~Gửi tus nha~
“Vũng Tàu núi lớn, núi sâu
Khoan xuống một cái là dầu trào lên”
Mỗi khi những câu thơ đó lại vang lên, lòng em lại bồi hồi và xao xuyến nhớ về một vẻ đẹp của một bãi biển rộng lớn và hùng vĩ. Nếu đi dọc mảnh đất hình chữ S, đi đến đâu ta cũng có thể bắt gặp những danh lam thám cảnh tuyệt đẹp của thành phố nổi tiếng Vũng tàu. Đó là những cách rừng xanh xanh, những đồi núi trập trùng, những bãi biển nước trong xanh như ngọc. bãi biển Vũng Tàu cũng là một trong những danh lam thám cảnh đẹp và nổi tiếng của đất nước. Đó là một hệ sinh thái phong phú và thu hút nhiều những sự chú ý của con người về việc đầu tư và có thể phát triển du lịch. Vào dịp lễ vừa rồi, em cùng gia đình được đi Bãi Trước để ngắm cảnh đẹp của quê hương em.
Bầu trời ở phía bên Đông đã xuất hiện những tia nắng đầu tiên của một ngày mới. ông mặt trời như một quả cầu lữa vĩ đại cứ thế đội biển mà nhô lên, nở nụ cười phúc hậu, rạng rỡ, đang phát những ánh sáng kỳ diệu cho nhân dan, xua đi cái lạnh lẽo, tối tăm của màn đêm. Tất cả đất trời như khoác trên mình một chiếc áo mới. Bờ cát trắng được tô hồng. Nắng vỡ òa trong gió nâng cả bầu trời lên cao. Nắng trải dài trên sóng nước như dát vàng, dát bạc. Nắng nhảy nhót, đùa nghịch để chào đón một ngày mới đang đến thật gần. Nước thủy triều dâng cao hơn, xô vào bờ tưới tắm cho bãi át. Phải chăng vì lưu luyến con người quê hương, Tổ quốc mà cáy đã lưu giữ bước chân mà trần đi qua. Những hạt cát nhỏ li ti như viên pha lê được những người đi ngắm bãi biển xây thành tòa lâu đài lộng lẫy, lung linh. Không gian được dệt lên bởi một màu xanh đơn điệu. Xanh lam của trời, xanh ngọc của nước biển, xanh mơn mởn của những hàng cây và sắc xanh đầy sức sống trong tâm hồn con người. Vào lúc này, bãi biển như một tấm thảm dung khổng lồ khoác lên mình một màu xanh biếc. Trên nền trời, từng đàn hải âu trắng mướt đang bay lượn, thỉnh thoảng chao liệng xuống mặt nước như để tìm kiếm thứ gì đó hay như đang rình con một con mồi ngon làm bữa sáng cho bạn chúng. Cảnh biển lúc này không khác gì một bức tranh thủy mặc mà Mẹ thiên nhiên đã hào phóng vẽ nên. Không gian vốn im lặng, bỗng chốc bị xua tan bởi tiếng nói, tiếng cười đùa vui vẻ của du khách may mắn tận mắt chứng kiến vẻ đẹp tuyệt bích của thiên nhiên. Họ đi một mình, đi với bạn, với gia đình, nhưng tất cả đều rất im lặng để thưởng thức trọn vẹn khoảnh khắc kì diệu này. Sau đó, họ vui chơi, họ trò chuyện. Em lại thích đi dạo trên bờ biển, men theo bờ cát trắng để ngắm nhìn biển lên, ngắm nhìn những đợt sóng không dứt. Dần dần, bờ biển đông người hơn. Những người đến muộn mà lỡ mất cảnh bình minh, người đến để đi dạo, người lại muốn tắm biển vào buổi sớm. Xa xa, tôi đã nghe thấy tiếng tàu đánh cá trở về. Tiếng động cơ như đang reo vui thông báo về một chuyến đi bội thu.
Mặt trời vào lúc này đã lên cao dần. Những tia nắng của buổi sớm nhẹ đã được thay thế bằng những tia nẵng gắt của buổi trưa. Nắng phản chiếu xuống mặt nước làm cho mặt nước sắc vàng chói chang làm cho mặt biển lung linh như đang được gắn thêm những viên ngọc, những viên kim cương lấp lánh. Xa tít đường chân trời là những mảng mây màu tím như được dâng lên từ biển, phủ trên là dải mây xanh như còn mơ màng lưu luyến màn đêm. Biển hiền hòa nâng sóng êm ả vỗ vào mạn thuyền. Gió sớm nhẹ thổi. Các thuyền đánh cá căng buồm ra khơi. Trên thuyền ngư dân vừa chuẩn bị kéo lưới, vừa chuyện trò rôm rả. Ai cũng phấn khởi vì thời tiết thuận lợi, hứa hẹn chuyến ra khơI trở về với những khoang thuyền đầy ắp cá. Một số du khách du lịch không đi xuống nước tắm mà chỉ đi dạo, chụp ảnh, ngắm cảnh bình minh lên.
Vào buổi chiều là thời điểm mà du khách đổ về nơi đây để tắm biển đông nhất. Bãi biển đã đông người, rộn rã tiếng reo hò hoà cùng tiếng sóng. Bầu trời trong sáng. Biển xanh thăm thẳm nối với chân trời. Gió êm, sóng lặng. Mặt biển như một tấm kính khổng lồ màu ngọc bích. Những chòm mây trắng ln bóng trên mặt nước lung linh. Sóng biển xôn xao như mời chào chúng em hãy ngụp lặn, vui đùa cho thoả thích. Mỗi người một chiếc phao, chúng em ùa xuống nước, trồi lên, ngụp xuống theo từng đợt sóng. Được cùng bạn bè nô giỡn trong làn nước biếc, em thấy thật vui sướng. Biển vẫn ru nhè nhẹ. Ngoài khơi xa, thấp thoáng những con thuyền đánh cá với buồm trắng, buồm nâu giống như cánh bướm chập chờn. Dân chài mải mê quăng lưới giữa trời nước bao la. Mặt trời lên cao toả ánh nắng chói chang. Bãi biển thưa dần. Đến giữa trưa, mọi người về nhà nghỉ, chỉ còn bãi cát trắng phau nằm dài tâm sự với biển xanh sóng vỗ. Chiều về, nắng dịu, bãi biển lại đông đúc, ồn ào hơn buổi sáng. Gió mạnh hơn. Biển dâng sóng trắng vỗ bờ. Tiếng reo hò vang dậy khắp nơi. Chúng em nhảy lên giỡn sóng. Có bạn bị sóng xô thẳng vào mặt, choáng váng vài giây rồi lại tiếp tục cuộc chơi. Những con sóng tinh nghịch ấy làm cho chúng em say mê nô đùa không biết chán. Hoàng hôn buông xuống, ánh nắng cuối cùng đã tắt, mặt biển từ từ đổi sang màu tím sẫm. Biển đêm thật là bí ẩn. Nếu không có ánh điện từ dãy phố toả sáng tới bãi cát, hẳn chúng em không dám ra ngắm biển đêm. Tiếng sóng vỗ ì ầm, ẩn chứa một sức mạnh phi thường, khó hiểu, Nước triều dâng cao gần sát lề đường. Gió biển vào buổi chiều mát rượi đem đến sự sảng khoái cho con người. Mặt nước không còn trong xanh mà đã chuyển thành một màu đen huyền bí cùng với điểm nhấn là những ngôi sao lấp lành trên bầu trời cao. Sóng vẫn vỗ rì rào phất phơ những cành lá cây xung quanh trong gió. Ở ngoài xa, những ngọn hải đăng cao vút đã được bật lên những ánh đền lữa sáng rựa giữa bầu trời đêm. Tối đến, bờ biển càng ngày càng trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Một số người tụ thành các nhóm năm, bảy người. Có một số nhóm thích ca hát nên đã đốt lửa trại chạy vòng tròn vang hát ca vui tươi. Có những người lại đắm mình ngắm cảnh sắc tuyệt diệu của biển cả bao la,... Em cùng gia đình thì lại đi vòng tròn xung quanh biển để tận hưởng một bầu không khí trong xanh và mát mẻ.
Ngày tháng cứ thế mãi trôi đi, con người càng thêm bận rộn với những suy nghĩ, bề bộn vơi những công việc khác nhau, em không còn thường xuyên ra biển chơi cùng với gia đình nữa. Nhưng biển Vũng Tàu vẫn rất đẹp, vẫn mãi lưu giữ ấn tượng khó phai trong em. Sau này, dù có rời xa mảnh đất đầy cát đầy sóng này, em vẫn luôn nhớ về quê hương, vẫn mãi khao khát cảm giác yên bình khi đứng trước trước một bãi biển tuyệt đẹp. Em hứa mãi bãi biển nơi đây thêm xanh-sạch-đẹp để nơi đây mãi luôn, sạch sẽ để bãi biển Vũng Tàu nơi đây càng ngày càng thêm một đẹp hơn.
“Vũng Tàu núi lớn, núi sâu
Khoan xuống một cái là dầu trào lên”
Mỗi khi những câu thơ đó lại vang lên, lòng em lại bồi hồi và xao xuyến nhớ về một vẻ đẹp của một bãi biển rộng lớn và hùng vĩ. Nếu đi dọc mảnh đất hình chữ S, đi đến đâu ta cũng có thể bắt gặp những danh lam thám cảnh tuyệt đẹp của thành phố nổi tiếng Vũng tàu. Đó là những cách rừng xanh xanh, những đồi núi trập trùng, những bãi biển nước trong xanh như ngọc. bãi biển Vũng Tàu cũng là một trong những danh lam thám cảnh đẹp và nổi tiếng của đất nước. Đó là một hệ sinh thái phong phú và thu hút nhiều những sự chú ý của con người về việc đầu tư và có thể phát triển du lịch. Vào dịp lễ vừa rồi, em cùng gia đình được đi Bãi Trước để ngắm cảnh đẹp của quê hương em.
Bầu trời ở phía bên Đông đã xuất hiện những tia nắng đầu tiên của một ngày mới. ông mặt trời như một quả cầu lữa vĩ đại cứ thế đội biển mà nhô lên, nở nụ cười phúc hậu, rạng rỡ, đang phát những ánh sáng kỳ diệu cho nhân dan, xua đi cái lạnh lẽo, tối tăm của màn đêm. Tất cả đất trời như khoác trên mình một chiếc áo mới. Bờ cát trắng được tô hồng. Nắng vỡ òa trong gió nâng cả bầu trời lên cao. Nắng trải dài trên sóng nước như dát vàng, dát bạc. Nắng nhảy nhót, đùa nghịch để chào đón một ngày mới đang đến thật gần. Nước thủy triều dâng cao hơn, xô vào bờ tưới tắm cho bãi át. Phải chăng vì lưu luyến con người quê hương, Tổ quốc mà cáy đã lưu giữ bước chân mà trần đi qua. Những hạt cát nhỏ li ti như viên pha lê được những người đi ngắm bãi biển xây thành tòa lâu đài lộng lẫy, lung linh. Không gian được dệt lên bởi một màu xanh đơn điệu. Xanh lam của trời, xanh ngọc của nước biển, xanh mơn mởn của những hàng cây và sắc xanh đầy sức sống trong tâm hồn con người. Vào lúc này, bãi biển như một tấm thảm dung khổng lồ khoác lên mình một màu xanh biếc. Trên nền trời, từng đàn hải âu trắng mướt đang bay lượn, thỉnh thoảng chao liệng xuống mặt nước như để tìm kiếm thứ gì đó hay như đang rình con một con mồi ngon làm bữa sáng cho bạn chúng. Cảnh biển lúc này không khác gì một bức tranh thủy mặc mà Mẹ thiên nhiên đã hào phóng vẽ nên. Không gian vốn im lặng, bỗng chốc bị xua tan bởi tiếng nói, tiếng cười đùa vui vẻ của du khách may mắn tận mắt chứng kiến vẻ đẹp tuyệt bích của thiên nhiên. Họ đi một mình, đi với bạn, với gia đình, nhưng tất cả đều rất im lặng để thưởng thức trọn vẹn khoảnh khắc kì diệu này. Sau đó, họ vui chơi, họ trò chuyện. Em lại thích đi dạo trên bờ biển, men theo bờ cát trắng để ngắm nhìn biển lên, ngắm nhìn những đợt sóng không dứt. Dần dần, bờ biển đông người hơn. Những người đến muộn mà lỡ mất cảnh bình minh, người đến để đi dạo, người lại muốn tắm biển vào buổi sớm. Xa xa, tôi đã nghe thấy tiếng tàu đánh cá trở về. Tiếng động cơ như đang reo vui thông báo về một chuyến đi bội thu.
Mặt trời vào lúc này đã lên cao dần. Những tia nắng của buổi sớm nhẹ đã được thay thế bằng những tia nẵng gắt của buổi trưa. Nắng phản chiếu xuống mặt nước làm cho mặt nước sắc vàng chói chang làm cho mặt biển lung linh như đang được gắn thêm những viên ngọc, những viên kim cương lấp lánh. Xa tít đường chân trời là những mảng mây màu tím như được dâng lên từ biển, phủ trên là dải mây xanh như còn mơ màng lưu luyến màn đêm. Biển hiền hòa nâng sóng êm ả vỗ vào mạn thuyền. Gió sớm nhẹ thổi. Các thuyền đánh cá căng buồm ra khơi. Trên thuyền ngư dân vừa chuẩn bị kéo lưới, vừa chuyện trò rôm rả. Ai cũng phấn khởi vì thời tiết thuận lợi, hứa hẹn chuyến ra khơI trở về với những khoang thuyền đầy ắp cá. Một số du khách du lịch không đi xuống nước tắm mà chỉ đi dạo, chụp ảnh, ngắm cảnh bình minh lên.
Vào buổi chiều là thời điểm mà du khách đổ về nơi đây để tắm biển đông nhất. Bãi biển đã đông người, rộn rã tiếng reo hò hoà cùng tiếng sóng. Bầu trời trong sáng. Biển xanh thăm thẳm nối với chân trời. Gió êm, sóng lặng. Mặt biển như một tấm kính khổng lồ màu ngọc bích. Những chòm mây trắng ln bóng trên mặt nước lung linh. Sóng biển xôn xao như mời chào chúng em hãy ngụp lặn, vui đùa cho thoả thích. Mỗi người một chiếc phao, chúng em ùa xuống nước, trồi lên, ngụp xuống theo từng đợt sóng. Được cùng bạn bè nô giỡn trong làn nước biếc, em thấy thật vui sướng. Biển vẫn ru nhè nhẹ. Ngoài khơi xa, thấp thoáng những con thuyền đánh cá với buồm trắng, buồm nâu giống như cánh bướm chập chờn. Dân chài mải mê quăng lưới giữa trời nước bao la. Mặt trời lên cao toả ánh nắng chói chang. Bãi biển thưa dần. Đến giữa trưa, mọi người về nhà nghỉ, chỉ còn bãi cát trắng phau nằm dài tâm sự với biển xanh sóng vỗ. Chiều về, nắng dịu, bãi biển lại đông đúc, ồn ào hơn buổi sáng. Gió mạnh hơn. Biển dâng sóng trắng vỗ bờ. Tiếng reo hò vang dậy khắp nơi. Chúng em nhảy lên giỡn sóng. Có bạn bị sóng xô thẳng vào mặt, choáng váng vài giây rồi lại tiếp tục cuộc chơi. Những con sóng tinh nghịch ấy làm cho chúng em say mê nô đùa không biết chán. Hoàng hôn buông xuống, ánh nắng cuối cùng đã tắt, mặt biển từ từ đổi sang màu tím sẫm. Biển đêm thật là bí ẩn. Nếu không có ánh điện từ dãy phố toả sáng tới bãi cát, hẳn chúng em không dám ra ngắm biển đêm. Tiếng sóng vỗ ì ầm, ẩn chứa một sức mạnh phi thường, khó hiểu, Nước triều dâng cao gần sát lề đường. Gió biển vào buổi chiều mát rượi đem đến sự sảng khoái cho con người. Mặt nước không còn trong xanh mà đã chuyển thành một màu đen huyền bí cùng với điểm nhấn là những ngôi sao lấp lành trên bầu trời cao. Sóng vẫn vỗ rì rào phất phơ những cành lá cây xung quanh trong gió. Ở ngoài xa, những ngọn hải đăng cao vút đã được bật lên những ánh đền lữa sáng rựa giữa bầu trời đêm. Tối đến, bờ biển càng ngày càng trở nên sôi động hơn bao giờ hết. Một số người tụ thành các nhóm năm, bảy người. Có một số nhóm thích ca hát nên đã đốt lửa trại chạy vòng tròn vang hát ca vui tươi. Có những người lại đắm mình ngắm cảnh sắc tuyệt diệu của biển cả bao la,... Em cùng gia đình thì lại đi vòng tròn xung quanh biển để tận hưởng một bầu không khí trong xanh và mát mẻ.
Ngày tháng cứ thế mãi trôi đi, con người càng thêm bận rộn với những suy nghĩ, bề bộn vơi những công việc khác nhau, em không còn thường xuyên ra biển chơi cùng với gia đình nữa. Nhưng biển Vũng Tàu vẫn rất đẹp, vẫn mãi lưu giữ ấn tượng khó phai trong em. Sau này, dù có rời xa mảnh đất đầy cát đầy sóng này, em vẫn luôn nhớ về quê hương, vẫn mãi khao khát cảm giác yên bình khi đứng trước trước một bãi biển tuyệt đẹp. Em hứa mãi bãi biển nơi đây thêm xanh-sạch-đẹp để nơi đây mãi luôn, sạch sẽ để bãi biển Vũng Tàu nơi đây càng ngày càng thêm một đẹp hơn.
Chắc hẳn Chúng ta ai cũng có một cái cảnh vật thích cho riêng mình có người thì thích cảnh núi có người thì thích cảnh biển nhưng riêng tôi ấn tượng đặc biệt với cảnh hoàng hôn.Mỗi buổi chiều tà tôi thường hay ngắm Hoàng Hôn tôi không thể nào rời mắt bởi cái vẻ đẹp và sự trầm lặng của nó.Màu đỏ cực có phần đồng thời có phần trộn thêm màu nâu thật rực rỡ.Không giống như mặt trời vào buổi trưa nắng rất,.. nó lại mang cho chúng ta cảm giác ấm áp dễ chịu.Cũng không giống như mặt trời vào mỗi buổi sáng sớm có phần nắng nhẹ và tươi mới nó lại mang một cái nỗi buồn và tâm sự trĩu nặng.Tôi rất thích hoàng hôn bởi nó có nét tương đồng với tính cách và con người tôi một chút trầm lặng, khó hiểu...
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247