Từ lớp một đến lớp năm, em được học rất nhiều thầy, cô giáo. Mỗi thầy, cô giáo đều có cách giảng riêng, không ai giống ai. Nhưng có lẽ người mà để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất là thầy Thọ thầy dạy em năm lớp 4.
Năm nay, thầy đã ngoài 40 tuổi. Dáng người của thầy cao to, mạnh khỏe nhưng lại rất hiền. Mái tóc máy tóc của thầy có một vài chỗ đã bạc đi. Mái tóc ấy rất hợp với thầy có một chut xoan xoan và phù hợp với lứa tuổi của thầy .Đôi mắt thầy tròn, đen láy luôn ánh lên vẻ dịu dàng, ấm áp. Miệng thầy cười rất cứng nhưng em cảm thấy tâm trang của thầy rất vui . Mỗi khi thầy cười để lộ hàm răng trắng đều như . Giọng thầy nghe mới giảng dị làm sao , truyền cảm. Lớp chúng em được thầy dạy dỗ từng li từng tí. Mỗi khi chúng em có bài khó, thầy đều giảng đi giảng lại cho chúng em hiểu bài. Thầy muốn cho học sinh phát huy được khả năng chủ động, sáng tạo nên những câu hỏi thầy đặt ra luôn tạo sự hấp dẫn. Bạn nào còn đọc sai, thầy đọc đi đọc lại để các bạn đọc theo. Chẳng bao giờ thầy la mắng chúng em cả và thây vào đó là nụ cười xinh. Thầy Thọ dạy chúng em bằng tất cả năng lực của mình. Giờ ra chơi, thầy không nghỉ ngơi mà còn ngồi lại để rèn các bạn học kém. Khi có tiết phụ, thầy cũng không ngơi tay mà ngồi chấm bài cho chúng em. Tuy thương yêu chúng em là thế nhưng thầy cũng rất nghiêm khắc. Thầy rất ghét tính lười biếng và ham chơi của học sinh. Đối với những bạn như vậy,thầy cũng nghiêm khắc phê bình và kèm cặp các bạn. Bởi vậy, lớp em ai cũng cố gắng học tốt để không phụ lòng cha mẹ và cả thầy nữa. Kết thúc mỗi buổi học, thầy luôn dặn dò chúng em kỹ càng,chu đáo cách chuẩn bị bài ngày hôm sau. Nhìn thầy, chúng em càng yêu mến và quý trọng thầy cô giáo. Thầy đúng là người cha thứ hai của em.
Bây giờ,em đã lên lớp sáu. Tuy không được thầy dạy dỗ nữa nhưng những cử chỉ, ánh mắt của thầy làm em ghi nhớ mãi. Em thầm hứa: Em sẽ mãi là học sinh ngoan của thầy.
Bài làm:
Lứa tuổi học sinh là khoảng thời gian đẹp nhất giữa thầy trò. Những kỉ niệm cứ ùa về lúc tôi dở cuốn vở nhật kí. Đọc những dòng chữ nắn nót, sạch sẽ, nhớ lại ngày tháng bên người cô đã dạy mình biết bao kiến thức.
Tôi vẫn nhớ ngày ấy, ngày mà cô dịu dàng dắt tôi vào lớp học. Cô giới thiệu cho cả lớp về tôi, giọng cô dịu dàng, trầm bỗng. Bàn tay dịu dàng dắt tôi vào chỗ rồi dặn dò với cả lớp. Mái tóc cô mượt mà, buộc gọn lên, trông cô cứ như mẹ mình vậy. Cô khoác lên mình một bộ áo dài màu trắng, có in hình hoa sen cùng với hồ nước. Chiếc áo dài mượt mà đó đã khiến cô trở nên trẻ trung, xinh đẹp hơn, biến co thành một thiếu nữ lộng lẫy, như tiên dáng trần. Lời cô dặn dò, tôi đều ghi nhớ, bởi sức hút mãnh liệt từ vẽ đẹp sâu trong tâm hồn cô, tô đã đi lạc vào thế giới phái đẹp. Cô như trở thành mẹ tôi ngay sau buổi học ngày ấy. ^^
Cuộc sống ai chẳng thế, mắc lỗi rồi sửa lỗi. Như vậy làm người khác cảm thấy thoải mái hơn khi biết sửa lỗi của mình. Đáng để nói ở đây, người biết tha thứ lỗi lầm lại là người quan trọng nhất. Chúng ta biết tha thứ cho người khác là một điệu tuyệt vời cho thế giới này. Và ngay đây, người cô dịu dàng, luôn ân cần đây là người đã tha những lỗi lầm mà tôi gây ra. Cô là người mang lại cho tôi được một cuộc sống rộng mở và nở nhiều hoa.
Cô đã giúp tôi có được một ước mơ và sẽ quyết tâm dành lấy nó. Cô đã dạy cho tôi nhiều kiến thức sâu rộng, người đã truyền cảm hứng làm giáo viên như cô. Nhìn cô chăm chú giảng bài cho những học sinh thân yêu của cô, tôi lại ao ước một ngày sẽ được đứng trên bục giảng và giảng dạy những học trò ngoan ngoãn. "Cảm hứng" truyền từ cô, nhờ cô mà tôi có được ước mơ của mình. Nhờ cô mà tôi có thể quyết tâm dành lấy ước mơ của bao thế hệ cùng dành giật. Sự nỗ lực này chắc chắn sẽ thành công, vì tôi tin rằng: Kiến thức và lời giảng dạy tuyệt vời của cô đã "truyền cảm hứng" cho em muốn trở nên giống cô.
Chắc cô cũng đã là "người truyền cảm hứng" cho bao thế hệ trước. Nhờ sự hỗ trợ tận tình của cô mà giờ đây ai cũng thành công dưới sự nghiệp của mình. Tương lai sau này cũng vậy, cũng sẽ có những thế hệ đứng lên và truyền lại cho con em sau này những lời giảng ngày ấy. Trở thành một giáo viên chắc cũng là ước muốn đầu tiên và cuối cùng của tôi, bởi tôi tông trọng cô, tông trọng tất cả cô đã truyền tải lại cho tôi. "Người truyền cảm hứng" đầu tiên của tôi và tôi luôn tự hào về người ấy, người đã giúp tôi phát hiện ra tương lai của mình.
Ngày đó sao tôi ngây thơ thế không biết, giờ mới hối tiếc khi đã làm cho cô buồn. Nói sao đi nữa thì cô vẫn luôn là người mẹ thứ hai của tôi, và tôi rát kính trọng cô ấy, người đã luôn ấp ủ những kĩ niệm của mình với học sinh. Tình cảm này tuy không bằng những thứ xa xôi, quý giá nhưng lại thể hiện được tình thương của em dành cho cô, nếu tình cờ cô nhận được thì hãy nhận tấm lòng của em nhé!
Chúc bạn học tốt!!!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247