tin vào bản thân là mình sẽ làm được rồi tương lai mới chờ đợi các em!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247